CHƯƠNG 476: TIÊN THIÊN KIẾM KHI VÀ BẮC MINH ĐAO KHÍ.
Giữa trường quần hào hít vào ngụm khí lạnh, nơi kiếm khí khuếch tán nếu bị dính vào thì thân thể cũng không còn, Vương Trùng Dương có sống lại, Trương Tam Phong đích thân xuất hiện cũng chưa chắc có thể chịu được
Hư Trúc sắc mặt cũng đại biến, vừa chuẩn bị cùng nàng nói vài câu khách sáo, đâu ngờ A Thanh nói đánh là đánh, sợ bị kiếm khí quét trúng, Hư Trúc liền lộn một vòng nhảy qua đến một trượng có hơn.
A Thanh vẫn là cười khanh khách, bàn tay lại vung lên, kiếm khí như có mắt kéo dài ra như hình với bóng mà bám theo Hư Trúc.
Hư Trúc mặt trầm như nước, hai chân vững vàng bám trên góc lôi đài, hít sâu một hơi cả người y phục đều phồng lên.
- Kim Cương Bất Hoại một trong tam đại thần công của Thiếu Lâm Tự .
Dưới đài đã người kêu lớn lên.
Tống Thanh Thư lắc đầu, đối với Kim Cương Bất Hoại thần công, ngoại trừ người của Thiếu Lâm, hắn có thể nói là người quen thuộc nhất, lúc trước đã từng giao thủ qua Kim Cương môn chủ, còn có Huyền Trừng đại sư, hai người này đều đã luyện Kim Cương Bất Hoại tới đại thành.
Hư Trúc bây giờ dáng dấp không giống lúc sử dụng Kim Cương Bất Hoại, cùng lúc Tống Thanh Thư cảm nhận được khí thế quanh thân của Hư Trúc tựa hồ hướng về trong thân thể hắn tuôn tới, cả người như có một vòng xoáy.
"Loại võ công này. . ."
Tống Thanh Thư trong lòng càng nghi ngờ.
A Thanh thấy Hư Trúc không tránh không né tựa hồ muốn đón đỡ kiếm khí của chính mình, cũng cau mày, liền giảm bớt kiếm khí bớt hơn nửa, dù sao nàng cũng không đành lòng để hắn bị kiếm khí chém trúng phun máu tươi mất mạng tại chỗ.
Màu xanh kiếm khí đã bổ trúng trên người Hư Trúc, chỉ có điều khi kiếm khí cách đến quanh thân Hư Trúc tầm ba tấc, lại như băng tuyết từ từ tan rã, A Thanh ồ một tiếng, thanh trúc lại vung lên, như hóa thành thanh kiếm hướng đến Hư Trúc cắm tới.
Hư Trúc hai tay khoanh chặn ở trước người, quanh thân ba thước tạo nên một luồng chân khí vô hình gợn sóng, luồng kiếm khí màu xanh kia khi va chạm vào phảng phất rơi vào một cái miệng lớn, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được khiếm khí màu xanh liên tiếp tan rã, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi ở trong không gian.
Dưới đài yên lặng như tờ, vốn khi nhìn thấy Hư Trúc gắng đón đỡ làn kiếm khí doạ người, còn tưởng rằng nếu hắn không chết thì cũng bị trọng thương, ngờ đâu hắn lại hóa giải một cách hời hợt.
Mọi người lúc này vẻ mặt cực kỳ phức tạp, tiểu hòa thượng kia thực sự là thâm sâu không lường được, Thiếu Lâm quả nhiên không hổ là đại phái đệ nhất thiên hạ, còn là nơi ngọa hổ tàng long.
Tống Thanh Thư cũng khiếp sợ, cho là mình đối mặt với kiếm khí A Thanh cũng phải tạm thời xoay sở tránh mũi nhọn, Hư Trúc đến tột cùng là làm như thế nào đến mà hóa giải?
Trong đầu Tống Thanh Thư đột nhiên hơi động, chẳng lẽ đó là Bắc Minh chân khí? Lấy theo phương cách tính chất Bắc Minh chân khí thu nạp nội lực người khác, thì cũng có khả năng, kiếm khí dù sao cũng là một loại do nội lực tác động vào.
Hư Trúc sắc mặt xẹt qua một làn đỏ sẫm, tuy rằng hắn thành công hấp thu kiếm khí A Thanh, nhưng đối mặt với thiên tiên kiếm khí không phải là dùng loại nội lực bình thường có thể chịu được, hắn cảm nhận được trong cơ thể kinh mạch đã bị chấn động.
“ Nếu tiếp tục thì không thể cùng cứng đối cứng nữa rồi. . . “
Hư Trúc hiện lên trong đầu ý niệm này, cả người nghiêng qua sấn tới trong lúc A Thanh còn ngây người, vừa rồi nàng xuất ra kiếm khí, cùng khoảng cách xa giao chiến thì vẫn rơi vào thế bị động chịu đòn, do đó Hư Trúc quyết định đem nàng kéo vào cận chiến, thì mới triệt để phát huy ưu thế chiêu thức của bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm.
Thấy Hư Trúc bức người phóng đến, A Thanh cũng không có ý né tránh, trái lại hứng thú nhìn hắn, trong tay đầu thanh trúc liền hướng về trên người Hư Trúc điểm tới, Hư Trúc cả kinh,
A Thanh nhẹ nhàng tiện tay nhấc lên, khó mà tin nổi thanh trúc từ một khoãng cách xa lại đâm tới chuẩn xác như vậy.
Hư Trúc muốn tránh, nhưng đầu của thanh trúc lay động run run tạo thành một độ cong xoay vòng, vẫn bám theo hắn, tuy rằng thanh trúc nhìn qua thì bình thường như những thanh trúc khác trong rừng dùng để làm gậy trúc, nhưng Hư Trúc không dám khinh thường, dù sao kiếm khí xuất ra là từ thanh trúc này.
Hư Trúc liền lấy tay thay đao, cạnh bàn tay mắt trần có thể thấy chân khí lưu động xuất ra, trực tiếp hướng về thanh trúc của A Thanh chém qua, một tiếng vang giòn, A Thanh ngạc nhiên phát hiện thanh trúc của mình đã bị đứt mất nửa đoạn, nơi vết cắt tựa như bị lưỡi đao sắc cắt ra, ẩn hiện còn có dấu vết cháy xém.
-Mẫu thân… tiểu hòa thượng vừa dùng tay hóa thành đao thật là lợi hại, đâu là võ công gì lạ vậy?
Quách Phù cái miệng nhỏ giờ đang há hốc, không thể tin được đôi mắt của chính mình.
-Có thể đây là Nhiên Mộc Đao Pháp một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm.
Hoàng Dung kiến thức khá là cao minh, vừa rồi cạnh bàn tay Hư Trúc sở dĩ nhìn thấy được chân khí lưu động, là bởi vì Nhiên Mộc Đao Pháp chí cương chí dương, chân khí cực nóng khiến cho cạnh bàn tay như là sôi trào, ánh sáng chân khí nảy sinh chập chờn,
-Vị tiểu sư phụ này lại có thể chỉ dựa vào vào bàn tay bằng thịt mà sử dụng được Nhiên Mộc Đao Pháp, thực sự là. . .
Hoàng Dung không tìm được cái gì từ để diễn tả khiếp sợ trong lòng, ngày xưa ân sư Tiêu Phong là Huyền Khổ đại sư rất am hiểu về công phu này, chỉ có điều Nhiên Mộc Đao Pháp từ trước đến giờ là dùng giới đao để triển khai, còn Hư Trúc chỉ bằng vào máu thịt thân thể liền phát huy ra được, chẳng trách làm cho Hoàng Dung khiếp đảm như vậy.
Tống Thanh Thư khẽ cau mày, Mộc Nhiên Đao Pháp tuy rằng thần kỳ, nhưng uy lực dù sao cũng có hạn, làm sao có khả năng có thể cắt đứt thanh trúc có kiếm khi trong tay A Thanh? Có điều chiêu thức của Hư Trúc đúng là đặc thù của Nhiên Mộc Đao Pháp. . .
Tống Thanh Thư con mắt đột nhiên sáng ngời, hắn nhớ tới Bắc Minh chân khí có sử dụng phương pháp "Khí Đao Cát Thể", vừa rồi có thể là Hư Trúc vận dụng Khí Đao Cát Thể, dùng Bắc Minh chân khí thôi thúc xuất ra Nhiên Mộc Đao Pháp, uy lực so với Nhiên Mộc Đao Pháp tăng lên hơn gấp mười lần, vì lẽ đó khi A Thanh không hề phòng bị nên mới bị thiệt lớn.
Thiếu Lâm Tự đã thương lượng kế sách ứng đối trước đó, họ rất kiêng kỵ thiên tiên kiếm khí của A Thanh, bây giờ Hư Trúc đã thành công chặt đứt vũ khí của đối phương, trên mặt lộ ra ý mừng, bàn tay còn lại liền tiếp tục giơ lên bổ tới.
A Thanh liếc mắt nhìn nửa đoạn thanh trúc còn lại, cái miệng cong lên, tiện tay vứt bỏ, thấy đao khí từ cạnh bàn tay Hư Trúc đập tới, nàng cũng liền giơ tay xuất ra một làn kiếm khí nghênh đón.
Kiếm khí cùng đao khí tiếp xúc, thân hình hai người run lên rồi tách ra, Hư Trúc cảm thấy khí huyết có chút cuồn cuộn sôi tráo, trước ngực khó chịu, A Thanh cũng thấy kiếm khí đột nhiên biến mất, tựa như một quyền đánh vào không trung, cái loại cảm giác đó cực kỳ khó chịu, hai người mỗi người đều có kiêng kỵ riêng mình, đứng cách mấy trượng bắt đầu giằng co.