【Cao H】Hệ Thống Cải Tạo - Vô Liêu Đ...

Chương 26


trước sau


Edit: Sa Nhi
=================

Mạnh Nhạc Nhạc bỗng thấy cực kỳ thương tiếc, cố chịu sự đau đớn giữa hai chân giúp anh chàng sửa sang lại.

Nhét gậy thịt nửa mềm vẫn còn dính đầy nước dâm cùng tinh dịch trắng đục nhét vào trong quần, kéo khóa hẳn hoi, cũng vuốt phẳng lại áo sơ mi bị mình kéo nhăn nhúm.

Cuối cùng, cô nhìn đến hai tay anh bị dây thừng siết chặt đến chảy máu, còn có miệng bị nhét quần lót chật vật.

Cái này có hơi lúng túng. Nếu hiện tại thả Lục Vị ra, chưa chắc anh đã bỏ qua cho cô, dù là anh kêu gào hay giãy giụa thì cũng sẽ rất phiền phức.

Nếu không thả ra, chờ cô đi rồi, rất có khả năng Lục Vị sẽ bị quản gia của Vương gia phát hiện.

Khụ. . . Đến lúc đó mọi người đều sẽ biết, vị đại thiếu gia của Lục gia thế mà lại bị người ta trói trong tủ quần áo tra tấn, chơi trò bạo d. . .


Thế thì lại càng toang toác.

Mạnh Nhạc Nhạc suy nghĩ một chút, rốt cuộc cũng nghĩ được một cách.

Cô gỡ kẹp tóc trên đầu xuống, nhìn chiếc kẹp đen nhánh rất phổ biến, nhưng thật ra lại là một con dao nhỏ cô chuẩn bị từ trước để phòng thân.

Nhạc Nhạc lấy dây trói cổ tay Lục Vị buộc con dao lên xà ngang trên tủ, làm vậy, chỉ cần Lục Vị ngồi nhổm nửa người dậy là có thể di chuyển sợi dây, từ đó có thể kéo sợi dây đến lưỡi dao trên giá kia, từ đó cắt dây thừng.

Sau đó cô dùng tay bẻ cong giá áo, treo nửa đoạn dây thừng thành hàng ngang song song với chiếc xà, làm thành 5 chướng ngại vật để chặn không cho dây thừng đi qua dễ dàng.

Nếu Lục Vị muốn dùng dao cắt dây thừng, đầu tiên phải dùng chân đạp 5 cái mắc áo đó rơi xuống, Mạnh Nhạc Nhạc thử kiểm tra một chút xem có thể làm được không.

Đạp rớt một cái thật ra cũng khá tốn sức, có khi một đạp một lần còn chưa được ngay. Bằng vào sức lực hiện tại của Lục Vị, tay còn bị trói, mỗi lần đạp sẽ chỉ có thể sử dụng sức từ eo trở xuống, vừa đạp vừa nghỉ chắc khoảng nửa giờ là có thể thoát được.

Ừm, cũng tha hồ đủ thời gian để mình rời đi, Perfect! !

Mạnh Nhạc Nhạc đón nhận ánh mắt không thể tin nổi của Lục Vị, giảng giải một lượt cách đạp đổ móc áo với cắt dây thừng cho anh, cuối cùng còn bổ sung một câu.

"Thể lực của anh quá kém chứng tỏ không hay rèn luyện. Giờ luyện tập một chút cũng tốt, tôi đều vì muốn tốt cho anh thôi."

Lục Vị: Ngài! ! Tốt! Quá! Nhờ!!!

--------------------------------

Để ý một lúc thấy bên ngoài thấy không có ai cũng không có âm thanh gì, Mạnh Nhạc Nhạc lặng lẽ mở cửa tủ ra.

Nhưng lại không thấy hai gã đàn ông hung thần ác sát kia đâu, chẳng lẽ là tìm không thấy người nên đã rời đi rồi?


Cô không dám lơi là cảnh giác, một đường đều cẩn thận đi ra. Lúc này buổi tiệc vẫn chưa kết thúc, phòng nghỉ ở bên ngoài hầu như không có ai.

Mạnh Nhạc Nhạc mới vừa đi tới cửa đã thoáng thấy có mấy người đàn ông đang đứng, nhìn chằm chằm vào từng người ra vào. Tự dưng lại thoáng nhìn thấy cô, bèn vừa cầm ảnh chụp trong tay so sánh vừa chạy tới.

Mạnh Nhạc Nhạc thật muốn chửi một câu, cô lập tức chạy ra hành lang, giữa hai chân bủn rủn vô lực, mỗi một bước đều như dẫm lên mũi dao, khó chịu nhất là dịch

thể người đàn ông bắn vào thân thể cô đang không ngừng chảy xuống, thuận theo đùi nhỏ giọt xuống mặt thảm.

Xuyên qua hành lang, Mạnh Nhạc Nhạc chạy dọc lên theo cầu thang gần nhất lên tầng, cô nhớ ở tầng 3 có một gian phòng ở vị trí khá khuất, có thể vào đó trốn.

Chờ trốn được vào căn phòng ở tầng 3 xong, thân thể vì phải chạy nhanh mà đã hơi không chịu nổi.

Quần áo ướt nhẹp đã sớm bị hong khô, cô còn cảm giác được rõ ràng thân thể đang nóng lên, không giống như bị hạ thuốc lúc trước, lúc này còn kèm theo choáng váng đầu óc, chắc là đã phát sốt rồi.

Thân thể đã đến cực hạn, Mạnh Nhạc Nhạc không hề do dự, mở ra Nhiệm vụ trải nghiệm thấu cảm.

Nhiệm vụ trải nghiệm thấu cảm 3 - Module [Học thức]

Nhiệm vụ: Cùng Goldschmidt thảo luận về kết cấu khoáng vật của đá kim cương.

Khen thưởng: 10 Điểm thuộc tính.

Nhiệm vụ được mở ra, Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác thân thể dần bắt đầu bị phân giải.

Đúng lúc này, cửa phòng bị người mở ra.

!! Mạnh Nhạc Nhạc trong nháy mắt như bị giội một gáo nước lạnh.


Ngay sau khoảnh khắc khủng hoảng, cô đột nhiên nghĩ đến, nếu hệ thống xuyên qua dùng cơ chế của cơ học lượng tử, như vậy chắc là nguyên lý sóng điện ảnh hưởng đến cơ thể khác cũng sẽ đồng dạng.

Vậy cũng có nghĩa, cô có thể mang theo người khác cùng xuyên qua, khả năng là khác nhau ở khu vực ảnh hưởng của từ trường.

Cô vừa nhào về hướng người ở cửa, vừa tìm kiếm Hệ thống trợ giúp, điều chỉnh lại hạn chế.

Hệ thống vang lên tiếng còi cảnh báo chói tai, Mạnh Nhạc Nhạc đã không thể nghe rõ nó nói gì, chỉ có thể trước khi chìm vào bóng tối, hung hăng ôm thật chặt người vừa bước vào.

-----------------------------------

Lúc nhận được điện thoại của Tiêu Diệp, Phương Tu đã vô cùng kinh ngạc.

Một nhà Phương Tu đều là quân nhân, mẹ đã qua đời từ sớm, lúc anh 2 tuổi, cha anh vì bảo vệ cho cha Tiêu Diệp mà hy sinh cực kỳ oanh liệt.

Từ đó, Phương Tu được Tiêu gia nuôi dưỡng, cùng lớn lên với Tiêu Diệp.

Hai người cùng nhau tiến vào trường Quân đội, rồi cùng nhập ngũ làm bộ đội đặc chủng.

Mọi người biết, người đi theo vị đích tôn Tiêu gia như Tiêu Diệp, tương lai nhất định sẽ là một phụ tá đắc lực.

Mà quả thật, quan hệ của hai người thậm chí còn chặt chẽ thân thiết hơn cả anh em ruột thịt.

Nếu nói trên thế giới này ai hiểu Tiêu Diệp nhất, người đó tuyệt đối là Phương Tu. Cũng chính vì như thế, anh cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc, Tiêu Diệp sẽ nhờ anh đi bảo vệ một cô gái, mà khi nói về cô, giọng Tiêu Diệp còn không giấu được sự yêu thích.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện