Edit: Mực bé bé xinh xinh, bơi tung tăng lá la ~~
Beta: Sa Nhi
===============
Bởi vì đã luôn duy trì hình ảnh quý ông lịch thiệp dịu dàng quá lâu, Lục Vị theo phản xạ trả lời:
"Được, chờ một lát."
Vừa mới quay người định đổi một ly khác, anh đột nhiên tỉnh táo lại, không đúng!
Ai muốn rót nước cho cô ta uống, cô ả này còn tưởng cô đến đây làm khách chắc? Mình chẳng lẽ còn muốn hầu hạ cô ta???
Nhưng mà lời đã lỡ ra miệng, lúc này mà lại tạt nước người ta cũng không được hiệu quả lắm.
Anh xoay người, mỉm cười đặt ly nước xuống, duy trì vẻ tao nhã nói:
"Rốt cuộc cô cũng tỉnh."
Mạnh Nhạc Nhạc thầm thở dài, quả nhiên không nên bắt bẻ người ta, nước lạnh thì nước lạnh đi, giờ thì tốt rồi, ngay cả nước cũng không có.
Quên đi, giải quyết việc chính càng sớm càng tốt vậy.
"Lục tiểu bạch... À không, Lục thiếu."
Suýt thì lỡ mồm gọi biệt danh mình tự tiện đặt cho người ta ra, may mắn còn dừng mồm kịp, Mạnh Nhạc Nhạc cực kỳ nghiêm túc bắt đầu giao lưu:
"Ngài mời tôi tới là có chuyện gì cần làm sao?"
Lục Vị mỉm cười rồi lại mỉm cười, tôi nhổ vào, tôi mời cô chắc?
Còn có chuyện gì cần làm à, lột da rút gân có tính không?
Thuận theo những lời cô nàng nói rồi lại nghĩ đến lý do của bản thân, nụ cười trên mặt Lục Vị đã bắt đầu vặn vẹo.
Anh hít sâu một hơi, cất lời:
"Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, tôi có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo cô một chút."
Mạnh Nhạc Nhạc nghi hoăc, thảo luận vấn đề nghiên cứu sao? Sáng ngày ra đại não còn chưa kịp load xong, cô theo phản xạ hỏi lại:
"Là vấn đề gì, tinh thể học hay là tính chất khoáng vật?"
Sau đó cô mới chợt nhớ ra, Lục Vị đâu có làm nghiên cứu khoa học, nhưng còn chưa đợi cô sửa miệng, lại đã nghe Lục Vị nghiến răng nghiến lợi nói:
"Vấn đề về cơ học."
Hửm??? Vấn đề cơ học??
Lục Vị kéo sợi dây trói trên tay Mạnh Nhạc Nhạc, ra hiệu cô đứng lên đi theo, đến góc tường, đến trước một chiếc tủ quần áo, anh hất cằm chỉ lên tủ.
"Thấy quen không?"
Mạnh Nhạc Nhạc tập trung nhìn lại.
Ủa anh? Đây không phải cái tủ quần áo lần trước sao, là cái trong phòng nghỉ của Vương gia, lúc ấy bọn họ còn, khụ...
Tóm lại đây là một cái tủ có rất nhiều kỉ niệm.
Cô gật đầu, nhưng cũng có hơi thắc mắc, sao cái tủ này lại chạy tới nhà họ Lục được vậy?
Lục Vị mở tủ ra, treo hai tay Mạnh Nhạc Nhạc lên thanh ngang, tư thế giống y đúc như anh từng bị trói ngày đó, cũng chuẩn bị tốt 5 cái mắc áo, uốn thành góc độ giống nhau đặt trên thanh ngang, cuối cùng lấy ra một lưỡi dao nhỏ nhét ở trong góc.
Thế này, đã hoàn toàn tái hiện lại hiện trường ngày đó.
Nhận lấy ánh mắt khó hiểu của Mạnh Nhạc Nhạc, Lục Vị nở nụ cười nói:
"Lại đây, mời Mạnh tiểu thư tự mình thưởng thức cái trò cô đích thân bày ra xem nào."
Mạnh Nhạc Nhạc lại thầm thở dài, xem ra cậu chàng này ấm ức nên giờ chạy đến báo thù thật rồi.
Nói đi cũng phải nói lại, việc này quả thật cũng do mình quá đáng, lúc này coi như bị trừng phạt đúng tội đi.
Cô khởi động cổ chân, chuẩn bị bắt đầu đá lên.
Chỉ thấy cô gái dùng lực từ phần eo, nửa người bật lên, mu bàn chân duỗi thẳng, nhanh lẹ thực hiện một cú đá, cũng vững vàng đá một cái mắc áo xuống.
Không thể không nói, động tác này nhìn thì nhẹ nhàng, nhưng làm thì không hề dễ dàng, nếu không phải Mạnh Nhạc Nhạc vẫn luôn luyện tập quyền pháp thì có khi cũng phải tốn chút công sức.
Khóe mắt liếc thấy vẻ mặt anh chàng hình như không mấy vui vẻ, Mạnh Nhạc Nhạc giới thiệu lại ngắn gọn bí quyết của chuỗi động tác này.
"Phải chú ý đến góc độ của cơ thể, nếu anh hạ mông xuống quá thấp sẽ bị mất trọng tâm, rất khó với tới mà còn có thể bị ngã..."
Ngay khi những lời này vừa nói ra, ngay cả nụ cười giả vờ ngoài mặt người này cũng không thèm diễn nữa, trợn mắt lên nhìn cô chằm chằm, Mạnh Nhạc Nhạc lúng búng mấy tiếng rồi im miệng, qua hồi lâu mới nghe Lục Vị nói:
"Tiếp tục đi."
Mạnh Nhạc Nhạc mỗi lần nghỉ ngơi 5 phút, xong lại đá cái mắc tiếp theo.
Thật ra thì cô hoàn toàn có thể chỉ nghỉ trong 3 phút, nhưng nhìn mặt Lục Vị đã đen như đít nồi, Mạnh Nhạc Nhạc bèn cố tỏ ra khó khăn một tí, thậm chí vài lần còn giả vờ đá không trúng.
Rốt cuộc cũng đá tới cái cuối cùng, Mạnh Nhạc Nhạc dồn toàn bộ lực, bật lên, vững vàng đá cái mắc cuối cùng xuống dưới, nhưng mà...
Có thứ gì đó cũng bay theo cái mắc thì phải?
Hình như là một thứ... khá nhỏ?
Mạnh Nhạc Nhạc thở phì phò nhìn qua nhìn lại, nụ