Chàng trai kia khom người xuống như thể bị những thăng trầm của cuộc sống đánh gục, cậu ta yếu ớt giành lấy được những kỹ năng không thua gì cấp SS.Rõ ràng là chỉ cần nhìn tên thôi cũng biết đây là một kỹ năng đặc biệt liên quan đến chế tạo.
Trời, cho dù là 5 năm sau thì vẫn sẽ không xuất hiện bất kỳ ai có kỹ năng chế tạo thiết bị này.
Nhưng tôi nghĩ là tôi sẽ thấy người đó ở đây.Những kỹ năng đặc biệt thường rất hiếm và sau khi những Trung tâm Thức Tỉnh được thành lập thì chúng đã hoàn toàn biến mất.
Nguyên nhân là do phương pháp đánh thức của Trung tâm Thức Tỉnh đã có sự triệt tiêu nhau trong không gian thực tế ảo.
Sau đó, một không gian ảo cho những người chữa lành lại được tạo ra, nhưng chỉ có thế thôi.Đó là lí do vì sao những người tỉnh giấc từ Trung tâm Thức Tỉnh có 70% kĩ năng chiến đấu, 29% kĩ năng chữa lành, 1% còn lại thì phần lớn là chỉ là kỹ năng hỗ trợ chiến đấu, còn kĩ năng đặc biệt thì chỉ khoảng một trên một triệu.Dù sao thì cũng quá đã! Thực sự quá đã!Vấn đề ở đây là nếu tôi muốn đỡ người kia dậy thì tôi sẽ phải nói cái từ khóa chết tiệt kia, nhưng nếu tôi bỏ cuộc ngay bây giờ thì lại rất đáng tiếc.
Trước tiên thì, tôi nghĩ là chúng tôi nên giới thiệu về bản thân, tôi đang định đuổi theo chàng trai đi ngược chiều đó.Nhấn.Cổ áo phía sau tôi bị túm lấy.
Tên Sunghan đó, đối xử với tôi như một con cún con, hắn xách tôi dậy rồi kéo đi trong khi dùng tông giọng khó chịu nói chuyện với tôi."Cậu lại cố đi đâu nữa, thậm chí còn không thèm báo một tiếng sao?"Đến việc này mà tôi cũng phải báo cáo ư? Tôi đâu phải là đứa nhóc năm tuổi cùng mẹ đi ra ngoài để mua sắm đâu."Chỉ là...!hình như tôi vừa gặp một người quen, nên tôi muốn đến chào một tiếng."Vậy nên để tôi đi đi mà.
Sunghan buông tôi ra và phàn nàn là tôi nên nói với cậu ta trước, trong lúc đó thì cậu trai không đạt được kỹ năng cấp SS kia đã đi xa rồi.Không, chờ đã."Này! Myeongwoo!"Tôi la lớn.
Yoo Myeongwoo đang chuẩn bị đi vào lối rẽ thì dừng lại và quay đầu nhìn tôi.Tôi bày ra một vẻ mặt cực kì hài lòng và bước vội về phía cậu ta."Cậu là Myeongwoo phải không? Yoo Myeongwoo.
Lâu quá rồi không gặp!"Tôi làm lố lên và giả vờ là mình biết cậu ta.
Yoo Myeongwoo lùi lại và đánh giá mặt tôi.
Đương nhiên rồi, kể cả có nhìn muốn mòn con mắt thì cậu cũng không biết tôi đâu.
Đây là lần gặp đầu tiên của chúng ta mà."À...!cậu là ai vậy? Xin lỗi nhưng mà trí nhớ của tôi không tốt lắm."Không sao đâu.
Tôi cũng đâu có nhớ cậu là ai." Cậu không nhớ sao? Han Yoojin, là Yoojin này.""...Xin lỗi.
Tôi thực sự không nhớ.""Cũng phải thôi, lâu lắm rồi mà.
Tôi cũng không chắc nữa là.
Dạo này cậu khỏe không? Cậu đã thức tỉnh chưa?"Tôi vừa nói vừa vỗ nhẹ vào vai của Myeongwoo, khuôn mặt cậu ta hiện lên vẻ rụt rè."Rồi, nhưng mà là cấp F.""Cả chỉ số lẫn kĩ năng?""Kĩ năng của tôi là cấp E nhưng chưa đủ để vào ngục tối.
Chí ít thì tôi vẫn nhận được trợ cấp."Một nụ cười yếu ớt xuất hiện chớp nhoáng trên khuôn mặt Myeongwoo, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết, cậu ấy đang ở giai đoạn khó khăn."Tôi cũng là FE! Những chúng ta vẫn nhận được giấy phép thợ săn, thế vẫn đỡ hơn là FF.”Tôi thì thầm khi nói câu cuối cùng.
Yoo Myeongwoo cười tươi hơn chút."Vì cậu là cấp FE , nên chắc phải đăng ký một chương trình cơ bản đấy nhỉ?"Cậu ấy lắc đầu."Không, không có.
Chi phí đào tạo hoàn toàn miễn phí nhưng họ nói rằng tôi phải trả tiền nội trú hàng tuần...!Chương trình cơ bản không có trợ cấp và tôi nghĩ là mình không đủ khả năng để tấn công bất kì ngục tối nào nên tôi nghĩ tốt nhất là mình nên dành thời gian để tìm việc."Tôi chợt nghĩ về bản thân trước khi hồi sinh.
Nếu không phải vì nợ nần thì có khi tôi đã bỏ cuộc và quay cuồng theo công việc như bao người bởi việc đi tấn công ngục tối chỉ bằng các kỹ năng buff cấp E là một việc vô cùng ngu ngốc.Vậy nên tôi đã...!bán đứng Hội trưởng Hội Haeyeon và được nhận vào nhóm.
Việc này thì chẳng khác gì lừa đảo và thanh danh của tôi đã rớt xuống đáy vực.
Hồi đó, không những không giúp đỡ, tôi còn chửi rủa Yoohyun rất nhiều và nói rằng tôi sẽ quay lưng lại với nó.Tự kiểm điểm đi nào.
Tôi không nên làm như vậy nữa...!nhưng mà đến tận bây giờ tôi vẫn đang không ngừng nói dối.
Vì đều muốn tốt cho chúng tôi nên việc này sẽ không sao cả."Nhưng mà như thế thì thật phí phạm.
Cậu có muốn được huấn luyện tại hội của tôi không?”"Hả, hội của cậu ư?""Han Yoojin ssi."Kim Sunghan lặng lẽ nhìn chúng tôi từ phía xa, cau mày cắt ngang.
Yoo Myeongwoo vừa nhìn thấy cậu ta thì ngay lập tức đã hoảng hốt rụt cổ lại như một con rùa."Chỉ có những thành viên của hội mới có thể tham gia chương trình đào tạo Thợ săn tân binh.""Hừ, cậu không thể bỏ ra một ngoại lệ à.
Hơn nữa nhân cách của cậu ấy rất tốt, rất hiền lành và khéo léo."Cậu cư xử thế này vì cậu không biết, cậu ta thực sự rất tuyệt, vô cùng thành thật.
Nhưng tôi không thể giải thích ngay cho cậu được.“Nhưng mà.”“Vậy thì tôi sẽ nói chuyện với Yoohyun, nếu như em ấy nói không thì tôi bỏ.”Khi tôi rút điện thoại ra, Sunghan bắt đầu rối trí.“Cậu ấy đang rất bận.”“Nếu như em ấy không bắt máy thì để lúc khác-”[Sao vậy anh? Anh hoàn tất đăng ký Kẻ Thức Tỉnh chưa?]Yoohyun nhấc máy chỉ sau 2 hồi chuông.
Nhanh thật đấy.“Ừ.
Anh làm xong rồi, anh cũng mua hợp đồng luôn.
Nhưng cậu có thể cho bạn anh tham gia khóa đào tạo Thợ Săn tân binh của hội Haeyeon không?”[Bạn anh ư? Với cả, cho anh ấy tham gia khóa đào tạo Thợ Săn?]“Không phải tham gia thì sẽ tốt hơn sao? Chỉ đề đề phòng thôi.”[Được rồi, em sẽ nhắn tin cho anh.
Anh sẽ về luôn đúng không?][Một tên nào đó đã phá hoại nhà của anh, anh còn về đâu được nữa?]Yoohyun bật cười.
Đừng có cười nữa, thằng láo toét.
Nếu mày dám làm vỡ dù chỉ là một cái cốc thôi, anh mày sẽ đòi tiền bồi thường…hoặc đúng hơn là, anh đã nhận được một tỷ won rồi.“Mọi thứ vẫn ổn đúng không?”Tôi cúp máy rồi ngước mắt nhìn Kim Sunghan.
Biểu cảm không vui vẻ gì hiện rõ ràng trên mặt nhưng cậu ta không nói gì cả và lùi lại vài bước.“Làm-làm sao cậu có thể nói nói chuyện được với Hội trưởng Hội Haeyeon...”“Cậu ấy là em trai tôi.”Ánh mắt của Yoo Myeongwoo mở lớn đầy kinh ngạc và ghen tị.
Yoohyun của chúng ta khá ấn tượng nhỉ, haha.“Nếu cậu hoàn thành khóa đào tạo tân binh của Hội Haeyeon thay vì Hiệp hội thì việc trở thành viên của nhóm sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Những kỹ năng ban đầu của cậu là gì?”“Đá mài, tăng 2% độ sắc bén cho vũ khí có lưỡi cắt.”“Là một kĩ năng hỗ trợ trang bị, thực sự rất mơ hồ đấy, nhưng cậu vẫn có thể lên cấp D chỉ với trang bị.
Tôi nên cho cậu mượn một cái nhỉ.”Nếu mang theo trang bị cấp C thì cấp F cũng có thể qua lại trong ngục tối hạng E.
Tôi cũng là cấp F nhưng lại có thể đi lại trong ngục tối hạng D, dù cho tôi từng bị Lauchtas giết chết.“T-trang bị….?”Yoo Myeongwoo rất kinh ngạc.
Tất nhiên, dù có là cấp F đi chăng nữa thì trang bị của thợ săn cũng phải lên đến vài trăm nghìn won.
Phụ thuộc vào trang bị, bạn cần phải mặc thứ cao hơn cấp của mình, và rồi bạn có thể đánh bại một ngục tối dễ như việc hít thở vậy [5].Chẳng hạn như tôi, tốn vài trăm triệu để mua trang bị.Rõ ràng là việc tôi dễ dàng cho mượn một thứ như thế đã khiến cậu ta sốc nặng.
Tôi cố gắng nở một nụ cười tử tế nhất có thể.“Dù sao thì tôi cũng không hay vào ngục tối nên nếu chỉ để không như vậy thì sẽ rất lãng phí.
Với lại tôi chỉ cho cậu mượn những thứ mình không dùng thôi, nên cậu không cần phải quá lo lắng.”“Nhưng… tôi thậm chí còn không nhớ rõ cậu là ai…”“Cậu không cần phải lo về điều này đâu mà! Và cậu là một người rất tốt.
Rất tốt.”Cậu ta là người tài năng đến mức kỹ năng có đến hai chữ S.
Nếu kĩ năng của cậu ta được khai phá thì một vài trang bị sẽ có vấn đề, nếu cậu ấy ký hợp đồng với đầy đủ điều kiện, cả thế giới sẽ chạy theo cậu ấy.“Ít nhất tôi nghĩ rằng cậu có đủ giá trị để được đối đãi như thế này, nên hãy cứ chấp nhận nó nhé.
Không có gì xấu về điều này đâu, phải không?”“Th-thật sao…”Đôi mắt của Yoo Myeongwoo trông như đang nheo lại.Rưng rưngNước mắt bắt đầu rơi xuống lã chã.
Ủa, ồ?“Tôi thực sự, tôi… thực sự là một người có giá trị sao?”“Đ-Đúng thế, tôi nghĩ vậy.”“Hức-“ [9]Yoo Myeongwoo bắt đầu khóc như nước tràn bờ đê.
Cậu ta sụt sịt rên rỉ.T-tôi nên làm gì giờ? Tôi có nên an