Tiếu Văn Nguyệt đột nhiên lên tiếng gọi Diệp Thiên đứng lại.
“Có chuyện gì không?”.
Diệp Thiên gật đầu nhẹ, vẫn giữ thái độ dửng dưng.
Ánh mắt Tiếu Văn Nguyệt hơi chớp, nhìn Cố Giai Lệ một cái rồi hỏi: “Sao anh lại đến đây làm nhân viên phục vụ?”.
Diệp Thiên trả lời đại: “Làm nhân viên phục vụ ở đây có vấn đề gì không?”.
Đôi mắt Tiếu Văn Nguyệt hơi ngước lên, cô ta nói tiếp.
“Nếu anh thực sự muốn tìm một công việc để sống, tôi và Tinh Tinh hôm qua đã nói rồi, có thể giúp anh giới thiệu bất cứ công việc gì đều có môi trường làm việc và mức lương tốt hơn nhiều so với làm nhân viên quán bar!”.
“Giai Lệ là vì làm ở đây hơn hai năm rồi không nỡ đi, nên cứ làm tiếp ở đây, còn anh làm ở đây là vì gì chứ?”.
“Tôi biết anh không muốn chấp nhận sự giúp đỡ của chúng tôi là vì lòng tự trọng của anh, anh cảm thấy chúng tôi giúp anh sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của một người đàn ông như anh!”.
“Tôi có thể nói cho anh biết, suy nghĩ đó của anh quá trẻ con cố chấp, anh từng giúp mẹ tôi, từng cứu tôi và Tinh Tinh, còn là bạn cũ của Cố Giai Lệ nữa, nếu anh đã quen chúng tôi thì chúng tôi chính là các mối quan hệ của anh, anh có các