- Ha ha… Ha ha… Cuối cùng lão tử cũng phi thăng được rồi!
Mao Hữu Tài trần như nhộng xuất hiện.
Nơi này làm một khu rừng, nơi Mao Hữu Tài vừa vặn lại là gò đất trống không cao lắm. Phía trên ốp cẩm thạch sáng như gương soi. Đối diện với hắn còn có một bia đá cẩm thạch to lớn nguy nga, trên mặt khắc dòng chữ như rồng bay phượng múa: “Sáu điều phi thăng tiên nhân cần đọc”.
- Eo ôi, không ngờ tiên giới vẫn còn tính người như vậy.
Mao Hữu Tài nhìn tấm bia, rồi hét lớn:
- Bản tiên nhân đã đến đây, quan hướng dẫn của tiên giới đâu rồi?
- Người nào vậy? Mới sáng sớm đã có người làm ồn rồi sao?
Một ông già vừa nói vừa từ ngoài rừng tiến vào.
- Là ta, là ta, ta là tiên nhân vừa mới phi thăng đến.
Mao Hữu Tài tươi cười hớn hở nói.
Lão già vừa nói chuyện rất nhanh xuất hiện trước mặt Mao Hữu Tài, trường bào, giầy vải, râu tóc bạc trắng, rất ra dáng tiên phong đạo cốt. Ngay khi vừa thấy Mao Hữu Tài, trong nháy mắt lão già ngây người như bị sét đánh. (ZoungHyu: tiên phong đạo cốt = phong cách, dáng dấp của người tu tiên)
“Tiên phong đạo cốt thế này, khẳng định là cao nhân rồi, ta phải lễ phép một chút....” Trong lòng thầm tính toán một chút, Mao Hữu Tài hơi cúi người cung tay, rất lễ phép nói:
- Xin hỏi, đại sư có phải là quan hướng dẫn của tiên giới phải không?
Trước khi phi thăng Mao Hữu Tài dựa vào các loại điển cố mà tìm hiểu được một ít quy củ của tiên giới, sau khi phi thăng tiên nhân đến tiên giới, người đầu tiên sẽ đón tiếp hắn chính là quan hướng dẫn của tiên giới.
- Ngươi, ngươi là... ai? Sao lời nói nghe lạ lùng vậy, nơi này là khu vực nghỉ ngơi của bảo tàng lịch sử thành phố Tiên Đàm, chỗ này cấm khỏa thân, chẳng lẽ ngươi không biết sao?
Lão già sửng sốt cả nửa ngày mới thốt nên lời.
- A ha ha, không nghĩ quan hướng dẫn của tiên giới lại hài hước đến như vậy.
- Hài hước cái đầu ngươi ấy, ngươi đúng là tên điên, nếu không nói chuyện rõ ràng ta sẽ báo người bắt ngươi.
- Đại sư, ta không đùa giỡn đâu.
Mao Hữu Tài tươi cười nhưng có chút nghiêm nghị, dựa theo một ít truyền thuyết tu chân thì hắn phải được đón tiếp long trọng mới đúng.
- Ai cùng ngươi đùa giỡn?
Lão già liếc Mao Hữu Tài một cái.
Vù vù vù.... Một âm thanh kì quái truyền đến, Mao Hữu Tài đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên trời có một quái vật rất lớn bay qua. Không phải máy bay, cũng không phải một con chim to, mà là phi thuyền, so với một sân bóng còn lớn hơn. Cái này, Mao Hữu Tài như đang trong cơn mê, sửng sốt một lúc lâu với phun được một câu:
- Đại sư, vừa rồi là cái gì mới bay qua vậy.
- Là phi thuyền vận chuyển của Tiên quốc, ngươi giả ngu hả?
- Ha ha ha, ta biết rồi... Nhất định đai sư đã dùng thuật che mắt để đùa ta chứ gì? Tiên giới có phi kiếm cũng không khác mấy, nào có phi thuyền gì, ta nói đúng không?
Mao Hữu Tài vẫn tươi cười, nói.
- Đúng cái đầu ngươi, ngươi điên rồi, đây là Tiên quốc, không phải tiên giới gì đó, quên đi, không rảnh dài dòng với ngươi, ta đi báo cảnh sát để ngươi cùng họ tha hồ nói chuyện.
- Oái! Đại sư ngươi xem không ngờ bên kia rừng có mĩ nữ dám tiểu bậy kìa!
- Hả, ở đâu, ở đâu...?
- Ngay sau ngươi ấy.
Lão già cuống quýt xoay người lại, ngay khi lão vừa xoay người, Mao Hữu Tài đã vọt đến bên lão nện một quyền vào ót.
- Quả nhiên.... Có mĩ nữ tiểu bậy....
Vừa nói xong lão già mềm người ngã xuống.
- Ngươi cũng mơ tưởng gạt ta sao?
Mao Hữu Tài phun một bãi nước bọt, ngẩng đầu, đột nhiên sửng sờ như bị đóng băng:
- Không phải chứ, là sự thật...
Chuyện này tuyệt đối là sự trùng hợp kinh người, ngay tại nơi Mao Hữu Tài nói bừa, một mĩ nữ đang ngồi xổm trong bụi cỏ, đôi mắt đen to trong không chớp nhìn hắn.
Mao Hữu Tài cũng nhìn nàng không chớp mắt, “ta biết nhìn người như thế này là không lịch sự, quả thật không nên, nhưng ta cần chứng thật một chút, rốt cuộc chuyện này có phải là thuật che mắt linh tinh gì đó không.
- Có cướp, có kẻ giết người, có kẻ hi*p d*m!
Đang ngồi xổm trong bụi cỏ đột nhiên mĩ nữ đứng lên, xoay người bỏ chạy ra bìa rừng. Hai mảng da mông phô ra dưới ánh mặt trời thật khiến người ta thích mắt.
- Không xong rồi! Ta còn đứng đây làm gì?
Trong lòng Mao Hữu Tài phát hoảng, lung tung cắm đầu chạy về một hướng.
Từ vinh dự là phi thăng tiên nhân chuyển thành kẻ biến thái thích cởi truồng, hai loại thân phận này cần bao nhiêu thời gian để đổi chỗ cho nhau? Thực hiển nhiên, về phương diện này với Mao Hữu Tài, hắn không cần dùng quá thời gian năm phút.
Lao khỏi rừng nhưng Mao Hữu Tài cũng không còn đường để chạy.
Trước mặt hắn, cảnh sát dùng xe ô tô, mô tô dàn hàng dày đặc. Trên không trung là mấy phi thuyền loại nhỏ, theo sau là các chiến thuyền cỡ lớn. Lấy đại khái một con số thì lượng cảnh sát bao vây hắn không dưới trăm người.
“Chuyện này không phải là quá khoa trương sao?” Mao Hữu Tài đứng ngây ngốc ven rừng. Gió thổi nhẹ qua hạ thân hắn, một nhúm lông đen lay động theo gió, cảnh tượng này thật mỉa mai người ta mà.
- Anh bị nghi là kẻ biến thái thích khỏa thân chốn công cộng, điên cuồng cố ý gây thương tích cho người khác lại không có giấy chứng minh hợp pháp, hiện tại chúng tôi hợp pháp bắt giữ anh, anh có quyền giữ im lặng, những gì ngươi nói có thể sẽ được sử dụng làm bằng chứng chống lại ngươi trước tòa.
Một cảnh sát thao thao nói, sao đó lấy ra một cái còng bóng loáng khóa tay Mao Hữu Tài.
- Ta phi thăng đến mà.
- Phi cái đầu ngươi, bệnh thần kinh!
- Chuyện này.... nhất định là ảo giác.
- Đừng vớ vẩn nữa, vào xe đi.
- ......
Không đến mười phút Mao Hữu Tài đã bị đưa đến cục cảnh sát của khu vực 9 thành phố Tiên Đàm. Hắn cũng bị cưỡng chế phải mặc vào một bộ quần áo, một nữ cảnh sát còn trẻ phụ trách lấy khẩu cung của hắn.
- Tên?
- Mao Hữu Tài.
- Tuổi?
- Mười tám.
- Địa chỉ gia đình?
- Địa cầu.
- Cái gì cầu?
Nữ cảnh sát dừng bút, kinh ngạc nhìn chằm chằm Mao Hữu Tài.
- Là địa cầu! Tròn tròn, địa cầu có rất nhiều nước màu lam! Chẳng lẽ cô không biết sao?
- Bệnh thần kinh....
Nữ cảnh sát lắc đầu, tiếp tục hỏi:
- Ngươi nhập cư trái phép vào Tiên quốc bằng cách nào?
- Nhập cư trái phép á?
Mao Hữu Tài lập tức ưỡn thẳng người, dõng dạc nói:
- Đại tỷ, là ta phi thăng tới, ta là người tu chân, ngươi có lầm không vậy, điều này cũng bị xem là nhập cư trái phép sao?
Nữ cảnh sát sửng sốt cả nửa này mới nói:
- Ngươi nói là...