"Trường học của mọi người có hoạt động gì sao?" Nữ streamer hỏi.
Bùi Lĩnh: "Không phải, cha em nghĩ em đang phải chịu nhiều áp lực nên mời các bạn cùng lớp đến nhà chơi."
Các bạn nữ cùng lớp nghe xong tự nhiên nhớ tới chuyện Tống Minh Minh.
Tuần trước Bùi Lĩnh chịu rất nhiều áp lực, thậm chí còn gặp chuyện xấu hổ.
Có mấy người muốn nói lại thôi, Bùi Lĩnh nhìn ra được, nói: "Chuyện này còn không phải vì chuẩn bị có thành tích thi tháng sao? Đến lúc đó muốn chơi cũng không được."
"Lần trước cậu thi lợi hại như vậy, lần này chắc cũng không kém đâu."
"Đúng đấy, đúng đấy."
"Tớ thì thảm rồi.
Nếu lần này kết quả thi tháng của tớ không đạt yêu cầu, cha mẹ tớ nói sẽ mời gia sư, không được ở trường nữa."
"Tan học về nhà còn phải học nữa sao? Đây cũng quá-"
Chủ đề câu chuyện tự nhiên chuyển hướng.
Mọi người lại bắt đầu thảo luận về kết quả của kỳ thi tháng, trọng tâm vẫn là Bùi Lĩnh.
Bùi Lĩnh làm động tác "đừng nhìn tôi" rồi nói, "Lần này tôi cũng không chắc lắm, hình như còn có chút phát huy thất thường."
"Mới là lần đầu thôi, không sao đâu." Một bạn nữ an ủi.
Nữ streamer cũng nói: "Mấy em còn nhỏ, chỉ là một lần thi tháng mà thôi, lần sau cố gắng là được." vừa vặn điện thoại của cô cũng vang lên, là người tới đón cô đã đến cho nên nữ streamer vẫy tay với đám Bùi Lĩnh, "Chị đi trước nhé, tạm biệt.
Mấy em cố lên!"
Mấy người còn lại nói chuyện trên trời dưới đất, một lúc sau đoàn người còn lại cũng đã đến.
Lần này có sáu bạn học nam.
Mọi người đã hẹn trước cho nên vừa thấy bóng dáng các bạn nữ trên xe đã vẫy tay ra hiệu.
Hai bên gặp nhau vô cùng vui vẻ, trên tay một bạn nam còn xách theo một giỏ trái cây.
"Sao mấy cậu lại mang quà đến?" Hoàng Đồng Huyên ngạc nhiên.
Lớp trưởng nói: "Là Tô Hạ đề nghị đó.
Cậu ấy nói chúng ta đi tay không đến nhà Bùi Lĩnh chơi cũng không tốt lắm nên bọn tớ bàn nhau mua một giỏ trái cây."
"Chúng tớ không mang gì hết, chết chắc rồi." Bạn học nữ cảm thấy bị thua kém.
Bùi Lĩnh cầm lấy giỏ trái cây nói: "Cảm ơn cậu." sau đó nói với các bạn không mang quà: "Mời mọi người đến nhà tôi chơi, đã nói là không cần mang gì rồi.
Mọi người chơi vui vẻ là cha tôi đã vui lắm rồi."
Lớp trưởng đếm người thấy còn thiếu một vài người so với tối qua.
Lúc hỏi thăm trong nhóm, có hai người hôm nay có việc đột xuất không đến được, còn một người đang trên đường đến.
Mọi người ngồi trên xe nói chuyện, Bùi Lĩnh tháo giỏ trái cây ra rồi hỏi những người khác có ăn không.
Tô Hạ khách khí xua tay từ chối nhưng mắt vẫn dừng ở giỏ trái cây đã tháo ra kia thêm vài giây.
Bùi Lĩnh thấy vậy đưa giỏ trái cây ra trước mặt Tô Hạ, "Cậu thích ăn gì thì lựa đi."
"Được, cảm ơn cậu." Tô Hạ cầm lấy một quả chuối.
Thật ra cậu ta không muốn ăn gì cả.
Giỏ trái cây này là giỏ trái cây cao cấp, sáu người bọn họ hùn tiền cùng mua, chủ yếu là muốn lát nữa tới nhà họ Bùi có thể tăng độ thiện cảm trước mặt cha mẹ Bùi Lĩnh.
Không ngờ Bùi Lĩnh lại tháo dỡ sạch sẽ ngay trên xe.
Bạn học cuối cùng cũng đến, Bùi Lĩnh nói với bác tài xế, "Có thể đi rồi ạ."
"Vâng, thưa cậu chủ."
Xe lập tức khởi động.
Các bạn học xung quanh sửng sốt vì cái xưng hô này, mặt mũi ai nấy vô cùng đặc sắc.
Bùi Lĩnh tỏ vẻ bất lực, nói: "Mấy cậu muốn cười thì cứ cười đi, tôi cũng từng kháng nghị rồi nhưng mà-"
Rồi cậu làm biểu tình mèo con nhún vai bất đắc dĩ.
Mọi người lập tức bật cười.
Bầu không khí vô cùng thoải mái sôi nổi.
Bởi vì Bùi Lĩnh đã tự nói đùa cho nên mọi người cũng nhao nhao phát biểu về cái xưng hô này: "Trước kia tớ nghe nói lúc Bùi Lĩnh học lớp 10 đã có biệt hiệu là Bùi thiếu."
"Không ngờ lại là thật."
"Cậu chủ ha ha ha ha ha."
Hoàng Đồng Huyên cũng đã nghe bạn thân Từ Điềm Điềm nói qua.
Lúc đó Từ Điềm Điềm còn phàn nàn, nói Bùi Lĩnh ỷ thế hϊếp người, bạn trai Tống Minh Minh của cô cứ gọi Bùi Lĩnh là Bùi thiếu, nếu không gọi thì Bùi Lĩnh sẽ tức giận quát tháo om sòm.
Bây giờ mới thấy, hình như không giống những gì Tống Minh Minh kể cho lắm.
"Cha mẹ tôi ly dị khi tôi còn bé.
Lúc tôi lên cấp Hai, cha tôi và dì kết hôn.
Khi đó tôi đang thời kì nổi loạn, bắt người trong nhà phải gọi là cậu chủ." Bùi Lĩnh nói đến đây thì đưa tay ôm mặt giống như đang xấu hổ, "Để-xác lập địa vị."
Trong lòng Hoàng Đồng Huynh không ngừng hét a a a a, Bùi Lĩnh đáng yêu quá.
Những người khác cũng vậy.
Ban đầu họ còn chế giễu xưng hô Bùi thiếu này nhưng bây giờ lại nghĩ hình như cũng có chút đáng yêu.
Ai mà không có thời kì nổi loạn chứ.
Có bạn nam còn an ủi Bùi Lĩnh, tự động vạch trần những chuyện ngu ngốc năm cấp Hai mà mình đã làm qua.
Bầu không khí trên xe vô cùng sôi nổi, tiếng vỗ tay cười đùa vang lên không ngớt.
Trước khi đến ai nấy đều lo lắng sẽ lúng túng xấu hổ nhưng không ngờ lại vui vẻ thế này.
Dọc đường đi mọi người thi nhau chụp ảnh đăng vào nhóm lớp để những ai không đi tha hồ mà tiếc nuối.
Còn chưa tới nơi mà không khí giống như đã mở tiệc rồi.
Hoa viên Khoa Hải được chia làm sáu khu, mỗi khu đều rất lớn.
Gia đình Bùi Lĩnh ở khu Một, cũng là khu được xây dựng sớm nhất, tốt nhất, giá trị nhất không thể chê vào đâu được.
Đến cửa chính, đoàn người lại bắt gặp nữ streamer vừa nãy.
Đối phương và bạn của cô hình như đang tranh cãi với bảo vệ.
"Xin chào, biển số xe này của ngài chưa được đăng ký không thể chạy vào."
"Sao lại không thể vào? Nhà bạn tôi đúng là ở Khoa Hải, không sai được." Người bạn của nữ streamer có hơi xấu hổ cứng rắn nói.
Chương trình phát sóng trực tiếp của nữ streamer vẫn đang phát.
Cô do dự không biết có nên tắt đi không nhưng độ nổi tiếng đang dần tăng cao, bão bình luận cũng rất nhiều.
Cô suy nghĩ một chút quyết định không đóng, chỉ là nói với bạn mình: "Nếu không cậu xác nhận lại với bạn cậu một chút."
Bởi vì đây cũng không phải là bạn của cô mà là một người bạn của bạn thân của cô.
Bạn thân cô nói là có quen người ở Khoa Hải, hiện tại xem ra người có nhà cũng không phải vị này, mà là bạn của người này-mối quan hệ không biết lượn quanh mấy vòng.
Người con trai có hơi tức giận, nói: "Tôi nói có là có, cô không tin tôi à?"
"Không phải, ý của tôi là cậu xác nhận lại một chút thông tin cụ thể đi." Nữ streamer vẫn rất tốt bụng nhắc nhở.
Do xe phía trước chắn ngang đường nên chiếc xe điện bấm còi báo hiệu.
Người con trai kia quay lại thấy đó là một cái xe điện thì mắng lời thô tục.
Xe thể thao của hắn còn chưa vào được, xe điện kia muốn làm cái gì.
Mà nữ streamer kia cũng nhận ra, ra hiệu xin lỗi nói: "Nếu không thì chúng ta để bọn họ đi trước đi."
"Bọn họ vào làm gì."
Bảo vệ nhận ra chủ nhân của chiếc xe điện lập tức chạy lại, lễ phép nói: "Chào buổi sáng, ngài Tiểu Bùi.
Để tôi mở cửa phía bên này, xin ngài chờ một lát."
"Được, cảm ơn anh."
Xe điện của Bùi Lĩnh tiến vào bằng một cửa khác.
Người bạn của nữ streamer tận mắt thấy xe điện được vào, có chút tức giận, "Cái xe nát của bọn họ có thể vào sao tôi lại không được vào? Có phải anh-"
"Thật xin lỗi, vừa mới tiến vào là chủ nhân của tiểu khu chúng tôi.
Biển số xe của ngài thật sự không có đăng kí cho nên không có cách nào đi vào.
Nếu ngài còn ở đây dây dưa, chúng tôi sẽ lập tức báo cảnh sát." Bảo vệ nói vô cùng thỏa đáng.
Nữ streamer cũng cảm thấy nóng mặt, hòa giải