Lúc để quan tài công chúa cùng với Vi Tiểu Bảo đặt cùng một chỗ, đây là việc vượt qua lễ nghi, có điều chuyện hôm nay xảy ra quá bất ngờ đột ngột, cũng không ai có tâm trí đối với việc này mà đưa ra lời dị nghị.
Nhìn thi thể công chúa Kiến Ninh luôn luôn ương nghạnh bây giờ lại có tư thái yên tĩnh nằm ở trong quan tài, Tống Thanh Thư nhìn thoáng qua có chút bấn loạn không quen, trong lúc này trong đầu hắn phảng phất tái hiện trở lại chuyện tối ngày hôm qua.
……………………………………………………………………………………………………………………………
Lúc ấy khi Vi Tiểu Bảo rời đi không lâu, Tống Thanh Thư liền nhẹ nhàng bước vào gian phòng của Kiến Ninh công chúa, nàng đang ở nằm trên giường hưởng thụ dư vị của cơn cuồng hoan, đến khi nhận ra được là có người bước vào phòng mình, lập tức giận dữ, đang muốn trút giận thì thấy ánh mắt mình đã bị che kín đen kịt.
- Công chúa…đã bị Vi Tiểu Bảo lừa rồi, dựa theo quy củ hoàng thất, không lâu nữa, Bình Tây Vương phủ sẽ phái người đến kiểm nghiệm sự trong trắng của công chúa. Vi Tiểu Bảo vì lo lắng chuyện gian díu cùng công chúa bị bại lộ, sẽ bị Ngô Tam Quế nổi giận lột da rút gân, vì lẽ đó nên đã sắp xếp công chúa câu dẫn thế tử Phúc Khang An, trên danh nghĩa là đem tội danh giá họa để nhân cơ hội hắn giết Ngô Ứng Hùng, kỳ thực chỉ là muốn đem tội danh làm bẩn công chúa giá họa cho thế tử Phúc Khang An, ngày mai Vi Tiểu Bảo sẽ không tới cứu công chúa đâu, hắn sẽ tùy ý để công chúa bị thế tử Phúc Khang An cưỡng bức, sau đó mới mang theo phụ tử Ngô Tam Quế đến tận nơi để mắt nhìn thấy tất cả.
Tống Thanh Thư sử dụng Di Hồn Đại Pháp, ở bên lổ tai công chúa Kiến Ninh lẩm bẩm thì thầm.
- Sẽ không có như vậy đâu, Tiểu Quế Tử sẽ không làm như vậy đối với ta.
Kiến Ninh tuy rằng vẻ mặt đang bị Di Hồn Đại Pháp làm dại ra, thế nhưng theo bản năng vẫn nói như thế.
- Rồi công chúa sẽ có câu trả lời rõ ràng tất cả vào ngày mai.
Tống Thanh Thư tiếp tục gia tăng công lực.
- Nếu công chúa phát hiện ra là Vi Tiểu Bảo lừa công chúa, thì công chúa sẽ định làm như thế nào đây?
- Ta sẽ giết hắn!
Trên khuôn mặt công chúa Kiến Ninh lộ ra vẻ hung dữ.
- Nghe nói công chúa có một thanh hỏa thương, không có áo giáp nào mà không xuyên thủng...
Tống Thanh Thư chạm đến là thôi.
- Hỏa thương?
Kiến Ninh trong đầu ghi nhớ lại điều này.
- Sau khi giết Vi Tiểu Bảo xong, công chúa có tính toán gì không?
Lúc này trên mặt Tống Thanh Thư bao phủ một tầng hắc ám, làm người nhìn thấy không rõ ràng, rất là mơ hồ.
- Tính toán…?
Kiến Ninh ngơ ngác nói tiếp.
- Ta không biết.
- Chẳng lẽ công chúa vẫn còn muốn tiếp tục gả cho Ngô Ứng Hùng, như vậy tính ra là sẽ có đến ba nam nhân nắm giữ thân thể của công chúa sao?"
Tống Thanh Thư giọng nói trở nên lạnh.
- Không….ta không thể!
Kiến Ninh lúc này ra vẻ hoảng sợ:
- Tiểu Quế Tử chết rồi, trên đời này ta cũng không còn có gì hay để vui đùa tính ra thì thù ta cũng đã báo, nên sẽ đến địa phủ bồi tiếp tiếp tục vui đùa cùng Tiểu Quế Tử.
- Không thể dùng lụa trắng treo cổ lúc chết trông sẽ rất khó coi, sẽ doạ cho Tiểu Quế Tử dưới suối vàng hoảng sợ, dùng đao thì lại quá đau đớn, cho nên chỉ có thể dùng loại độc dược mà công chúa còn lưu giữ mang theo.
Nhìn vẻ mặt Kiến Ninh dần bình thản lại, Tống Thanh Thư nhanh chóng lui ra khỏi gian phòng.
Lần trước lúc hắn đến Lệ Xuân viện Dương Châu đã được chứng kiến uy lực của Mê xuân tửu, đến ngay cả Hạ Thanh Thanh là một dạng nữ nhân kiên trinh mà cũng hứng tình chủ động gần gũi với một nam nhân xa lạ, Tống Thanh Thư cũng đã lấy đem theo một ít để trong người để khi cần thì sử dụng, lần này vừa vặn đến lúc mang ra dùng, lúc công chúa gặp gở thế tử Phúc Khang An trong phòng cùng nhau uống rượu, thì trước đó Tống Thanh Thư đã lặng lẽ bỏ vào
Mê xuân tửu, đối với nữ nhân lại có tác dụng mạnh hơn với nam nhân nhiều...
……………………………………………………………………………………………………………………………..
Sáng sớm ngày hôm sau, Bình Tây Vương phủ đã phái người đến mời Tống Thanh Thư đến phủ, Tống Thanh Thư liền chuẩn bị sẵn quyển kinh Chính Lam Kỳ bản giả ( Tứ Thập Nhị Chương Kinh) giấu vào trong ngực, hắn tính toán xem thử hôm nay có cơ hội đánh tráo quyển thật đang nằm trong tay của Ngô Tam Quế.
Đến Bình Tây Vương phủ, quả nhiên không ngoài dự liệu, Ngô Tam Quế biết việc xảy ra trọng đại, nên mời Tống Thanh Thư tới thư phòng của mình.
Tống Thanh Thư cố nén sự mừng rỡ trong lòng, vừa chú ý quan sát quanh phòng suy đoán chỗ nào trong phòng có khả năng cất giấu Tứ Thập Nhị Chương Kinh, vừa lắng tai nghe Ngô Tam Quế đưa ra đối sách.
- Bản Vương biết việc xảy ra thì Bình Tây Vương phủ khó tránh khỏi tội, ta sẽ sẽ tự bẩm tấu lên hoàng thượng xin cách chức tước Vương của mình, đồng thời tự phạt không nhận lương bổng trong mười năm tới.
Nghe được câu nói đầu tiên, Tống Thanh Thư liền mỉm cười, bỏ đi tước Vương? Hoàng đế Khang Hi chưa biết có đáp ứng hay không, nhưng chắc chắn hoàng đế sẽ biết đây chỉ là kế sách của Ngô Tam Quế áp dụng lùi một bước để tiến hai bước, thì làm sao mà chấp thuận? Lại còn phạt không nhận mười năm bổng lộc, nếu như đối với một quan chức thanh liêm, đúng đây là đòn trí mạng, nhưng đường đường hùng cứ một phương là Bình Tây Vương Ngô Tam Quế thì có cần chi đến bổng lộc của triều đình? Ha ha...
Ngô Tam Quế tự mình nói tiếp:
- Còn việc hoàng thượng tứ hôn, tuy rằng công chúa đã mất... nhưng Ngô gia vẫn thừa nhận thân phận của công chúa là trưởng tức ( dâu lớn) của Ngô gia, bản vương sẽ vẫn sẽ sắp xếp đủ lễ nghi để cho Ứng Hùng cưới công chúa, rồi đem công chúa chôn ở trong mộ tổ Ngô gia, viết lên gia phả của dòng họ..
“Công chúa Kiến Ninh đâu có muốn làm người của Ngô gia…”
Tống Thanh Thư thầm nghĩ. trong lòng cười lạnh, nhưng vẫn nói:
- Như vậy rất tốt, có thể cứu vãn bộ mặt của hoàng gia ở mức độ nào đó, hoàng thượng nếu biết được chắc cũng hài lòng..
Tống Thanh Thư biết rõ công chúa Kiến Ninh trên trời nếu có hiển linh, nàng tuyệt không muốn bị chôn thây ở tổ mộ Ngô gia, Tống Thanh Thư trong lòng hổ thẹn đối với công chúa Kiến Ninh, cũng muốn đem thi hài của nàng trở lại kinh thành, mai táng ở hoàng lăng, nếu hắn ra mặt nói vậy thì Ngô Tam Quế cũng không dám nhiều lời thêm nữa..
Thế nhưng, hắn không lựa chọn làm như vậy.
"Đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng!"
Đây chính là phương châm sống của Tống Thanh Thư, nếu đã quyết định thì hắn sẽ không để cho tình cảm làm ảnh hưởng đến phán đoán kế hoạch của mình.
Việc đem công chúa Kiến Ninh mai táng ở mộ tổ Ngô gia, đối với hoàng thất cùng Ngô Tam Quế thật ra mà nói, đó là một lựa chọn vẹn toàn cho cả đôi bên, Tống Thanh Thư hiện giờ thay mặt triều đình, cũng không có lý do nào để không từ chối.
Được sự đồng ý của hắn, Ngô Tam Quế vui vẻ hắn lên, lão biết đối phương không có ý làm khó dễ mình, trong lòng cũng nhẹ nhỏm hơn phân nữa, tiếp tục nói:
- Bản vương cũng biết làm như vậy vẫn rất khó bù đắp sai sót của Bình Tây Vương phủ, theo lý thì bản vương phải tự mình đi đến kinh thành để thỉnh tội, nhưng chiến sự Bắc cương đang lúc căng thẳng, quân Mông Cổ mắt cứ nhìn chằm chằm, vì sự an toàn giang sơn Đại Thanh, bản vương phải tiếp tục có mặt trấn thủ Sơn Hải quan, nên đành đưa tiểu nữ A Kha đến hoàng cung làm cung nữ vì phụ thân chuộc tội.