Không có hệ thống âm thanh, tuy Dũng Mĩ Mĩ có đầy đủ tư duy cũng như linh tính của khôi yêu nhưng với bộ xử lí này, nó muốn nói cũng không nói được, bất quá khi Mao Hữu Tài nhanh nhẹn lấy từ nhẫn chứa vật một bộ xử lí của người máy vệ sĩ thế hệ hiện đại lắp vào, một giọng nói quen thuộc liền vang lên.
- Chủ nhân của ta, cảm ơn ngài, rốt cục ta đã có thể nói chuyện…Ha ha, Á…Sao lại là người máy lỗi thời thế này? Chỉ là hình dạng người máy vệ sĩ gia đình thôi sao?
Hưng phấn rồi lại thất vọng, cảm xúc của Dũng Mĩ Mĩ có thể nói chuyển biến nhanh như chớp giật.
Vừa mất đi hai trăm bảy chục ngàn, tâm tình Mao Hữu Tài cũng chẳng tốt:
- Sao, ngươi ghét lắm hả? Ta nói cho ngươi hay, vì để ngươi sống lại, tiền dự trữ của ta đã tiêu gần hết đó!
- Thực xin lỗi, chủ nhân, không phải ta không hài lòng… Chỉ là, loại người máy lỗi thời này chỉ miễn cưỡng được xem như người máy chiến đấu thôi, nếu gặp chuyện không hay mà sức chiến đầu của ta chỉ sợ không bằng người máy chiến đấu, sao ta có thể bảo vệ chủ nhân được chứ?
- Thôi bớt nói tào lao đi, bây giờ bắt đầu thử nghiệm toàn bộ tính năng, trước tiên thử nghiệm tốc độ, mở buồng điều khiển ra đi.
- Vâng, chủ nhân.
Ngữ khí Dũng Mĩ Mĩ có vẻ đặc biệt uể oải, nhưng Mao Hữu Tài ra mệnh lệnh, nó vẫn mở buông điều khiển.
Vừa vào trong, nhất thời Mao Hữu Tài hít phải mùi vị sắt hoen rỉ. Không gian này vừa vặn chứa thân thể hắn, trong đây vương vãi dầu máy cùng một số rác rưởi không tên, trên ghế ngồi không ngờ còn có một lỗ thủng ta bằng nắm tay.
- Tức thật! Gian thương đúng là gian thương!
Trong lòng Mao Hữu Tài nhất thời dâng lên cảm giác bị lừa.
- Chủ nhân, ta bắt đầu chạy!
Dũng Mĩ Mĩ bắt đầu chạy dọc sân thử nghiệm.
Người máy lỗi thời đã ba trăm tuổi, đã vậy còn có hình dạng vệ sĩ gia đình, phương thức điều khiển bằng bàn phím chủ yếu xuất phát từ lo lắng về chi phí sản xuất cũng như sức mua, cho nên không thể so sánh với những bộ điều khiển tích hợp đơn giản bây giờ, cũng vì thế, Dũng Mĩ Mĩ vừa chuyển động, ngồi trong buồng điều khiển Mao Hữu Tài nhất thời bị xóc lên, hơn nữa chỗ ngồi bị thủng, cảm giác rất giống đang đánh xe trâu đi đường núi.
- Ba mươi km, bốn mươi km… Bảy mươi, chủ nhân, ta đã đến tốc độ cao nhất.
Thanh âm Dũng Mĩ Mĩ càng thêm vạn phần uể oải.
Mao Hữu Tài tự giễu nói:
- Không sai, có nhanh hơn người chạy bộ một chút, ngươi không cần chạy nữa, chúng ta thử nghiệm hệ thống vũ khí một chút, có một bia tập bắn cách đây một ngàn thước, ngươi bắn hạ nó đi.
- Hay lắm chủ nhân, ta rất thích cảm giác nổ súng!
Dũng Mĩ Mĩ khởi động hệ thống súng năng lượng, tập trung vào bia, “roẹt, roẹt, roẹt”, đạn năng lượng mang theo một chuỗi ánh sáng điên cuồng lao đi.
- Wow, mạnh quá!
Mao Hữu Tài đang tươi cười đột nhiên khựng lại:
- Dũng Mĩ Mĩ… Không phải ta kêu ngươi bắn bia sao? Sao lại không trúng gì cả?
Giọng nói Dũng Mĩ Mĩ nghẹn ngào như muốn khóc:
- Chủ nhân của ta, quả thật ta theo lệnh ngài bắn vào bia mà, nhưng… Đúng rồi, sao lại bắn không trúng? Nhất định hệ thống nhắm có vấn đề?
Ngay vả một cái bia tập bắn mà cũng không bắn trúng, vậy người máy như thế còn có tác dụng gì?
- Chủ nhân, ta có thể không cần thân thể này không?
- Đương nhiên không được, ta đã trả tiền rồi, ta cũng không đủ tiền mua cho ngươi thân thể hiện đại hơn, mặt khác, cũng không được phép, à đúng rồi,
Mao Hữu Tài đột nhiên nghĩ ra:
- Dũng Mĩ Mĩ, ngươi kiểm tra lại toàn bộ xem nào, xem có thể tra ra nguyên nhân gì không?
- Vâng, chủ nhân, chuyện này cần khoảng hai phút.
Dũng Mĩ Mĩ dùng quang não kiển tra toàn bộ hệ thống, hai phút sau nó nói:
- Chủ nhân, thực sự có chuyện rồi… Do là người máy lỗi thời ba trăm năm trước, nên các dây dẫn đã lão hóa nghiêm trọng, các mệnh lệnh thường xuyên bị chấp hành sai, mặc khác, linh kiện máy móc cũng hư hỏng nghiêm trọng, vận động mạnh cũng như làm các thao tác chính xác cũng không có khả năng.
Đầu Mao Hữu Tài đột nhiên to như cái đấu, đây không phải hai vấn đề bình thường, thay mới dây dẫn, máy móc không phải đem vứt thân thể này sao?
- Làm sao bây giờ đây? Chủ nhân!
Sau nữa ngày trầm từ Mao Hữu Tài đột nhiên nghĩ đến một chuyện:
- Ta nghĩ đến một biện pháp nguyên thủy nhất, ta dùng linh hạt và linh lực cải tạo ngươi, nhưng không biết kết quả cuối cùng ra sao, có điều ta tin tưởng nhất định tốt hơn bây giờ một chút.
- Linh hạt ư? Ta biết rồi, chính là tài liệu vẽ kí hiệu trận khống chế của ta sao? Trong cơ sở dữ liệu của ta tuy không có loại tài liệu này, nhưng ta tin năng lực chủ nhân, hì hì, được chủ nhân cải tạo, Mĩ Mĩ ngạp tràn chờ mong.
- Có điều lại nảy sinh một vấn đề, tức là khi ta cải tạo toàn bộ linh kiện cũng như hệ thống của ngươi, sau này ngươi chỉ phát ra uy lực cực đại dưới sự điều khiển của ta, nếu không ngươi chỉ có thể phát ra uy lực rất nhỏ, ngươi có đồng ý không?
- Sao ta không đồng ý chứ? Thật ra trong nội tâm Mĩ Mĩ cực kì khát vọng được chủ nhân “thao tác”.
- …..
Mao Hữu Tài nhanh chóng bắt tay vào thử nghiệm. Dưới sự khống chế của hắn, một bộ phận linh hạt tụ tập vào buồng điều khiển Dũng Mĩ Mĩ, nhưng lần này không phải hắn hấp thu mà là Dũng Mĩ Mĩ hấp thu, loại hấp thu này hoàn toàn do hắn điều khiển, Dũng Mĩ Mĩ cũng không biết mình đang hấp thu vào đâu. Quá trình này cũng giống việc dùng linh hạt vẽ kí hiệu trận, chẳng qua tính chất khác nhau thôi.
Linh hạt bay đầy trời như mưa tuyết nối nhau tràn vào cơ thể Dũng Mĩ Mĩ, dưới tác dụng của linh hạt, từng chỗ loang lổ trên máy móc, trong dây dẫn đều dẫn dần bong tróc ra, trở nên sáng bóng đầy sức sống. Trong dây dẫn cũng dần trở nên thông suốt. Điều huyền diệu nhất diễn ra ở buồng điều khiển, vốn là hệ thống điều khiển bằng bàn phím nhưng bây giờ từ các phím bỗng “mọc” ra những xúc tu tua tủa, chúng hướng tới