“Mọi người đều có thể nhìn thấy, trong tay tôi đang cầm một viên thuốc màu trắng”.
“Đây là sản phẩm đầu tiên mà Tập đoàn Lăng Thiên chúng tôi tung ra”.
Ngô Quảng Phú cầm viên thuốc trong tay, đi xuống khỏi bục cao, để mỗi người đều có thể nhìn rõ Tẩy Túy Đan.
“Tôi xin giới thiệu với mọi người, viên thuốc này tên là Tẩy Túy Đan, do tập đoàn chúng tôi đã tập hợp mấy chục vị nghiên cứu viên uy tín giàu kinh nghiệm, dùng một loại nguyên liệu cực kì quý giá để luyện chế, công hiệu có thể nói là đứng đầu các loại thuốc hiện có”.
“Dưỡng da bảo tồn nhan sắc, trở lại thời thanh xuân.
Trừ độc khử hàn, chữa được bách bệnh, Tẩy Túy Đan của chúng tôi đều có thể đạt được những hiệu quả đó.
Sự thần kỳ của viên thuốc này vượt
xa trí tưởng tượng của mọi người”.
Ngô Quảng Phú dứt lời, mọi người đều im lặng, đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện vẻ kì quái.
Sao nghe có vẻ như Ngô Quảng Phú là tên thầy thuốc lừa đảo bán mấy loại thuốc rẻ tiền ở bên đường, đang khoe khoang “linh đan diệu dược” của mình thế nhỉ?
Nếu không phải thân phận của Ngô Quảng Phú rõ ràng ra đấy, e rằng những doanh nhân giàu có nổi tiếng này đã phất tay áo bỏ đi rồi.
Dưỡng da bảo tồn nhan sắc thì bọn họ có thế chấp nhận, nhưng trở lại thời thanh xuân, chữa được bách bệnh thì ai tin!
Ngô Quảng Phú nhìn vẻ mặt của mọi người, đã dự liệu được từ trước.
Anh
ta không sốt sắng, chỉ mỉm cười nói: “Tôi biết mọi người đều nghi ngờ, cho rằng tôi khoác lác.
Nhưng không sao, Tẩy Túy Đan có thật là có công hiệu thần kì như vậy không, chỉ cần tìm một người tình nguyện uống nó là có thể chứng minh lời tôi nói!”.
“Không biết mọi người ở đây có ai hứng thú không?”.
Anh ta cười híp mắt nhìn những người nổi tiếng ở đây, không chút hoang mang.
Quả nhiên, một lúc lâu sau, một doanh nhân lão làng được cho là Thái Sơn Bắc Đấu trong giới kinh doanh tỉnh Xuyên đứng ra.
Lúc ông