Bọn họ vốn tưởng lần hợp sức tấn
công này sắp thành công, người đàn ông Đảo Quốc lại đột nhiên hừ lên một tiếng lạnh lùng.
Chỉ thấy tay trái hắn hơi nâng lên, đón lấy bàn tay của Kỷ Nhược Yên, sau đó tay phải cầm đao hơi dang ra, đao Katana chuyển hướng đâm ngược về phía sau.
“Bụp!”.
Bàn tay của Kỷ Nhược Yên và tay hắn va vào nhau phát ra một tiếng bụp mạnh, cơ thể Kỷ Nhược Yên run một cái rồi lùi mạnh về phía sau, lùi khoảng hơn 10 bước mới dừng lại được, khóe miệng cô ta đã có một dòng máu chảy ra.
Chưởng đối đầu này thế mà lại khiến cô ta bị thương đến mức ộc máu, khoảnh khắc vừa rồi cô ta chỉ cảm thấy một lực cực khủng trên cánh tay đối phương truyền tới, nội lực hùng hậu, mạnh hơn cô ta rất
nhiều, chỉ một chưởng thôi, cô ta lập tức đã bị chấn thương nội tạng.
Còn Liêu Như Thành lại bị người đàn ông Đảo Quốc đâm một nhát kiếm về phía sau và trúng bụng dưới của cậu ta, nếu không phải trong lúc cấp bách cậu ta dịch chuyển vị trí, thì nhát đao vừa rồi không còn là bụng dưới nữa, mà là trúng tim.
Nhưng cho dù là vậy, cậu ta cũng coi như đã bị thương nặng.
“Bụp!”.
Người đàn ông Đảo Quốc đá sang ngang một phát, đá cho Liêu Như Thành bay xa vài mét, rồi ngã xuống bên cạnh Kỷ Nhược Yên, hai cao thủ thiên tài mạnh nhất của Tam Tuyệt Môn thế mà lại không chịu nổi ba chiêu đã gục ngã.
“Anh là chí tôn võ thuật?”.
Kỷ Nhược Yên đỡ lấy Liêu Như Thành, trong lòng nặng trĩu, một
chưởng đối kháng vừa rồi cô ta đã bị đối phương đánh cho ộc máu bay ra xa, người có thể dùng một chưởng đánh chấn thương một người ở đỉnh cao tông tượng như cô ta, ngoài chí tôn võ thuật ra cô ta không nghĩ ra võ giả cấp nào lại có được bản lĩnh như vậy.
Cô ta cũng không thể ngờ một vị chí tôn võ thuật đến từ Đảo Quốc lại ra tay với các thiên tài võ thuật ở hai tỉnh Xuyên Kiềm.
“Chí tôn võ thuật ư? Tôi vẫn chưa phải đâu!”.
Người đàn ông Đảo Quốc một tay cầm đao, lắc đầu nói.
“Tôi còn khoảng cách khá xa mới đạt đến chí tôn võ thuật, nhưng đối phó với những thiên tài võ thuật cỏn con của Hoa Hạ thì dư sức, vì bây giờ tôi đã là chí tôn bán bộ rồi!”.
Hắn đứng cách bọn Kỷ Nhược
Yên hàng chục mét nhưng lại không vội ra tay, trầm giọng nói: “Mấy võ giả thiên tài trong giới võ thuật Hoa Hạ các