Cao Thủ Tu Chân

Chương 269


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Từ Uy đứng thẳng người, nói to hơn: “Tôi nói rõ với các em tại đây, vài ngày nữa sẽ đến kì kiểm tra tháng này, nếu đến lúc đó Diệp Thiên không lọt vào top 50 thì tôi sẽ để em ấy rời khỏi lớp chọn”.
Học sinh trong lớp nghe Từ Uy nói vậy,
cũng không dây dưa vấn đề này nữa*.

Dù sao chưa tới ba ngày nữa sẽ thi tháng, một tuần sau là có thành tích, đến lúc đó Diệp Thiên không lọt vào top 50 đưdng nhiên sẽ phải rời khỏi lớp chọn.
Âu Hạo Thần liếc nhìn Diệp Thiên, không lên tiếng.

Theo cậu ta thấy, mặc dù Diệp Thiên có năng lực đặc biệt ở môn Toán, nhưng nếu nhiều môn cộng lại, muốn lọt vào top 50 là cực kì khó.

Một tuần sau, cho dù Từ Uy không để Diệp Thiên rời khỏi lớp, Diệp Thiên cũng không còn mặt mũi ở lại đây.
“Diệp Thiên, bọn họ rõ ràng không muốn cậu ở lại lớp này”.


Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom
Bành Lưdng vô cùng tức giận, rõ ràng hdn nửa lớp đều đang nhắm vào Diệp Thiên.

Những học sinh chỉ biết đến thành tích này hoàn toàn không coi trọng Diệp Thiên, không muốn học cùng lớp với cậu.
“Không sao!”.
Diệp Thiên vỗ vai cậu ta, đột nhiên lên tiếng.
“Thầy Từ, xin đối một lát, em cũng có chuyện muốn nói”.
Mọi người đều nhìn về phía Diệp Thiên, Diệp Thiên nhìn thẳng vào Âu Hạo Thần.
“Mặc dù tôi không biết vì sao cậu lại nhắm vào tôi, nhưng nếu cậu đã muốn tôi rời khỏi lớp chọn thì tôi cũng chơi lớn với cậu một lần, chúng ta đánh cược không?”.
Trước mặt những học sinh xuất sắc toàn trường, Âu Hạo Thần nhíu mày, đâu chịu lùi bước, lập tức hỏi: “CƯỢc thế nào?”.
Diệp Thiên nhún vai, chỉ vào bàn học: “Nghe nói cậu luôn giữ vững danh hiệu đứng đầu khối lớp 12 trường Tam Trung phải không? Mỗi lần kiểm tra hàng tháng đều đứng nhất khối, vậy lần này tôi sẽ cược thành tích với cậu”.

Các bạn đang đọc truyệŋ tại w•eb ŋhayho.čom
“Cuộc thi tháng này, tôi và cậu sẽ so điểm số.

Điểm số của tôi thấp hơn cậu thì tôi sẽ tự động rời đi, nhưng nếu điểm của cậu thấp hơn tôi, vậy thì xin lỗi, người đi sẽ là cậu”.
“Thế nào, cậu dám cược không?”.
Ánh mắt Diệp Thiên sáng ngời.

Mặc dù trước nay cậu không muốn chấp nhặt với hạng người tầm thường này, nhưng Âu Hạo Thần lại vô duyên vô cớ chọc vào cậu, vậy
thì cậu cũng không nể nang gì nữa.


*
Âu Hạo Thần đã muốn chtíi thì cậu cũng không ngại chtíi cùng cậu ta một lần.
“So thành tích à?”.
Âu Hạo Thần như nghe đưực chuyện gì buồn cười, suýt chút nữa đã cười thành tiếng.
Nếu Diệp Thiên so võ thuật hay tài nghệ với cậu ta, cậu ta tất nhiên sẽ không thắng nổi, nhưng Diệp Thiên lại so thành tích?
Nên biết rằng những học sinh giỏi ngồi đây ai cũng thua kém cậu ta.

Cậu ta giữ vị trí nhất khối liên tục hai năm sáu tháng, vị trí hạng nhất chưa bao giờ bị lung lay, Diệp Thiên là một học sinh mới chuyển tới mà lại dám so thành tích với cậu ta sao?
Những bạn học khác đều sửng sốt, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy có người so thành tích học tập với Âu Hạo Thần.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh cũng không hiểu nổi.

Trong ấn tưựng

của bọn họ, Diệp Thiên hở ra là động tay động chân, là đại từ thay thế cho bạo lực và dã man, những việc phải động não như học tập mà Diệp Thiên cũng dám đem ra đánh cưực với người
đứng nhất khối sao?
“Đưực, tôi cược với cậu!”.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Cuối cùng Âu Hạo Thần cũng tìm thấy ctí hội có thể đánh bại Diệp Thiên, sao cậu ta có thể bỏ qua đưdc?
“Cứ theo như cậu nói, cuộc thi tháng này ai thấp điểm hdn, người đó sẽ chủ động rời khỏi lớp chọn, cả lớp và thầy Từ đều có thể làm chứng!”.
Từ Uy đứng trên bục giảng, hắng giọng: “Chuyện này… Tự ý cá cưdc trong lớp là bị cấm, nhưng nếu ai muốn rời khỏi lớp chọn thì tôi cũng không có quyền can thiệp”.
Nghe thế, mọi người đều hiểu Từ Uy đã đồng ý cho Diệp Thiên và Âu Hạo Thần đánh cưdc.
Diệp Thiên nhếch miệng cười, không bày tỏ ý kiến.

Sau đó, Từ Uy bắt đầu xếp chỗ ngồi cho cả lớp.

Ông ta không cố ý cho ai ngồi với ai, mà xếp theo thứ tự chữ cái trong tên.

Trùng hdp là Tiếu Văn Nguyệt và Diệp Thiên lại đưdc xếp ngồi cùng bàn.
Nhìn người con gái nhiều lần nói chuyện
viển vông, tự cho mình là đúng trước mặt cậu, Diệp Thiên thầm lắc đầu, đúng là oan gia ngõ hẹp.
Tiếu Văn Nguyệt tỏ ra bình tĩnh, không nói chuyện với Diệp Thiên, nếu không giải đề thì là nghe thầy cô giảng bài, coi Diệp Thiên như không tồn tại.
Diệp Thiên vui vì đưdc yên tĩnh, nằm dài lên bàn ngủ chẳng khác gì lúc ở lớp 12A4.
Tại đây có hình ảnh

Nhiều người cho rằng Diệp Thiên chu động đánh cưdc với Âu Hạo Thần là hoàn toàn không biết tự lượng sức mình.
Ngày thi càng lúc càng đến gần, mà ở bãi tha ma ntíi ngoại ô Lư Thành, một cái bóng như ma quỷ lướt nhanh qua vô số bia mộ.
Toàn thân người đó bao trùm trong bóng tối, không thấy rõ mặt mũi, nhưng hàm răng dữtựn lại lóe lên ánh sáng cực kỳ âm u lạnh lẽo.
“Bốn hồn phách thủy, mộc, kim, thổ đã đủ, tiếp theo chỉ cần tìm thêm một người mệnh hỏa nữa là mình sẽ thành công, tăng thêm mười năm tuổi thọ, khà khà!”.
“Hi vọng ở Lư Thành này, mình sẽ có thu hoạch”.
Gió đen lướt qua, bóng người đã biến mất dạng..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện