Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)

Thập Nhị Đầu Lĩnh.


trước sau

Thấy Hồ phu nhân nắm chặt làn váy, không cho phép hắn cởi xuống, Tống Thanh Thư bất đắc dĩ:

-Vậy được rồi, dù sao cũng được.

Nói xong liền bảo Hồ phu nhân khom lưng xuống quì xuống, hai tay chống trên cái giường, còn hắn ở phía sau vén váy nàng lên, khi kéo cái tiểu nội khố của nàng ra, thì trên tấm vãi lụa nơi bao bọc nơi cửa miệng âm đạo nàng đã ướt nhẹp một mảnh dịch nhờn….

Tống Thanh Thư lại đỡ lấy eo Hồ phu nhân, để người nàng gập hẳn xuống, để cho cái mông nàng càng vểnh lên, cái mông của nàng của mặc dù phì nhiêu khá lớn, nhưng rất tròn săn chắc, lại trắng như bông, sáng như sứ, chạm vào có cảm giác rất thích thú, Tống Thanh Thư vừa trông thấy, lập tức toàn thân hưng phấn, nhìn xem thân dưới cái âm hộ hương, cảm xúc kích động dị thường, hắn đẩy mông mình tới trước, cây côn thịt cứng rắn liền đẩy ra hai mép nhỏ âm hộ cắm vào cái hang động kia ấm áp như xuân, ẩm ướt chặt khít.

-Ưm…

Hồ phu nhân cảm thấy dưới háng côn thịt lớn của Tống Thanh Thư hoàn toàn nhồi vào hết trong âm đạo mình, cái loại phong phú chướng bụng này làm cho thân thể nàng thật sảng khoái, thân thể yêu kiều nàng run rẩy càng thêm rõ ràng, cây côn thịt hùng vĩ cứng rắn giống như một cây thiết côn lửa nóng, đem bên trong mật động âm đạo mình hòa tan, khi qui đầu đính vào chỗ sâu nhất hoa tâm, cảm nhận cái âm đạo mình trướng lên sâu sắc càng ngày càng mãnh liệt, khi hai bộ phân sinh dục gắt gao kết hợp cùng một chỗ, Tống Thanh Thư hơi thở gấp gáp, từ từ chậm rãi động tác đút vào rút ra đút vào…

Hồ phu nhân lúc đầu còn cố gắng áp chế thanh âm, đến khi khoái ý toàn thân bộc phát, cuối cùng cũng không còn dè dặt nữa.

- Um…um…….a. a…!

Chưa được thời gian uống hết một tách trà, Hồ phu nhân đã muốn vọt lên đỉnh núi rồi.

- Thú thúc… tẩu tẩu không…. không được……

Tống Thanh Thư nghe Hồ phu nhân lãng ngâm âm thanh, nội tâm đắc ý càng thâm, thân dưới cây côn thịt càng thêm hung ác đút vào, phảng phất muốn đem hoa tâm âm đạo Hồ phu nhân đâm thủng xỏ xuyên qua thể xác và tinh thần Hồ phu nhân vậy, cũng đồng dạng kích thích nội tâm thú tính của Tống Thanh Thư bộc phát, ẩn núp tại sâu trong lòng hắn dâm ngược chậm rãi đánh úp về phía toàn thân.

Hắn giờ toàn lực dấn côn thịt tới, thế như bài sơn đảo hải, hắn rất cao hứng, cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực, một mạch làm cả canh giờ, mà vẫn chưa phát tiết hết khí lực trên người, Hồ phu nhân đã đạt tới cực độ cao triều, sâu trong cổ tử cung không ngừng phun tiết ra âm tinh, mà côn thịt của Tống Thanh Thư vẫn chưa hề xịu xuống, nàng sớm sướng đã chết ngất, nhìn nàng ướt đẫm mồ hôi, nhãn tình rung động, hai mắt nhắm chặt, tiếp nhận uy lực của mình.

……………………………………………………………………………………………

Dường như thấy cũng đã quá lâu, cũng không thể kéo dài được nữa, lập tức côn thịt Tống Thanh Thư càng nhanh đại lực cắm sâu trong âm đạo Hồ phu nhân, một hồi cuồng phong bạo vũ chạy nhanh nước rút, Tống Thanh Thư mới đưa tất cả bao hàm tham muốn tinh dịch bắn vào sâu vào trong cổ tử cung Hồ phu nhân.

-A…thúc thúc…nóng qua…..chết ta…

Hồ phu nhân điên cuồng phát ra âm thanh rên rỉ, cả thân thể bắt đầu run rẩy từng hồi, vễnh cao mông lên, dùng mật động hứng lấy toàn bộ tinh dịch của Tống Thanh Thư tưới sâu trong hang động của nàng.

Khi vô số lửa nóng dung nham tịch dịch nóng hổi bắn thẳng nhập đến chỗ sâu nhất hoa tâm, cái loại bị nóng rực hòa tan làm nàng lại một lần nữa cũng cuồng xạ tiết ra âm tinh ấm áp cùng nóng hổi dung nham tich dịch dung hợp cùng chúng một chỗ, cổ tử cung từng trận từng trận co rút…

………………………………………………………………………………………….

Hồ phu nhân oán trách đẩy hắn yếu ớt ra:

-Được rồi.. được rồi, mau thu thập một chút, nói không chừng Hạ phu nhân sắp tới rồi.

Hồ phu nhân đỏ mặt thúc giục.

-Sắc trời còn sớm đây, làm gì mà...

Còn chưa nói hết Tống Thanh Thư thần sắc biến đổi, hắn có thể nhận thấy được Hạ Thanh Thanh làn vải xiêm y của nàng đang phất phơ lướt đến.

-Ách, thật là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến a.

Tống Thanh Thư vẻ mặt cổ quái, cuống quít thu thập y phục đứng lên, hắn ngược không phải là sợ bị Hạ Thanh Thanh thấy, mà chỉ lo lắng sẽ xúc phạm tới tâm tình của nàng.

Hồ phu nhân càng hoa dung thất sắc, vội vã đem trên người váy áo thu thập xong, may là vừa rồi không có hoàn toàn cởi sạch ra, chỉ cần sửa sang một chút mặc vội cái tiểu nội khố vào, ngoại trừ trên váy áo có chút nếp nhăn bên ngoài, cũng nhìn không thấy có gì kỳ quái.

-Tống công tử..

Hạ Thanh Thanh hào hứng chạy vào, đột nhiên nhìn thấy trong phòng còn có nữ nhân khác, liền ngừng lại.

Tuy rằng hai người đã thu thập xong y sam, nhưng cô nam quả nữ trốn ở chung trong phòng, còn đóng cửa lại, nhìn khuôn mặt trắng noãn Hồ phu nhân nhi thượng như ẩn như hiện đỏ ửng, cái mùi tinh dịch hòa lẫn dịch nhờn thoang thoảng vây quanh trong phòng, Hạ Thanh Thanh là người thiếu phụ thành thục, làm sao có thể không biết hai người vừa mới làm cái gì…

Tỉ mỉ quan sát Hồ phu nhân, tuổi tác tuy rằng lớn hơn mình một chút, nhưng dung mạo tuyệt mỹ, dáng người duyên dáng động nhân, thân là nữ nhân, Hạ Thanh Thanh cũng phải thừa nhận mị lực đối phương, trong lòng nhất thời có chút lên men.

Trong lúc Hạ Thanh Thanh quan sát Hồ phu nhân, thì đồng thời Hồ phu nhân cũng đang quan sát Hạ Thanh Thanh, thấy nàng dung mạo tú lệ, đặc biệt giữa hai lông mày lộ ra ngoài kiều mị nhàn nhạt, Hồ phu nhân nghĩ thầm thảo nào Tống Thanh Thư nhớ mãi không quên.

Thấy hai nàng nhìn nhau, trong phòng yên tĩnh lạ thường, Tống Thanh Thư đã thấy đau đầu, lặng lẽ bắn ra một luồng chỉ phong đánh vào trên người Miêu Nhược Lan.

Miêu Nhược Lan bị đau, ai da một tiếng giật mình tỉnh lại,nàng vẫn còn buồn ngủ nhưng ngồi dậy, nhìn chung quanh một phen, lúc, thấy Hạ Thanh Thanh ngạc nhiên nói:

-Đại ca ca, vị đại tỷ tỷ xinh đẹp này là ai a….

Tống Thanh Thư thiếu chút nữa ôm Miêu Nhược Lan hôn mấy cái, nghĩ thầm may nhờ có tiểu cô nương này hóa giải lúng túng..

Nghe Miêu Nhược Lan nói, Hạ Thanh Thanh quả nhiên trong lòng vui vẻ, nét mặt kéo căng cũng hòa tan ra, Tống Thanh Thư vội vã tằng hắng một cái:

-Đến đây giới thiệu cho mọi người một chút.

-Vị này chính là Viên phu nhân của Kim Xà doanh Viên Thức Chí, Hạ phu nhân vị này chính là phu nhân của Liêu Đông Đại Hiệp Hồ Nhất Đao- Hồ phu nhân, còn tiểu nha đầu này là nhi nữ của Kim Diện Phật Miêu Nhân Phượng.

“ Hừ…lúc gọi Hạ phu nhân, lúc gọi Viên phu nhân, nói năng gì lộn xộn quá…”

Hạ Thanh Thanh quẫn bách, âm thầm oán giận, lúc nghe Tống Thanh Thư giới thiệu thân phận Hồ phu nhân, cũng ngẩn ngơ:
“ Hồ phu nhân cũng là góa phụ giống mình, một vị vong nhân đáng thương nữa sao? “

Cũng như Hồ phu nhân đối với nàng một dạng đồng bệnh tương liên, Hạ Thanh Thanh đột nhiên dâng lên một cảm giác thân thiết, bất quá lúc ánh mắt chuyển tới trên người Tống Thanh Thư thời điểm, trong lòng hận đến răng ngứa: “ Tên hỗn đản này, chuyên môn câu dẫn quả phụ... “

-Hừ….nhân gia không phải là tiểu nha đầu đây.

Miêu Nhược Lan bất mãn lầu bầu nói, làm cho mấy người mỉm cười.

Có Miêu Nhược Lan, Hồ phu nhân cũng phục hồi tinh thần lại, đi tới kéo lấy tay áo Hạ Thanh Thanh:

-Tốt cho một kiều mị khả nhân nhi, cho nên thúc thúc một mực cứ nhắc tới Hạ phu nhân.

Hạ Thanh Thanh liền thấy cổ quái, nghĩ thầm ta còn là Hạ phu nhân, ngươi cũng còn là Hồ Phu Nhân, nói như vậy cả hai cùng Tống Thanh Thư mập mờ sợ rằng có chút không ổn ...

Rồi Hạ Thanh Thanh cũng kịp phản ứng, vội mỉm cười nói:

-Tiểu muội giờ có một tỷ tỷ xinh đẹp..."

Hai nữ nhân này kéo ra một đoạn đối đoạn cũng rất mập mờ, Tống Thanh Thư nghe được mắt trợn trắng, vội vàng cắt đứt hỏi:

-Hạ phu nhân…tình hình bên trong của Kim Xà doanh làm sao rồi?

Hạ Thanh Thanh tức giận trừng hắn, đang muốn trả lời, chợt nghĩ đến còn có những người khác có mặt ở đây, liền liếc mắt nhìn Hồ phu nhân.

Tống Thanh Thư biết nàng lo lắng, liền vội vàng nói:

-Hạ phu nhân cứ nói đừng ngại, đều là người một nhà cả.

Nghe được câu người một nhà cả, Hồ phu nhân cùng Hạ Thanh Thanh cùng lúc sắc mặt đỏ lên..

Hạ Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn lên, thấy Hồ phu nhân cũng đồng dạng lúng túng nhìn mình chằm chằm, hai nàng đều sửng sốt, rồi rất nhanh liền nhìn nhau cười.

Hạ Thanh Thanh hắng giọng một cái, ôn nhu nói:

-Từ lúc Viên... Viên đại ca gặp chuyện không may mất đi, Kim Xà doanh rất nhanh tứ phân ngũ liệt, mấy i nhân vật thực quyền tự lập làm sơn đầu lĩnh, các thủ lĩnh trước đây có ân oán với nhau, nhờ có Viên đại ca đè nặng nên không dám tỏ thái độ gì, Viên đại ca vừa mất, bọn họ không ai phục ai, rất nhanh liền vung tay kết làm rất sâu thù hận, lần này chẳng qua là do đại quân triều đình Mãn Thanh đến đây bao vây tiễu trừ, nên bọn họ mới một lần nữa tụ chung một chỗ thương lượng.

Tống Thanh Thư cảm khái không thôi, Khang Hi quả nhiên có thủ đoạn hay, lúc đầu khi Viên Thừa Chí chết, trong triều đa số quan võ chủ trương thừa thắng xông lên, Khang Hi lại ra mệnh lệnh đình chỉ khác thường không có toàn bộ tiễu trừ, không có áp lực từ bên ngoài, quả nhiên Kim Xà doanh nội loạn, tứ phân ngũ liệt.

Nếu không phải nhờ Tống Thanh Thư thay mận đổi đào, Khang Hi chẳng phải dễ dàng tiêu diệt hết cái họa lớn Kim Xà doanh này.

-Hiện tại Kim Xà doanh đang chia làm mấy thế lực?

Tống Thanh Thư hỏi.

Hạ Thanh Thanh trầm tư trong chốc lát, giải thích:

-Kim Xà doanh sơn đầu san sát, thế lực các sơn đầu lĩnh hết sức quan trọng có mười hai người. Đầu tiên là Hồ Quế Nam cùng Thiết La Hán là dòng chính thân cận với Viên đại ca, Cái Mạnh Thường Mạnh Bá Phi tại trong chốn giang hồ rất có danh vọng, Tam Giáo Cửu Lưu đều nể mặt mũi của hắn, hải ngoại có thất thập nhị đảo minh chủ Trịnh Khởi Vân tinh nhuệ nhất thủy quân, Trữ Hồng Liễu vốn là trong cảnh nội Sơn Đông nổi danh cường đạo, Sa Thông Thiên đã từng cùng Trử Hồng Liễu nổi danh đạo tặc Sơn Đông, hắn cùng với Trữ Hồng Liễu bởi vì xung đột lợi ích, từ trước đến nay không hợp nhau, Trình Thanh Trúc bang chủ Thanh Trúc Bang ở Hà Bắc, cũng bị Trữ Hồng Liễu, Sa Thông Thiên coi là địch nhân.

Hạ Thanh Thanh lúc nhắc đến Thanh Trúc Bang, nhớ lại năm xưa Chu A Cửu trà trộn vào bên trong Thanh Trúc Bang, không khỏi nhẹ khẽ thở dài một hơi, không biết bây giờ nàng như thế nào.

Hạ Thanh Thanh rất nhanh thu thập xong tâm tình, tiếp tục giải thích,

-Tiêu Uyển Nhi cùng phu quân La Lập Như, là nữ nhi cùng đồ đệ của bang chủ Tiêu Công Lễ Kim Long bang ở Giang Tô, thế lực các nàng cùng Viên đại ca từ trước đến nay giao hảo...

Hạ Thanh Thanh lại thở dài, đối với Tiêu Uyển Nhi, nàng một mực áy náy. Năm đó Tiêu Uyển Nhi cũng ưa thích Viên Thừa Chí, bản thân khi đó tuổi còn trẻ không hiểu chuyện, trong lúc nổi ghen, dẫn đến Tiêu Uyển Nhi ủy khuất gả cho sư huynh La Lập Như.

-Hạ phu nhân làm sao vậy?

Tống Thanh Thư thấy tâm tình của nàng biến hóa, quan tâm hỏi.

-Không có gì.

Hạ Thanh Thanh cười gượng, tiếp tục giảng giải,

-Thập Lực Đại Sư v..v..Còn có Thủy Giám, trước khi gia nhập Kim Xà doanh là tổng binh Minh triều, cho nên dưới trướng hắn nhân mã tinh nhuệ nhất, còn có Niếp Thiên Phong cùng Trữ Hồng Liễu, Sa Thiên Quảng, Trình Thanh Trúc đều không hợp nhau. Vinh Thải..v..v… Còn có Ti Đồ Bá Lôi, lão trước kia là thủ hạ của Ngô Tam Quế, bởi vì bất mãn Ngô Tam Quế dẫn quân Mãn Thanh nhập quan, mang theo một số bộ hạ bất mãn trốn đi, về sau đến Vương Ốc Sơn an định, hình như là sau đó bị quân Mãn Thanh bao vây tiễu trừ, bọn họ đột phá vòng vây rồi đầu phục Kim Xà doanh, dù sao người của Ti Đồ Bá Lôi đều là xuất thân quân binh, thực lực của của bọn họ cũng hết sức quan trọng.

-Ti Đồ Bá Lôi?

Tống Thanh Thư trong lòng khẽ động, lúc đầu hắn cứu bọn họ, để cho bọn họ tìm đến nương tựa Kim Xà doanh, hiện tại bây giờ xem ra quả nhiên là đúng thế không sai.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện