“Thậm chí ngay cả cấp một cũng không tới?!”
Đối với thể chất của bản thân, Quý Phong bị đả kích quá lớn. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu hỏi: “Trí não Nhất Hào… Cái tên này gọi không được tự nhiên lắm, sau này ta sẽ gọi ngươi là “trí não” nhé! Còn chuyện kia, mi xác định không lầm chứ! Thân thể ta lại kém như vậy sao?!”
“Vâng, chủ nhân!”
Trí não Nhất Hào khẳng định, nó hơi do dự một chút liền nói: “Do thân thể chủ nhân được dòng điện sinh học kích thích, cường hóa nên hiện tại mới có thể đạt đến cấp bậc như vậy!”
Quý Phong: “…”
Quá mất mặt! Thân thể mình được cường hóa rồi mà vẫn còn kém như vậy? Vậy thân thể mình trước đây yếu kém tới mức độ nào chứ?!
Quý Phong cũng không nghỉ tới mức độ cường hóa theo như lời trí não nói đến tột cùng sẽ có hiệu quả như thế nào. Hơn nữa, hắn cũng không rõ ràng lắm khi thể chất đạt đến cấp mười ba sẽ đại biểu cho điều gì. Chẳng qua, sau này khi trải qua những đợt huấn luyện do trí não đặt ra thì hắn sẽ dần cảm nhận được.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa!”
Quý Phong không muốn tiếp tục bàn luận chủ đề này nữa, mà cho dù có bàn thêm thì hắn cũng chẳng hiểu gì cả cho nên hắn liền chuyển đề tài: “Làm sao để tăng cường thể chất đây?”
“Luyện tập một bài thể dục!”
Trí não trả lời ngay: “Hiện tại, chủ nhân muốn bắt đầu huấn luyện luôn sao?”
“Bài thể dục?”
Trong đầu Quý Phong lập tức hiện ra những động tác của bài thể dục thể chất mà hắn phải thực hiện mỗi ngày trên trường, hắn cảm thấy không có vấn đề gì bèn nói: “Vậy tập thử xem sao!”
“Vâng, chủ nhân!” Trí não cung kính đáp.
Ngay sau đó, cảnh tượng trước mặt Quý Phong liền biến đổi. Một nhân ảnh giả lập hiện ra trước mặt Quý Phong, bên tai hắn vang lên giọng nói của trí não: “Chủ nhân, ngài hãy làm theo những cử động của ảo ảnh để hoàn thành động tác đầu tiên!”
Ngay sau đó, nhân ảnh giả lập kia liền thực hiện những cử động mà Quý Phong nhìn thấy liền trợn mắt há mồm nói: “Đây là độc tác của một bài thể dục sao? … Rõ ràng là đang tập yoga mà!”
Quý Phong vô cùng kinh ngạc nhìn nhân ảnh giả lập đang thực hiện những động tác cực kỳ nhẹ nhàng. Ảo ảnh ngồi dưới đất với chân duỗi thẳng, thân hình gập xuống và giang hai cánh tay về phía trước sao cho các ngón tay chạm vào bàn chân.
“Chủ nhân, mời ngài làm theo những cử động của nhân ảnh giả lập, nếu như trong thời gian quy định mà không hoàn thành thì ngài sẽ bị trừng phạt!” Trí não ở bên cạnh nói.
“Còn có trừng phạt nữa hả?!” Quý Phong hết nói nổi rồi, trí não luôn miệng gọi mình là chủ nhân nhưng thực sự thì ai mới là chủ nhân đây?
Bất đắc dĩ, Quý Phong phải làm theo những cử động của nhân ảnh giả lập. Mặc dù những cử động này nhìn qua thì khá dễ dàng nhưng đến khi làm theo, hắn cảm thấy khó khăn vô cùng. Ở thời điểm Quý Phong thực hiện những cử động giống như của nhân ảnh giả lập, hắn cảm thấy toàn thân đau nhức không thôi, từng đốt ngón tay đều bị gãy, thậm chí ngay cả hít thở cũng không được bình thường.
Quý Phong chật vật như vậy nhưng trí não vẫn bình tĩnh, giọng nói vang lên không chút lưu tình: “Chủ nhân, ngài phải giữ vững tư thế này chừng ba mươi phút trở lên mới xem như hoàn thành một động tác!”
Quý Phong nghe vậy nhưng một chút phản ứng hắn cũng không có. Sau khi trải qua cơn đau nhức lúc ban đầu, lúc này cả người hắn tựa như bị vô số con kiến cắn qua cắn lại, cảm giác khó chịu cơ hồ khiến hắn phải phát điên.
Quý Phong không chịu được, hắn muốn bỏ cuộc. Nhưng vừa nghỉ đến đây, hắn đột nhiên cảm giác được một luồng điện vừa đánh vào lưng mình.
Xoẹt… xoẹt…
Trong phút chốc, cả người Quý Phong co quắp lại. Cảm giác đau đớn khó chịu này cơ hồ sẽ khiến cho hắn kêu rên lên, nhưng nhớ đến dòng điện kinh khủng vừa rồi nên hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Lúc này, bên tai hắn truyền đến giọng nói của trí não: “Muốn trở thành một gã đặc công ưu tú trong thời đại vũ trụ, trước hết bản thân ngài phải có thể chất mạnh mẽ, vì như thế thì cho dù ở trong hoàn cảnh ác liệt đến đâu cũng có cơ hội để chạy trốn. Bài thể dục này có tác dụng cải thiện thể chất. Nếu như ngài hoàn thành được tất cả các động tác của bài thể dục này một cách thành thạo thì thể chất của ngài có thể đạt đến cấp mười ba, đến lúc đó, năng lượng quang xạ cũng không thể thương tổn được ngài!”
Quý Phong nghe xong những lời này nhưng hắn không còn một chút khí lực nào để phản ứng lại. Hắn chỉ có thể ngồi đó, cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu đang tồn tại trong cơ thể.
Trải qua vài mươi phút đồng hồ, Quý Phong cảm giác cả cơ thể gần như chết lặng, cảm giác đau nhức dần biến mất. Hắn không khỏi thở dài một hơi, nghỉ thầm, hiện tại rốt cuộc mọi chuyện cũng qua rồi.
Ai dè, hắn vừa mới thở một hơi liền bị một luồng điện đánh vào lưng.
Xoẹt… xoẹt…
“Mẹ nó!” Quý Phong buồn bực thốt lên, cả người trở nên căng thẳng.
“Không được thở loạn… hô hấp theo nhịp đập con