Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://www.wattpad.com/user/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
============================
"Tạm được?" Tiêu Diệp nheo mắt, giọng nói lập tức tràn ngập nguy hiểm.
Thân thể anh hơi đẩy lên trên, quần thường phục rộng thùng thình, thứ gì đó đã chĩa lên thẳng tắp, lấy tư thế cường ngạnh cắm vào giữa hai chân cô, cách cả lớp quần cũng có thể cảm nhận được độ ấm nóng rực.
"A..." Miệng hoa mềm nhũn bị chọc đến, Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu một tiếng, ngay sau đó bỗng cảm thấy hơi mất mặt, bèn mạnh miệng nói:
"Chả tạm được, thứ quần què kia mọc kỳ quặc bỏ xừ. Còn chưa tỉnh ngủ đã dám tác oai tác quái." Vừa nói vừa kẹp chặt hai chân, làm anh không khỏi phải hít thở nặng nề.
Phần eo Tiêu Diệp vận sức, mang theo cả cô gái đang đè trên người ngồi dậy, tư thế còn rất bốc đồng, bé bím bị thọc thọc mấy lần, giờ thì lại đổi thành Mạnh Nhạc Nhạc hô hấp dồn dập.
Nhưng còn chưa đợi cô ăn miếng trả miếng thì đã bị người đàn ông ôm lên.
Cứ như vậy, cách một lớp quần, bị dương vật chống lấy, Tiêu Diệp ôm cô gái bước vào nhà tắm, hướng đến bồn tắm đã được đổ đầy nước ấm, vài 3 động tác đã lột cô sạch sẽ, thả người vào làn nước.
Nước ấm thoải mái dễ chịu vỗ về toàn thân, mỗi một lỗ chân lông đều như giãn ra, Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được khẽ rên hừ hừ.
Tiêu Diệp lấy tinh dầu, mát xa cho cô từng chút một từ đầu đến chân, tư thế hết sức chuyên nghiệp, lực tay cũng rất vừa phải. Đến cuối cùng trở lại huyệt Thái Dương, nhẹ nhàng xoay tròn ấn bóp.
Lúc mới bắt đầu Mạnh Nhạc Nhạc còn thấy không được tự nhiên, không phải vì cô chưa từng trần truồng trước mặt anh, mà vì đã cởi trần trước mặt nhau quá nhiều, đơn thuần mát xa như bây giờ lại thành ra không quen.
Sự dỗ dành đụng chạm của Tiêu Diệp không mang theo chút sắc tình nào, đầu óc vẫn luôn đau nhức của Mạnh Nhạc Nhạc như được anh xoa dịu. Trong hoàn cảnh yên tĩnh an toàn này, cô không khỏi dần dần thả lỏng, cuối cùng nặng nề ngủ mất.
Trong mắt Tiêu Diệp không khỏi tràn ra thương tiếc, cô bé ngốc này, làm như anh không nhìn thấy cô thỉnh thoảng lại nhăn mày hay sao?
Không thoải mái mà cô cũng không nói ra, còn trêu loạn anh làm gì?
Thật sự đáng đánh!
-
Khi Mạnh Nhạc Nhạc tỉnh lại, hai người đã đang ở trong chiếc Land Rover Overfinch màu trắng. Đây cũng là chiếc xe cô từng ngồi trong lần cắm trại đó.
Khác nhau ở chỗ, lần trước cô chỉ ngồi ở ghế sau như vào nhầm vai một người qua đường, mà lần này lại bị người đàn ông đặt ngồi trên ghế phụ, ghế dựa đã được anh ngả phẳng ra sau, trên người còn được đắp tấm chăn ấm áp.
Mạnh Nhạc Nhạc tỉnh ngủ rồi mới nhớ lại bản thân ngày hôm qua thế nào, thật là như một con hâm.
Quả rõ ràng, bất kể là Goldschmidt hay Hartree, họ bắt cô rời đi cũng đều là vì bảo vệ cô mà thôi.
Thế mà cô còn tủi thân cái gì? Còn nói lắm câu ngu ngốc như thế với Tiêu Diệp nữa, thật là. . .
Không tỉnh táo thì đừng đú đởn nữa!!!
Suy nghĩ đang bay bay, cô lại không nhịn được nhìn về phía người đàn ông đang lái xe.
Giai nhà ai mà vừa đẹp trai vừa cool ngầu, trên thân còn tự mang theo combo khí chất sắc bén lại đáng tin cậy của quân nhân. Vốn là người đàn ông toát ra mị lực ngùn ngụt, nhưng xem ra hôm qua anh còn rất biết nói lời ngon ngọt nha. Đúng là được trời cao ưu ái.
Tầm mắt không nhịn được trượt xuống, thứ gì đó của người này cũng vừa dài vừa thô, thể lực cực tốt, mỗi lần đều có thể ép khô cô mất, nhưng