Tui biết mấy má chờ thứ gì, nhưng mò dạo này tui ume cái cp phong cách loạn luân qué, nên nà múc luôn nhá.
Cảnh Báo!
Song Tính! Song Tính! Song Tính!
_______________
Từ ngày Hải có ý thức, bên cạnh em chỉ có mỗi baba, em từng hỏi baba rằng mama của em đâu rồi, nhưng baba chỉ trầm mặc không đáp. Lớn hơn một chút em cuối cùng cũng hiểu, do cơ thể dị dạng của em nên mama không chút do dự bỏ em ở lại với baba rồi theo người đàn ông khác.
Mama và baba sinh em ra cũng do một lần say rượu loạn tính, ai mà ngờ một lần trúng số, baba cùng mama bắt buộc phải kết hôn vì em, năm đó hai người chỉ 19_20 sống chung hai năm phải lăn lộn kiếm sống nuôi con quá cực khổ.
Mama bỏ đi baba cũng chẳng thể oán than, Hải rất thương baba, baba của em không những không hận mama còn dạy em không được trách bà ấy.
Hải là một đứa nhỏ hiểu chuyện, em ngoài mặt vâng ạ nhưng trong lòng vẫn có xíu xiu tức giận mama để baba một mình cực khổ bôn ba.
Vì để nuôi Hải thật tốt, Quân gần như làm tất cả công việc để kiếm tiền, bốc vác, phụ hồ,... rồi tới khiêng gạch, thợ điện,...
Việc gì mà kiếm được tiền hắn đều đã làm qua, gồng gánh nuôi đứa trẻ chỉ mới 2 tuổi đầu, sáng hắn nhờ cô hàng xóm trông con, tối lại ẳm con về chăm sóc.
Khoảng thời gian cơ cực nhất của Hải là trước khi em 8 tuổi, hai ba con sống trong một căn nhà thuê trong khu trọ nghèo, khi đó Hải mỗi một ngày đều chờ baba về ăn cơm, một hộp cơm chia hai người, tắm rửa cũng khó khăn, chỉ sợ trễ giờ lại bị cúp nước cúp điện, ngủ chiếu có mỗi tấm chăn mỏng, hè nóng, đông lạnh,...
Hải sống như vậy cũng hiểu được nỗi khổ của baba, em chưa từng đòi ba cái gì, cũng chẳng quấy khóc như bạn đồng trang lứa, càng lớn càng ngoan ngoãn đáng yêu, Quân vừa thương vừa xót con, một tay hắn nuôi lớn em, thời gian hắn mệt mỏi nhất mỗi lần trở về đều thấy em ngồi chờ hắn, phút giây đó hắn thấy xứng đáng, dù cực hơn trăm lần đi nữa cũng xứng đáng.
Sau khi Hải lên 8, Quân tìm được một công việc để kiếm tiền, hắn nhờ vào đầu óc nhanh nhẹn cùng vẻ ngoài đẹp mã, được chọn làm quản lý cho quán Bi-a có người chống lưng, từ thằng quản lý quèn, Quân từng bước một leo lên, quản lý sòng bạc, rồi được ưu ái gọi tới làm tay trái cho anh đại, sau khi đưa anh đại vào tù hắn lại làm gián điệp hai mang cho chính phủ.
Dù sao đi nữa Quân còn có Hải, con của hắn phải toả sáng trước bao người, không thể có một thằng cha cả đời phải trốn tránh không dám ra đường, ngày ngày lo sợ bị tống vô tù.
Hải sau khi Quân đi làm thì được cho đi học, em học rất giỏi, vẻ ngoài lại xinh xắn, do lúc đó ba quá bận rộn, không chú ý đến em, Hải liền nuôi luôn tóc dài, trên trường giáo viên biết gia đình em khó khăn, lại thấy Hải ngoan ngoãn thông minh, nên cũng đôi phần thiên vị, bạn học thấy em xinh xắn thì càng yêu thích, dù cho lâu lâu vẫn có đứa trêu chọc em không cha không mẹ nhưng ngay sau đó đều bị bạn khác đập xuống.
Nhưng mà Hải trở về nhà sau ngày thi cuối, em học rất giỏi thi cuối kì lần này chắc chắn sẽ lọt top trường, vốn muốn khoe với baba nhưng mình căn nhà đóng kính, em liền biết baba chưa về.
Thời gian như chó chạy ngoài đồng, bé Hải nhỏ xíu hồi trước lúc này đã lớn hơn rất nhiều. Năm nay em đã 16 tuổi đầu cũng đã bắt đầu phát dục, chỉ là...
Hải đi vào phòng ném balo và áo khoác qua một bên, đồng thời cởi bỏ cái nịt vú thả cặp ngực cup D nhảy ra tưng tưng.
Thân là người song tính, lúc nhỏ nhìn em đã hơi thiên hướng nữ yếu ớt mềm mại, sau hai lần xém chút bị xâm hại tình dục baba Quân nổi trận lôi đình kiên quyết xin cho em học tại gia, đồng thời chỉ tham gia kiểm tra và thi cử.
Hải vô cùng vui vẻ chấp nhận điều đó, em muốn ở cạnh baba nhiều hơn, nhưng đến khi 14 tuổi baba hỏi em có muốn đến trường không thì chính em chủ động xin ở nhà, một phần vì đã quen một phần chính là vì cái bộ ngực bò sữa này.
Lúc Hải 14 em chú ý thấy ngực mình cứ trướng căng khó chịu, baba đi vắng nên em đành tự mày mò trên mạng, em có một người bạn qua mạng cũng là song tính nhân. Đối phương nghe em nói liền hướng dẫn em cách xoa bóp ngực, bé Hải không mẹ dạy, không ba trông nhờ vào người qua mạng mà trải qua kì phát dục của mình.
Cách của đối phương sài tốt nhưng em đau khổ nhìn hai bầu vú căng tròn kia, nó thực sự nặng, và gây trở ngại cho em. Em không hiểu sao nó lại to như thế nữa, em là con trai nên cặp ngực này làm em vô cùng lo lắng, vì nó mà em chẳng dám ôm baba, cũng chẳng dám ngủ chung với baba nữa.
Em sợ baba phát hiện em dị dạng như vậy sẽ bỏ rơi em giống mama từng làm, may sao một tháng baba chỉ về nhà được mấy ngày, em cố gắng trải qua cũng vừa ổn.
Hải rất nhớ baba, cũng mong baba ở nhà với em nhưng mà em sợ.
Bỗng bên ngoài có tiếng mở cửa, Hải núp trong phòng hé mắt nhìn ra thì thấy baba, em chưa kịp mừng vì hắn về nhà thì chết lặng khi thấy một cô gái lạ mặt vô cùng xinh đẹp đỡ baba đã say khướt của em đi vào nhà.
Baba em không gạt tay cô ấy đi như những khi em thấy baba cạnh người con gái khác, lúc cô rót nước, baba vậy mà thực sự uống vào, thuốc cô châm baba cũng hút, người con gái xinh đẹp ngồi trên sofa, baba em ngã người ra sau, cả hai cùng im lặng rít thuốc, họ hợp nhau đến lạ nhưng lòng em cũng đau đến lạ, em mặc vội chiếc áo vào, quay qua liền thấy họ sắp hôn nhau.
Ngay lúc đó, con thú hoang đố kị trong lòng em gào thét, Hải điên tiết chụp lấy bình hoa nhỏ trên cạnh tủ chọi thẳng qua, bình hoa bị cô ấy vung cánh tay hữu lực hất qua một