“Hơn nữa chị nghe nói em đã ký thành công hợp đồng với Công ty giải trí Thiên Phú, trở thành nghệ sỹ của công ty, sau này chắc chắn sẽ thành ngôi sao, trở thành minh tinh nổi tiếng, đến lúc đó khoảng cách giữa em và Diệp Thiên sẽ càng lớn hơn”.
“Cậu ta ở bên cạnh em sẽ chỉ trở thành gánh nặng của em, trở thành trò cười của người khác, cho nên chị khuyên em một câu, sau này em nên giữ khoảng cách với Diệp Thiên, càng xa càng tốt, làm cho mối quan hệ từ từ nhạt đi, điều này cho dù là đối với em hay với cậu ta cũng đều là chuyện tốt!”.
Lí Thu Hà nói xong đứng dậy, đi ngắm cảnh đẹp trong “Thủy Thượng Nhân Gian”, để lại Cố Giai Lệ ngồi đó ngẩn ngơ.
Tiếu Văn Nguyệt ở bên cạnh choàng tay qua vai Cố Giai Lệ, nhẹ nhàng an ủi, trong lòng lại cảm thấy những lời Lí Thu Hà nói rất đúng.
Cô ta cũng từng nói với Diệp Thiên như vậy, bây giờ những lời của Lí Thu Hà càng chứng tỏ suy nghĩ của cô ta là đúng.
Diệp Thiên tuy cũng có điểm đặc biệt, nhưng cô ta và Diệp Thiên dù sao cũng có khác biệt quá lớn về thân phận, không phải người cùng thế giới với nhau.
Sở Thần Quang cúi đầu cười khẩy, những lời nói kia của Lí Thu Hà chính là nhắm thẳng vào Diệp Thiên, hoàn toàn tách biệt Diệp Thiên ra khỏi nhóm bọn họ.
Một lúc sau Cố Giai Lệ mới trở về trạng thái bình thường, lúc này Diệp Thiên đã đặt đĩa thức ăn lên bàn của cô.
“Ăn gì không em?”.
Diệp Thiên mỉm cười hỏi.
Cố Giai Lệ nhìn thẳng vào Diệp Thiên, đột nhiên lắc đầu.
“Không cần đâu, em tự đi lấy là được!”.
Cô lịch sự gật đầu với Diệp Thiên, sau đó đứng dậy đi về phía cửa.
Biểu cảm của Diệp Thiên không thay đổi gì, chỉ là lắc đầu rồi ngồi xuống ăn tiếp.
Vừa rồi từng câu nói của Lí Thu Hà, tuy cậu đứng cách xa, nhưng làm sao có thể giấu được đôi tai của một vị chí tôn võ thuật như cậu?
Chỉ là cậu không ngờ Cố Giai Lệ lại hình như bị Lí Thu Hà làm cho lay động, bắt đầu xa cách với cậu, cố tình giữ khoảng cách.
Nhưng cậu không quan tâm nhiều, Cố Giai Lệ là người mà Tiêu Hà quan tâm nhất trước khi mất, những gì cậu làm chỉ là muốn cả đời Cố Giai Lệ được vui vẻ, thậm chí thái độ của Cố Giai Lệ đối với cậu như thế nào, cậu cũng không quan tâm nhiều.
Hơn nữa sau khi du lịch về, Cố Giai Lệ sẽ bước chân vào con đường trở thành ngôi sao, còn cậu cũng phải rời xa Lư Thành, đi đến thung lũng hoa, để Cố Giai Lệ lạnh nhạt với cậu chút cũng là chuyện tốt, ít nhất để cô có thể quen với việc một mình đối mặt với tương lai.
Bên ngoài nhà hàng, trước một căn biệt thự trên nước, Lí Thu Hà đang thư thái dựa vào lan can, ngay cạnh đó, Từ Tôn tay cầm điếu thuốc, nhìn về phía cảnh đẹp đằng xa.
“Chị Hà, Tiếu Văn Nguyệt là con gái của chủ một công ty ở Lư Thành thật sao?”.
Trong đầu Từ Tôn lúc này toàn là hình ảnh trang điểm chín chắn như đàn chị