- Mao ca, để ta thẩm vấn tên kia, ta có đầy đủ chiêu thức thu thập người khác, không sợ hắn không nói đâu!
Tiêu Hướng xung phong nhận việc.
Mao Hữu Tài nói:
- Bây giờ không có thời gian thẩm vấn hắn, đám hải tặc tiếp viện lần hai sẽ nhanh chóng kéo tới đây, chúng ta cần lập tức rời khỏi nơi này.
Nói xong, Mao Hữu Tài quay sang hỏi Phạm Địch Tác:
- Phạm Địch Tác tiên sinh, ngươi có biết Metro số 9 nằm ở đâu không?
- Từ đây đến đó ước chừng sáu ngàn tám trăm km, tọa độ 113,286.
Phạm Địch Tác nhíu mày:
- Nhưng mà, phi thuyền ngươi còn bay được sao?
- Ta còn bay được mà, khụ khụ… Đcm nó, bọn hải tặc chó chết đánh hư cánh cân bằng của ta rồi, có điều bay hơn sáu ngàn km thì không vấn đề gì.
Ong vò vẽ bự từ trong khói lửa mịt mù lên tiếng. Chẳng những nói chuyện không trôi chảy, nó còn liên tục ho khan, nhìn tình cảnh này cứ như lão binh bị thương đang bực tức.
- Nó…
Phạm Địch Tác cảm thấy đầu óc mờ mịt. Một quang não tiểu Phi đã làm hắn đủ kì quái, bây giờ sao lại thêm phi thuyền cũ nát này cũng có tính cách như thế chứ?
- Chuyện này để sau sẽ giải thích cho ngươi, ta đi an bài nhiệm vụ cho người máy chiến đấu, mọi ngươi đều lên phi thuyền đi! Dũng Mĩ Mĩ ngươi theo ta.
Mao Hữu Tài nói rồi đi về phía người máy Thiên Hổ.
- Mao ca muốn làm gì vậy?
Tiêu Hướng buồn bực nói.
Phác Văn Chính cũng cảm thấy mờ mịt, lắc đầu nói:
- Không biết đâu, có điều, cứ theo lời Mao ca mà làm là được.
Mao Hữu Tài đến trước mặt Thiên Hổ. Thiên Hổ lập tức nghiêm chào:
- Tướng quân!
- Chúng ta phải rời khỏi nơi này, nhưng cần có mười người máy ở lại cản địch, ngươi chọn ra những người máy hư hỏng hoặc bị thương, sau đó mang theo mười người máy tinh nhuệ đến sở chỉ huy gặp ta.
- Tuân lệnh!
Thiên Hổ lập tức chấp hành mệnh lệnh của Mao Hữu Tài. Không đến năm phút sau, nó đã mang mười người máy tinh nhuệ đến bên ngoài sở chỉ huy. Lúc này tổ viên của tổ sửa chữa chiến điện khẩn cấp cùng với Phạm Địch Tác đã lên Ong vò vẽ bự.
- Ong vò vẽ bự căn bản không tải nổi các ngươi, không có phương tiện vận chuyển, các ngươi vô pháp thoát khỏi địch nhân để đến Metro số 9, bây giờ ta đem các ngươi vào không gian phụ do ta chế tạo, lúc đó các ngươi sẽ rơi vào trạng thái giống như ngủ đông trong nháy mắt, đã hiểu chưa?
Thiên Hổ cao giọng đáp:
- Hiểu rõ, thưa tướng quân!
Mao Hữu Tài đi qua một người máy chiến đấu, đặt nhẫn chứa vật lên thân thể lạnh như băng của nó. Khởi động kí hiệu trận, người máy chiến đấu cao bốn thước, rộng hai thước, năng ba tấn rưỡi đột nhiên biến mất vào không khí.
Ban đầu nhẫn chứa vật Mao Hữu Tài luyện chế có thể tích năm trăm mét khối, khi đó tu vi linh lực Mao Hữu Tài cùng lắm là sơ cấp của Khai Quang cấp, sau này tu luyện đến Trúc Cơ cấp, nhẫn chứa vật cũng thăng cấp, mở rộng thể tích thành một ngàn mét khối. Mười người máy có thể hình lớn hơn Dũng Mĩ Mĩ một chút nhưng nhẫn chứa vật của hắn hoàn toàn chứa được.
Một đám người máy chiến đấu bao gồm cả khôi yêu Thiên Hổ lần lượt biến vào nhẫn chứa vật. Cuối cùng đến lượt Dũng Mĩ Mĩ là người máy có sức chiến đấu biến thái còn chưa hoàn thành quá trình cải tạo linh hạt.
Mao Hữu Tài đứng trước mặt Dũng Mĩ Mĩ.
- Chủ nhân, chờ một chút.
- Có chuyện gì?
- Cho phép ta làm dáng một chút sau đó mới vào đó nhé.
Mao Hữu Tài tức giận quát:
- Dẹp! Thành thật vào trong đi!
Năm phút sau, Ong vò vẽ bự bốc lên không, mang theo một dải khói đen bay về Metro số 9. Trong khi bay, tiểu Công cũng tiến hành sữa chữa khẩn cấp Ong vò vẽ bự. Nhờ có phụ tùng thay thế cũng như dụng cụ công binh chuyên