Trường huấn luyện trong căn cứ là nơi cổ tu giả học tập chuyên môn cũng như là nơi huấn luyện vũ kĩ. Bề ngoài, kĩ năng chiến đấu giữa cổ tu giả và Chiến đấu sư không khác nhau lớn lắm, nhưng cái chính là cổ tu giả có Nhị lực lượng hậu thuẫn, vô luận nhìn ở góc độ nào đều mạnh hơn Chiến đấu sư rất nhiều. Phạm Địch Tác và Danniel là một ví dụ rõ ràng.
Đi vào trường huấn luyện, Mao Hữu Tài đánh giá xung quanh một chút, cuối cùng hắn dừng lại ở một kệ gỗ có đặt mấy loại vũ khí gắn trên tường. Những vũ khí này có đủ loại, từ các loại quang đao quang thuẫn, đến các loại vũ khí lạnh được rèn đúc từ kim loại, còn có những món vũ khí hiện đại như súng lục, súng tự động cùng với vũ khí năng lượng. Số lượng nhiều đến mức khiến người ta hoa mắt.
Phía trước kệ gỗ là một sân huấn luyện chiến đấu rộng lớn, giữa sân là một đồ án Nhị lực lượng màu đen. Đó là biểu tượng của Cổ tu phái, cũng là sở hữu đưa cổ tu giả đến vinh quang, cũng là biểu tượng khiến họ thề sống chết bảo vệ.
- Tiểu Mao, ngươi đã đến căn cứ được một khoảng thời gian, đã cùng Hỏa Hương Nhi tham gia huấn luyện đối mặt chết chóc, biểu hiện của ngươi thật không tệ, hôm nay, không bằng ngươi và Hỏa Hương Nhi thực sự chiến đấu một hồi đi.
Trên mặt Andrean không chút biểu tình.
Mao Hữu Tài cười nói:
- Tông chủ, cái này có cần không? Ta chỉ là một người khách nho nhỏ, hơn nữa năng lực có hạn, ta làm sao có thể cùng một cổ tu giả chân chính chiến đấu được?
Hỏa Hương Nhi bên cạnh nhíu mày nói:
- Mao, ngươi không dám sao? Nếu ngươi còn là đàn ông thì cầm vũ khí chiến đấu với ta!
Lại là dáng vẻ này, trong lòng Mao Hữu Tài chỉ nước cười khổ.
Andrean cười nói:
- Tiểu Mao à, khách chẳng lẽ không thể cùng bàn luận một chút sao? Không cần chậm trễ nữa, ngươi không phải muốn biết rõ bí mật của Nhị lực lượng sao? Đây đúng là một cơ hội trải nghiệm Nhị lực lượng, ra tay đi, đừng để bọn ta xem thường ngươi, chiến đấu đi, thắng thua không quan trọng đâu.
Mao Hữu Tài suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu nói:
- Được rồi, để ta thử xem.
Thật ra, tu luyện lâu như vậy rồi, hắn cũng muốn biết chính xác thực lực của mình.
- Tốt lắm, Mao, chọn vũ khí ngươi thành thạo nhất đi.
Hỏa Hương Nhi rút ra quang đao cùng quang thuẫn, lập tức phát ra sóng nhiệt bức người.
Andrean nhìn thoáng qua song đao của Mao Hữu Tài:
- Tiểu Mao, hai thanh quang đao này là vũ khí hai tên phản đồ ngàn năm trước, người chiếm được thì có quyền sử dụng, nhưng đao thuẫn phối hợp mới là cách công thủ tốt nhất, ngươi chọn song đao đương nhiên về mặt công kích uy lực tăng lên, tuy nhiên ngươi sẽ thiếu phòng ngự, ngươi thật sự muốn lựa chọn như thế sao?
Mao Hữu Tài xác nhận nói:
- Ta đã suy nghĩ qua rồi, quyết định dùng song đao.
Andrean cười nói:
- Được rồi, lựa chọn thế nào là quyền tự do của ngươi, bây giờ ngươi cùng Hỏa Hương Nhi hãy đánh thật đi, ta nhắc nhở ngươi lần cuối, Hỏa Hương Nhi tuy là một học viên cổ tu giả nhưng thực lực chiến đấu của nó không kém Chiến đấu sư cấp tám, ngươi phải chú ý.
- Tông chủ, ta sẽ chú ý.
Mao Hữu Tài đi vào sân chiến đấu. Hỏa Hương Nhi vẻ mặt lạnh lẽo cũng chậm rãi đi vào, đứng đối diện hắn.
- Ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Mao Hữu Tài lạnh lùng nói, đồng thời triển khai tư thế chiến đấu. Thuẫn trước đao sau, thân thể hơi ngả về trước, ánh mắt sắc bén, nàng giống như mãnh thú tùy thời sẽ lao về con mồi.
- Ta cùng không hạ thủ lưu tình, ta sẽ đánh bại ngươi.
Mao Hữu Tài khởi động quang đao, hai luồng sáng như tuyết hiện ra, cùng toát ra sóng nhiệt bức người!
- Bắt đầu đi.
Andrean phất mạnh tay.
Quát khẽ một tiếng, Hỏa Huơng Nhi đột nhiên lao về phía Mao Hữu Tài. Thân thể còn chưa đến, quang đao trong tay thế như sấm sét chém mạnh xuống bả vai Mao Hữu Tài.
Dù quang đao chất lượng kém nhất, nhiệt độ cũng trên năm ngàn, nếu không phải chuôi đao được làm từ vật liệu đặc biệt, chỉ sợ nếu cương quyết khởi động thì chẳng những chuôi đao bị nóng chảy mà ngay cả tay cầm cũng bị nướng chín. Quang đao trong tay Hỏa Hương Nhi rõ ràng là loại chất lượng tốt, nhiệt độ lưỡi đao hơn xa năm ngàn, cho nên vừa chém tới, một luồng khí nóng rực nhất thời thổi mạnh về phía hai gò má Mao Hữu Tài, cảm giác như bị sắt thép nóng chảy đổ lên, lớp da nhanh chóng đau như bị bỏng.
Lui nhanh về sau, xuất đao.
Bùm! Hai thanh quang đao chém vào nhau, một chùm hoa lửa nhất thời tản ra. Thân hình hai người nhất thời giằng co trên sân chiến đấu, giống như hai con trâu rừng dùng sừng muốn húc ngã đối thủ.
- Ngươi không tệ lắm.
Hỏa Hương Nhi một tay giữ vững quang đao, tay kia đột nhiên thúc quang thuẫn vào bụng Mao Hữu Tài.
- Ngươi cũng không tệ.
Một đao khác của Mao Hữu Tài nhanh chóng chém xuống.
Bùm! Lại một chùm hoa lửa tán ra.
Thân thể hai người lại giằng co như trâu rừng đấu sức.
- Hương nhi muội,