Cao Thủ Thâu Hương

Đầu Trộm Đuôi Cướp Xấu Hổ (2)


trước sau

"Liên Thành Kiếm Pháp?" Người kia lạnh lùng cười, đoạt một thanh kiếm đến, cũng dùng chiêu thức đồng dạng nghênh qua.

"Chậm đã!" Đấu được vài hiệp, Vạn Chấn Sơn vội vã nhảy ra vòng chiến, "Các hạ là ai, vì sao lại biết được tuyệt học của sư môn ta?" Trong lòng đã có chút sợ, mấy chiêu qua đi ông ta đã nhìn ra đối phương võ công cao hơn bản thân không ít, lại biết Liên Thành Kiếm Pháp, chẳng lẽ cái bí mật kia bản thân mình cả đời vô vọng phá giải sao.

"Mai Niệm Sanh là sư huynh ta, ngươi nói ta là ai?" Hán tử kia ngột địa cười lạnh một tiếng.

"Tuyết Trung Thần Ngô Lục Kỳ!" Vạn Chấn Sơn rốt cục nhớ tới tới trước đó sư phụ đề cập qua còn có một sư đệ, không khỏi sợ hãi, hai tay ôm quyền nói, "Bái kiến tiểu sư thúc. Các người còn làm gì, tất cả đều đem vũ khí thu hồi lại, đâu là thái sư thúc của các người."

Ngô Lục Kỳ nhướng mày, giơ lên tay chặn lại nói: "Đừng nhiều lời, lần này ta tới là điều tra chuyện sư huynh ta ngộ hại, giang hồ truyền rằng là ba đồ đệ các người phản bội sư môn, thí sư đoạt bảo, Ngôn Đạt Bình và Thích Trường Phát hai người hành tung quỷ bí, ta chỉ được ra tay từ ngươi ở đây trước."

"Oan uổng quá!" Vạn Chấn Sơn làm ra hình dạng không thể tưởng tượng, vừa rồi thấy lỗ thủng trong lời nói của Ngô Lục Kỳ, nghĩ thầm không bằng lừa gạt một chút, "Tiểu sư thúc vừa rồi cũng không phải không thấy qua võ công của ta, sư huynh đệ chúng ta võ công sàn sàn như nhau, ngài cảm thấy ba chúng ta có năng lực thương tổn sư phụ lão nhân gia một chút nào hay sao?"

"Sư huynh võ công cái thế, lại luyện thành Thần Chiếu Kinh, quả thật không đạo lý tổn thương trong tay các người." Lúc này Ngô Lục Kỳ cũng nghi hoặc lên, hắn cũng không biết chân tướng chuyện tình, chỉ là nghe nói Mai Niệm Sanh chết trong tay ba đồ đệ, mới đến đây điều tra chân tướng. Vừa rồi thấy Vạn Chấn Sơn võ công kém cỏi, trong lòng đã bắt đầu hoài nghi, "Vậy sư phụ các người là chết như thế nào?"

Vạn Chấn Sơn sắc mặt vui vẻ, nhìn trái phải một chút, vội vã làm ra hình dạng khó xử: "Tiểu sư thúc, đây không phải bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, không phải chỗ nói chuyện, nếu không vào trong phòng một chút?"

Ngô Lục Kỳ tài cao mật lớn, cũng không sợ đối phương giở trò, gật đầu.

"Chúng ta cùng đi qua!" Tống Thanh Thư vô thức nói, Hồ phu nhân trợn mắt liếc hắn, nghĩ thầm thật sai khiến mình như
là một nha hoàn, bất quá vẫn mang theo hắn đi tới phía sau phòng ở để nghe lén.

"Đừng lo châm trà nữa, nói mau, sư huynh ta rốt cuộc là chết như thế nào?" Ngô Lục Kỳ không nhịn được đuổi hết kẻ dưới đi.

"Ài, ài, ài ~" Vạn Chấn Sơn thở dài ba tiếng, thấy Ngô Lục Kỳ muốn phát tác, vội vã nói, "Không biết sư thúc có biết chuyện của Liên Thành Quyết không?"

Ngô Lục Kỳ cảnh giác nhìn đối phương một cái: "Nghe sư huynh nhắc tới qua, không phải kiếm quyết của Liên Thành Kiếm Pháp sao. Làm sao vậy, có quan hệ với cái này?"

"Không phải như vậy!" Vạn Chấn Sơn vỗ đùi, " Chuyện trong Liên Thành Quyết cất giấu bảo tàng, không biết vi sao bị Tri Phủ Kinh châu biết, hắn ta bầy trăm phương ngàn kế, sư phụ lão nhân gia rốt cục trúng độc thủ của hắn." Vừa nói vừa làm ra vài giọt lệ.

" Tri phủ của Kinh châu Lăng Thiếu Tư?" Ngô Lục Kỳ cả kinh, đó chính là nhân vật thực quyền cắt cứ một phương. . . Bất quá Ngô Lục Kỳ cũng không phải hoàn toàn tin tưởng Vạn Chấn Sơn nói, ngược lại hỏi: "Lăng Thiếu Tư tuy rằng binh nhiều tướng mạnh, nhưng với võ công của sư huynh, cho dù không địch lại, cũng không đến mức không thoát thân được, hắn rốt cục là chết như thế nào?"

"Sư thúc nghe nói qua Kim Ba Tuần Hoa?" Vạn Chấn Sơn cẩn thận nhìn sắc mặt của Ngô Lục Kỳ.

" Kim Ba Tuần Hoa được xưng không thuốc nào có thể giải?" Ngô Lục Kỳ là người từng trải, đối với một ít độc vật hiếm thấy cũng có nghe nói.

"Chính là nó!" Vạn Chấn Sơn yếu ớt thở dài, "Ngày ấy Lăng Thiếu Tư mời sư phụ dự tiệc, sư phụ bất cẩn trúng độc, một tiếng bản lĩnh mất đi bảy tám phần, rốt cục thất thủ bị bắt, bất quá lão nhân gia thà chết chứ không chịu khuất phục, đến chết cũng không chịu tiết lộ bí mật của Liên Thành Quyết, Lăng Thiếu Tư thẹn quá thành giận sát hại ngài. . ."

"Nói bậy!" Ngô Lục Kỳ vỗ bàn, "Những quá trình này ngươi nếu như không ở hiện trường sao ngươi biết? Nếu như ngươi ở hiện trường, Lăng Thiếu Tư sẽ bỏ qua cho tính mệnh của ngươi."

Truyện convert hay : Cuộc Đời Này Không Phụ Ngươi Tình Thâm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện