Tiêu Ngọc Khanh nhìn chăm
chú, đối mặt với đòn tấn công của năm vị siêu phàm bán bộ hợp lại hoàn toàn không thể tránh né.
Mồi một đòn tấn công gần như đẩy Diệp Thiên vào góc chết, cậu đỡ một đòn thì bốn đòn còn lại sẽ đồng thời đánh trúng cậu.
Tiếu Văn Nguyệt và Cô’ Giai Lệ nắm chặt tay, trên trán đã toát mồ hôi lạnh.
Tu vi của mấy người này đáng sợ hon tưởng tượng của bọn họ nhiều.
“Hừ!”.
Diệp Thiên bị năm đường tấn công bao vây, chỉ nhếch miệng cười, hai tay đan chéo
vào nhau, sau đó đột ngột kéo ra.
“Vù!”.
Mọi người chỉ nhìn thấy trên mặt hồ hiện lên một quầng sáng màu lam nhạt, năm đòn tấn còng đều đánh vào quầng sáng đó.
“Xoẹt!”.
Năm đòn tấn công đánh trúng quầng sáng màu lam nhạt, nhưng quầng sáng lại không nối lên chút gọn sóng nào, ngược lại có tia lửa nhìn thấy được bằng mắt bắn ra.
Nước trên mặt hồ cuộn trào, giống như sắp trút
nghiêng.
“Phá!”.
Một tiếng quát khẽ từ trong quầng sáng màu lam nhạt vang lên, chốc lát sau quầng sáng nổ ‘âm ầm.
Một làn sóng khí vò biên mạnh mẽ lan ra xung quanh, năm đòn tấn công thoáng chốc bị nhấn chìm trong sóng khí.
“Cái gì?”.
Năm người White, Evelyn, Fast, Daun, Yim đều biến sắc, tỏ ra không thể tin nổi.
Năm người bọn họ hợp sức tấn còng, cùng tung ra tuyệt
chiêu, thế mà lại bị Diệp Thiên dùng nội lực che chắn toàn thân chống đỡ được tất cả, còn bị đánh tan cùng lúc.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, rốt cuộc nội lực tu vi của Diệp Thiên đã đạt đến cảnh giới nào.
“Dùng nội lực chống lại đòn tấn công của năm vị siêu phàm bán bộ, sao cậu ta có thể làm được vậy?”.
Tiêu Ngọc Khanh nhỏ giọng lẩm bẩm, cảm thấy lý giải của mình về võ thuật dường như trở nên thật thấp kém, mà Diệp Thiên đang không ngừng làm
mới giới hạn của ông ta.
Chiến thần giấu mặt và Bạo Phong NữTaylorvẫn chưa ra