“Cái quái gì thế!”“Tên khốn điên khùng này?!”F3 lao tới, giật lấy hợp đồng.
Tôi duỗi chân đá vào mắt cá chân của hắn ta rồi tóm cơ thể đang ngã sõng soài trên đất và,Bùm!Tôi đập hắn xuống mặt bàn.
Chà, lớp kính khỏe thật.“Yoo-Yoojin!”Sốc không nói lên lời, Yoo Myeongwoo ngưng lại và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
D cũng đá ghế sofa và cau mày đe dọa.“Hóa ra thằng ch* này không phải cấp F! Trông như cấp 1, chẳng lẽ là cấp E? M* kiếp, tao sẽ chặt ngón tay mày ra và in dấu tay mày lên bản hợp đồng!”D nói với một tông giọng man rợ.
May mà trang bị của tôi cao hơn hắn nên tôi mạnh hơn, nhưng tôi không muốn phi tang xác người nên đành phải dùng ít sức lại thôi.Tôi đứng dậy như thể bảo vệ Yoo Myeongwoo từ phía sau và rút điện thoại ra.
D và mấy tên khác bắt đầu chế giễu tôi.“Mày có báo cáo bây giờ thì cũng đã muộn-.”“Vào đi.”Rầm-!Cùng với tiếng động lớn, cái ổ khóa sắt bị vỡ làm đôi và rơi xuống.Tôi đã không gọi điện, cúp máy thì đúng hơn.
Tôi ấn nút kết thúc cuộc gọi và tiến đến chỗ Kim Sunghan và cười, đứng trước mặt cậu ấy, người đang ở trước cửa.“Em có thể giúp anh một việc được không?”Tôi có một mình đi chăng nữa thì cũng không thành vấn đề nhưng có một người vẫn có khả năng bảo vệ tôi.Vì vậy trước khi bấm chuông, tôi đã gọi cho Kim Sunghan.
Ngay cả khi đối thủ là người bình thường, xin hãy vào nếu tình huống trở nên nguy hiểm.
Thay vì làm gì đó sai trái với Yoo Myeongwoo, sẽ tốt hơn nếu liều lĩnh một chút và bưng bít chúng bằng cách hủy bằng chứng.Nhưng bởi vì bọn họ đều là Thợ săn nên thật may mắn làm sao.“Mày có đồng minh!”D hét lên như thể kích thích tinh thần.“Có vẻ tao trông giống một thằng biết điều nhưng-!”"Gương mặt đó! C-chẳng phải là Kim Sunghan sao? Lá chắn của hội Haeyeon đấy!”Cắt lời D, F1 chỉ tay với một biểu cảm sợ hãi.“Cấp A, tên đó, ý tao là, người đó là cấp A!”Cấp A.
Chỉ một câu nói thôi mà bầu không khí đã trở nên ớn lạnh.
Các cấp E, F, F, đều sửng sốt và dáo dác nhìn quanh.Kim Sunghan, hoàn toàn kiểm soát bầu không khí với gương mặt uy tín của mình, nhíu mày.“Quỳ xuống.”Bụp, bụp5 cặp đầu gối đồng thời chạm xuống sàn nhà.
Mấy người này khá nghe lời đấy.“Em nên xử lý chúng thế nào?”Kim Sunghan hỏi tôi.Tại sao cậu ấy lại hỏi vậy? Cấp của cậu ấy cao hơn nhiều nên sẽ biết nên làm gì mà.
Chẳng lẽ nhận chỉ thị của Yoohyun nhiều quá nên giờ thành quen à?“Hừm, trong tình huống này thì thường chúng ta cứ nợ máu trả bằng máu thôi.
Trả lại tất cả những gì mà bọn họ đã gây ra được chứ?”Nếu bỏ qua chuyện này thì bọn chúng sẽ nuốt chửng những người cấp F vô tội như tàu bay Venus vậy.
Chẳng có lí do gì mà nhắm mắt làm ngơ vụ này cả.Tôi lấy ra bản hợp đồng cấp S còn lại từ túi đồ.
Tận 20 triệu won đấy, đúng là phí của, nhưng tôi không mua nó bằng tiền của mình và có thể nói là nó được dùng để trả nợ cho Yoo Myeongwoo.“Vậy thì...tên cấp D đằng kia, tên là gì?”Tôi sử dụng Hạt Giống Tiềm Năng nên tôi biết nhưng tôi không thể để lộ ra là mình đã làm thế được.“...là Kim Duksoo.”Hắn ta chua chát trả lời.
Hắn lập tức quỳ gối dưới một người cấp A nhưng có vẻ tên này không thích một tên hạng F nói chuyện ngang hàng với hắn.
Tôi mớ là người ra tay, hắn ta thực sự không có tí ý thức nào.“Kim Duksoo.
Mày phải trả lời thành thật những gì tao hỏi.
Tao sẽ cắt một ngón tay của mày mỗi một lần mày nói dối.
Không cần phải lấy dấu vân tay nữa, vậy tao có nên nhét hết chúng nó vào họng này không nhỉ?”“Ghi tên và kí vào đây.”“Đ-đây là.”“Đây là một bản hợp đồng được sử dụng để cấp S kí hợp đồng.
Viết hết những kỹ năng với hiệu ứng của mày mà mắt thường thấy được vào đây.
Nếu như mày nói dối và giấu kỹ năng đi, tao sẽ chặt ngón tay của mày và mày sẽ kí bản hợp đồng tiếp theo.
Tao có đủ loại đủ kiểu thích hợp mà ngón chân cũng có thể bị chặt nữa nên đừng lo.”Thật ra tôi chỉ có một bản này thôi nhưng làm gì có ai rảnh mà quan tâm túi của tôi có gì chứ.Kim Duksoo nuốt khan một cái, ghi hết kỹ năng của hắn xuống và kí tên.
Tôi nên có một vài bản hợp đồng rẻ hơn.
Dùng nó như một cái máy phát hiện nói dối thì có được không nhỉ? Đương nhiên, không bao giờ phải đụng đến vẫn là tốt nhất.“Có bao nhiêu hội viên ở trong hội vậy? Chỉ tính thành viên chính thức thôi.”“...Mười một.”Dù có thủ lĩnh hội là cấp C thì cũng không có nhiều.
Với cả, cái hội rác rưởi đấy còn trục lợi từ cấp F nên chẳng có lí gì mà lại đông thành viên cả.“Thủ lĩnh là cấp C, thế năm tên còn lại?”“Họ là cấp D.”“Gọi cho bọn nó.”Nếu như tôi để bọn chúng gọi điện trực tiếp thì có thể chúng sẽ lôi ra một số chuyện tào lao nên tôi đã để tên này gọi.
Sau khi bẫy rằng tôi là cấp F mới kí hợp đồng và Kim Duksoo cùng đồng đội đang gặp khó khăn trong việc giữ chân một người chữa bệnh cấp C mà chúng có được nhờ may mắn thì câu trả lời là sẽ đến ngay.“Người chữa bệnh đâu!”Tên thủ lĩnh hội cấp C nhanh chóng chạy vào và,Rầm!“Bịch!”Ngã vật ra đất sau cú đấm của Kim Sunghan.
Chỉ số chắc chắn đem ra bắt nạt được mà.Sau đó lại thêm 5 tên cấp D xông vào và giờ tổng cộng có mười một thanh niên khỏe mạnh đang quỳ xuống.
Căn phòng bỗng trở nên chật chội.“Em nghĩ chúng ta có ngục tối cấp C nào để tống mấy tên này vào không?”Khi nghe tôi nói xong, mặt chúng trở nên tái mét.
Chỉ với một người cấp C thì dù có vào C cấp thấp đi nữa thì vẫn sẽ có vài người chết trong số chúng.
Nhưng tôi quan tâm làm gì cơ chứ.
Bọn chúng cũng đã làm điều tương tự mà.Số lượng hợp đồng trong kho là hơn ba mươi.
Trong số đó, những người còn nguyên tứ chi thậm chí còn không tới một nửa.
Mấy thằng khốn điên khùng này.“Em sẽ liên lạc với hội và cố gắng tìm hiểu.”“Anh đang nghĩ đến ngục tối tư nhân, nếu hội tham gia thì có ổn không?”Thay vì tách ra riêng lẻ, nếu bang hội hành động trực tiếp, nó có thể trở thành yếu tố nhận nhiều chỉ trích.
Vì nó được thực thi sau khi chúng tôi tự mình phán xét thay vì trừng phạt theo luật định.“Từng này có thể xử lí sạch sẽ.”"Dù vậy, không cần tạo ra điểm yếu đối với một thứ không phải là vấn đề lớn.
Hừm, thà giao cho Hiệp hội còn hơn.
”Nghe tôi nói xong, biểu cảm của Kim Sunghan trở nên khó thấy.“Nếu các nhà báo khăng khăng rằng đó là thông qua một hợp đồng hợp lý thì hầu như họ sẽ kết thúc bằng việc bị tước giấy phép.”“Đó là khi chúng ta chỉ báo cáo mà không thực hiện bất kỳ hành động nào.”Tôi mang đến những hợp đồng trống và sửa đổi từ 10 năm thành 50 năm cho hội Hope Resources tới Hiệp hội Thợ săn.
Ngoài ra, đó hoàn toàn là một hợp đồng nô lệ nên không cần phải giải quyết chúng.Không, tôi cũng nên thay đổi tỷ lệ thành 1:9.
Không đưa gì cho chúng thì minh bạch quá.Tôi thân thiện đặt bản hợp đồng đã sửa đổi xuống trước mặt từng người một.
Mấy tên này ngạc nhiên và ngước nhìn tôi.
Chúng mày đang nhìn gì đấy?“In dấu vân tay của các người vào đây.”Tôi nói, ném qua hộp mực đựng con dấu.
Không biết là vì tức giận hay vì cảm thấy sai trái, hai má của tên cấp C run lên.“Đây hoàn toàn là lừa đảo mà!”Mày đang tự hại bản thân à?“Tao chỉ đang cố gắng giới thiệu một công việc dễ dàng và thoải mái, tất cả những gì các phải làm là chọn và thu thập những thứ có thể kiếm tiền - và mày nói là một trò lừa đảo, có quá quắt quá không? Hơn nữa, tao đã thay đổi chủ đề hợp đồng từ hội cấp C thành Hiệp hội Thợ săn, vì vậy các điều kiện thay đổi như này cũng không nhằm nhò gì.”Tôi đã để chúng chiếm 10%; mấy tên này chắc chắn tham lam lắm.“Và biết đâu? Nếu các cậu may mắn thì có thể được vào một hội tử tế.”Tất nhiên, xác suất bị bán cho một bang hội tương tự như của chúng cao hơn rất nhiều.Nếu những hợp đồng kiểu này được trao cho Hiệp hội, thông thường chúng sẽ trở thành sản phẩm cho trung tâm mua sắm.
Buôn bán người rõ ràng là vi phạm pháp luật nhưng buôn bán hợp đồng không có vấn đề gì miễn là có sự đồng thuận của hai bên.
Đương nhiên là điều này chỉ giới hạn với Thợ săn.Những kẻ đó tuy chán nản nhưng vẫn nhấn ngón tay vào mực.“Không chỉ mỗi ô kí tên, cả phần