Cho dù là người đứng đầu thành phố Phán như Từ Uyên Đình cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Anh ta thành lập liên minh Xuyên Bắc, là để sánh ngang với Lâm Thiên Nam, giờ đây hắn lại đến tham dự hội
nghị các thành viên liên minh Xuyên Bắc của bọn họ, ai mà không kinh ngạc chứ?
“Các vị cứ mặc kệ tôi, hôm nay tôi hoàn toàn là vì hiếu kỳ, muốn đến mở mang cục diện lớn của liên minh Xuyên Bắc, các vị làm gì, nói gì cứ việc tự nhiên, tôi sẽ coi như không nghe thấy!”
Lâm Thiên Nam nghênh ngang ngồi xuống ngay cạnh ghế chủ tịch, hắn vừa ngồi xuống, khí thế của các ông lớn ở Xuyên Bắc đã không còn như vừa rồi nữa, trước đó họ còn thoải mái vô tư, thì lúc này đều trở nên thận trọng e dè hơn rất nhiều.
Ngô Quảng Phú thầm thở dài, chỉ mỗi Lâm Thiên Nam xuất hiện đã gây áp lực lớn như vậy với đám người này rồi, đây chính là uy thế của vị bá chủ Xuyên Nam.
Tuy đối đầu với Lâm Thiên Nam,
nhưng anh ta cũng không thể không khâm phục, chỉ có ông lớn bá đạo như Lâm Thiên Nam mới có thể trấn áp răn đe xưng hùng xưng bá cả một vùng.
Ngô Quảng Phú nhìn thấy Lâm Thiên Nam ngồi ở đó, đúng là không có bất kỳ hành động gì thật, lúc này mới yên tâm hơn, anh ta liền cao giọng tuyên bố: “Thưa các vị, những người có mặt ở đây ngày hôm nay đều là thành viên của liên minh thương mại Xuyên Bắc, mọi người đã có mặt hết ở đây rồi thì Ngô Quảng Phú tôi cũng không nhiều lời nữa!”.
“Người đứng sau tôi, cũng là người chỉ huy liên minh thương mại Xuyên Bắc, hôm nay cậu ấy bảo tôi thay cậu ấy nói với các vị, chỉ cần các vị đều thành tâm hợp tác, cống hiến lực IƯỢng của bản thân, cậu ấy hứa sau này sẽ đưa các vị phất lên
tầm cao mới, nguồn tài sản tăng lên gấp bội, địa vị sẽ cao hơn bây giờ gấp nhiều lần!”.
Ngô