Đúng lúc này, người đàn ông đeo mặt nạ ngồi trong góc đột nhiên nói: “Diệp Lăng Thiên được xếp loại s, chuyện rõ như ban ngày!”
“White, ông vẫn nên nói cho chúng tôi biết mục đích hôm nay triệu tập chúng tôi đến đây đi!”
Khi ông ta lên tiếng, những người còn lại đều yên lặng hơn rất nhiều.
Cho dù là White hay mấy người Evelyn, ánh mắt cũng đều mang sự kiêng dè.
Người đeo mặt nạ vừa nói là cường giả mạnh nhất trong số bảy người họ, ai cũng không dám hỗn xược trước mặt ông ta.
White dừng lại một chút, sau đó trả lời: “Lần này triệu tập tất cả mọi người đến đây vì hai việc!”
“Đầu tiên, để Diệp Lăng Thiên gia nhập viện trọng tài của chúng ta!”
“Hoặc là giết chết cậu ta từ trong trứng nước!”
White vừa dứt lời thì cả phòng họp chìm vào im lặng.
Ngay cả đồng tử dưới mũ trùm đầu của người đàn ông đeo mặt nạ mạnh nhất trong số mấy người đó cũng hơi co lại.
“Ý của ông là, cấp trên yêu cầu chúng tôi chiêu mộ Diệp Lăng Thiên gia nhập viện trọng tài?”
“Bằng không, sẽ giết chết cậu ta?”
Người phụ nữ quyến rũ không kìm được liền hỏi, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.
Bọn họ làm việc cho viện trọng tài, tuy rằng trước giờ luôn kiêu ngạo độc đoán, trên trường quốc tế ít ai dám khiêu khích bọn họ, nhưng họ cũng sẽ xem xét lợi ích của mình đầu tiên trước khi hành động.
Vội vàng khiêu khích một cao thủ hạng s hoàn toàn không phù hợp với lợi ích của tổ chức!
“White, ông nói thẳng cho chúng tôi biết, tại sao cấp trên lại coi trọng Diệp Lăng Thiên như vậy? Lại còn muốn chiêu mộ cậu ta gia nhập viện trọng tài?”
“Chắc hẳn ông rất rõ rằng dây vào cao thủ cấp độ s thì sẽ mang lại cho nội bộ chúng ta sự đả kích lớn đến như thế nào!”
Người mặc áo gió đen trầm giọng hỏi, ánh mắt như điện giật.
“Chuyện này tôi đương nhiên biết rõ, cấp trên lại càng hiểu rõ hơn.
Nhưng Diệp Lăng Thiên bắt buộc phải gia nhập viện trọng tài của chúng ta, bằng không chỉ có con đường chết”.
“Bởi vì cậu ta đã giết chết một trọng tài viên trong số chúng ta!”
“Có thể các vị không biết Watanabe Heizou của Đảo Quốc cũng giống như chúng ta, đều là thành viên của viện trọng tài, đồng thời cũng là một trọng tài viên!”
White rút ngón tay ra, một luồng nội lực bắn ra từ lòng bàn tay ông ta, hút chiếc cốc vào trong tay mình.
“Chính xác mà nói, ông ta không phải là trọng tài