73. Bị người nghịch bím trên hành lang (H)
-
Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://www.wattpad.com/user/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
=========================
Trong nháy mắt đó, Mạnh Nhạc Nhạc chợt ngây người, nhìn lại Phương Tu mặc quân trang chỉnh tề ngồi trước bàn, trong đầu lại chợt hiện lên câu nói của anh khi cả 2 ở trong sơn động.
"Anh và Tiêu Diệp, em chọn ai?"
Lời nói ngày đó, chung quy cũng đã trần ai lạc định.
Chỉ vừa lơ đãng một chút, cô đã bị Tiêu Diệp đưa tới trước bàn Phương Tu.
Người chung quanh vừa mới chuẩn bị chào kiểu nhà binh, đã bị anh bảo không cần, mọi người cứ ăn cơm đi, không cần đa lễ.
Để làm tiệc tất niên, nhà ăn cố ý gộp 6 cái bàn lại với nhau, ở trên còn bày một đĩa thủy tinh lớn, chuyển động xoay tròn, cũng có thể đặt đồ ăn nhiều hơn, 16 người ngồi một bàn, cũng rất có cảm giác yến tiệc.
Hai người mới vừa ngồi xuống, đã nghe thấy Phương Tu dò hỏi:
"Sao cả hai lại đến đây? Không phải nói cần phải gặp người lớn ra mắt sao?"
Mạnh Nhạc Nhạc nhướng mày nhìn về phía Tiêu Diệp, gặp người lớn trong nhà thì cũng xong rồi, nhưng ra mắt lại là cái quỷ gì?
Tiêu Diệp sờ sờ mũi, hơi ngượng ngùng, khẽ nắm tay cô, trả lời.
"Sẽ nhanh thôi."
Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi bật cười, thôi kệ, cứ để anh khoác lác đi.
Đám người lại bắt đầu ồn ào, sôi nổi tỏ vẻ đây là chuyện đại hỉ, cần phải uống thêm mấy bình. Thế là lại nhao nhao xếp hàng lên kính rượu.
Đến phần sau đã biến thành đại hội chúc rượu, mọi người ầm ĩ đủ rồi nhưng cũng rất có chừng mực, trong miệng còn nói muốn chị dâu cũng uống, trên thực tế đều bị Tiêu Diệp cản lại, rượu đều đưa hết cho anh.
Lại nói, thế giới này quả thật rất nhỏ, trong đó có một cậu lính mới, không ngờ còn vừa vặn là đàn em của Mạnh Nhạc Nhạc.
Sau khi tốt nghiệp đại học thì nhập ngũ, hai người còn hàn huyên nói về chuyện trường học lúc trước, Mạnh Nhạc Nhạc cũng có thời gian rảnh rang, chống tay nhìn lại người đàn ông vẫn đang bị chuốc rượu.
Cho dù tửu lượng của Tiêu Diệp không tồi, nhưng cũng bị uống đến ngà ngà say, thẳng đến khi Phương Tu mở miệng khuyên can, mọi người mới không dồn dập mời nữa.
Mạnh Nhạc Nhạc nhìn lại người đã say gục xuống trên bàn, rốt cuộc lương tâm trỗi dậy, phát hiện ra thân là bạn gái, bạn trai mình đã bị chuốc thành thế này, cũng phải thấy đau lòng chứ?
Khụ, bằng không khẳng định về sau sẽ bị anh tính sổ.
Cô dứt khoát nói mình hơi mệt nên đi về trước, cũng thuận tiện dẫn theo anh chàng đã say khướt này đi.
Chị dâu đã lên tiếng, mọi người cũng không dám cản, chỉ có thể buông tha cho cả hai.
Cũng may Tiêu Diệp tuy rằng không thanh tỉnh, nhưng cũng còn có thể dìu đi.
Hai người đi tới cửa, Mạnh Nhạc Nhạc chợt có cảm giác quay đầu nhìn lại, bỗng thấy trong nhà ăn đang ầm ĩ sôi trào, Phương Tu chỉ ngồi im lặng giữa cả đám binh lính, giữa bầu không khí náo nhiệt ồn ã kia, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, ánh mắt thẳng tắp dõi theo cô.
Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi chợt hẫng, nỗi chột dạ cùng áy náy lặng yên dâng lên, xoay người đỡ Tiêu Diệp rời đi, không khỏi có cảm giác như đang chạy trối chết. . .
-
Nhà ăn cách khu ký túc xá không xa, phòng ở đây đều không cao, Tiêu Diệp ở tầng 3 cũng chính là tầng trên cùng.
Khi đi đến chỗ ngoặt