" Nguyệt Nguyệt làm sao chúng ta ra khỏi đây bây giờ? " Nhìn xung quanh lo lắng sợ hãi.
" An An đừng lo, nhất định quanh đây sẽ có chỗ thoát thôi, nào mau đi kiếm thôi " Nhìn Hạ An.
Hạ An nghe Tuyết Nguyệt nói thế liền gật đầu, thế là cả hai cùng chia nhau ra thành hai hướng khác nhau.
Hai người cứ lần mò trong không gian tối tăm khó chịu đó mãi mà chẳng thấy kiếm được đường ra.
" Làm sao bây giờ, ở đây là một căn phòng không có cửa ra " Hạ An sợ hãi nhìn xung quanh.
Tuyết Nguyệt thì quan sát cẩn thận mọi nơi, rồi đi đến một chỗ của bức tường rồi gõ gõ vào đó.
Sau một loạt Tuyết Nguyệt gõ vào bức tường thì cũng có chỗ vang lên tiếng khác.
Tuyết Nguyệt liền áp sát tai vào chỗ đó thử xem có nghe được gì không.
" Nguyệt Nguyệt mày nghe được gì không? " Đi đến gần hỏi.
Gật đầu nhẹ " Tuy rất nhỏ nhưng tao vẫn nghe tiếng gì đó bên kia " Nhìn Hạ An.
" Vậy bức tường chỗ này có thể đi qua không? " Đưa tay sờ lên.
Thật bất ngờ khi Hạ An đưa tay sờ thì lại xuyên qua bên kia, khiến cả hai giật mình quay lại nhìn nhau.
" Vậy là có thể đi ra khỏi chỗ này rồi " Hạ An nhìn Tuyết Nguyệt cười tươi.
" An An đừng vui mừng sớm như vậy, Tống Viễn hắn ta không dễ gì cho chúng ta thoát ra dễ như vậy đâu " Nhìn khắp nơi lần nữa.
" Nhưng mà hiện tại hắn ta không có ở đây, chúng ta nên tranh thủ thời cơ mà đi nhanh khỏi đây đi " Khẩn trương nhìn Tuyết Nguyệt.
Tuyết Nguyệt thấy Hạ An hấp tấp và lo sợ nên cũng đành nghe theo Hạ An đi ra khỏi đó.
Thế rồi cả hai đi xuyên qua đó và bên ngoài là một không gian khác nữa.
Không gian lần này nó rất lớn, Hạ An và Tuyết Nguyệt lại nghe được tiếng gì đó ở khắp nơi.
Tiếng xì xầm to nhỏ, tiếng la khóc, tiếng hét và nhiều thứ tiếng khác hỗn tạp.
Hạ An nghe được liền sợ hãi đứng núp phía sau Tuyết Nguyệt.
Còn Tuyết Nguyệt thì cảnh giác khắp nơi và nhìn.
Cảm thấy không có thứ gì Tuyết Nguyệt liền nắm tay Hạ An dẫn đi.
Từng bước cẩn trọng đi lên phía trước, cả hai đi được khoảng 15 hay 20 phút gì đó thì Hạ An và Tuyết Nguyệt nghe được tiếng nói bên tai.
Khiến cho cả hai giật bắn người nhìn sang phía tay phải thì chẳng thấy ai cả.
Tuyết Nguyệt hít thở sâu bình tĩnh rồi dẫn Hạ An đi tiếp.
Một lúc nữa cả hai lại nghe tiếng nói quỷ dị bên tay trái, lần này Tuyết Nguyệt quay phắt nhanh qua nhìn thì tá hỏa.
Tuyết Nguyệt thấy một nữ quỷ