Cầu Bại - 求败
Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm - 乘风御剑
QUYỂN I - NGUYỆT THẦN
Chương 16: Chấn động
Dịch giả: Thiệu Cảnh
Biên tập: Oll
Nguồn: Tàng Thư Viện
Vân Hi đã quên mất chuyện mà hắn gặp phải đêm qua!
Giờ đây hắn không muốn nghĩ đến, cũng không dám nhớ lại đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nói chung là sau khi ăn xong bữa tối khiến con người ta tuyệt vọng đó, cơn ác mộng của hắn chính thức bắt đầu!
Sau một đêm tự mình trải nghiệm, hắn và Đông Nhược Tuyết đã ngầm thỏa thuận với nhau, về sau nhất định không thể để Triệu Uyển Quân vào bếp lần nữa!
Lúc này, trên đường đi đến học viện Tinh Diệu, Vân Hi vẫn còn hơi mệt mỏi!
Không chỉ mỗi mình hắn mà sắc mặt của cả Đông Nhược Tuyết lẫn Triệu Uyển Quân cũng có vẻ nhợt nhạt!
Nhưng khác với trước đây, thay vì Đông Nhược Tuyết sánh bước cùng Triệu Uyển Quân thì hiện tại, cô đã rớt lại phía sau bạn mình một bước chân, dường như không dám sánh bước đi cùng bạn mình vậy!?
Vì sao lại như vậy?
“Tiểu Tuyết, bồ nói xem, mấy món tối qua mình làm rốt cuộc không ổn ở chỗ nào vậy? Mình nhớ là mình đã làm theo đúng y theo hướng dẫn ghi trong sách mà, sao lúc ăn vào lại bị đau bụng nhỉ? Chẳng hợp lí chút nào, chẳng lẽ sách viết sai à?”
Vẻ mặt nhợt nhạt của Đông Nhược Tuyết càng tái đi!
“Không đúng! Mình thấy quyển sách dạy nấu ăn đó bán rất chạy, nếu thật sự do quyển sách đó có vấn đề thì lẽ ra bán không được mới phải! Rốt cuộc mình làm sai ở chỗ nào ta? Do bỏ nhiều ớt quá hay là chưa thêm nước tương!? Ơ, nước tương? Nước tương là nước gì, hình như mình không thấy có trong bếp…”
Thân hình mảnh mai của Đông Nhược Tuyết hơi lắc lư như muốn ngã.
“Hay là do dụng cụ làm bếp có vấn đề ta? Mình nhớ ở trong sách có ghi, muốn nấu thức ăn ngon không những phải có tình cảm với thức ăn mà còn phải có tình cảm với những dụng cụ làm bếp như dao thái rau, thớt… như vậy mới có thể làm ra những món ngon! Đây gọi là gì quên rồi? À đúng rồi, gọi là nhân khí hợp nhất! Chắc chắn là mình đã dành rất nhiều tình cảm cho mấy món ăn, nhưng còn dụng cụ làm bếp… Í, mình hiểu rồi, hẳn là do chúng nó chỉ thích Tiểu Tuyết mà không thích mình nên mấy món tối qua mới khó ăn như vậy! Mình quyết định rồi, mình phải đi mua một bộ dụng cụ riêng mới được…”
Đông Nhược Tuyết hé miệng nói không nên lời.
“Chờ mua dụng cụ làm bếp với thực phẩm xong, tối nay mình lại trổ tài để cho hai người biết được thế nào là món ngon thật sự!”
“Thịch!”
Đông Nhược Tuyết cùng Vân Hi hoàn toàn sụp đổ! (Các bạn đang đọc truyện Cầu Bại được dịch bởi các thành viên của Tàng Thư Viện. Cảm ơn đã ủng hộ truyện!)!
…
Sau một hồi khuyên bảo đến cạn lời, Triệu Uyển Quân cuối cùng cũng bình tĩnh lại, không định nấu ăn nữa. Mà lúc này, ba người cũng đã đến học viện Tinh Diệu.
Khác với trước đây, lần này ba người vừa mới bước vào học viện Tinh Diệu đã nhanh chóng cảm thấy bầu không khí trong học viện hơi khác thường.
Không chỉ đa số học viên đang tụ tập thì thầm to nhỏ gì đó mà ngay cả một vài học viên vừa bước vào học viện sau khi nghe được tin tức, người nào cũng trừng to mắt rồi vội vàng chạy đến phòng chiếu phim Nguyệt Thần giới ở giữa học viện. Bầu không khí khác thường ngập tràn khắp cả học viện.
“Có chuyện gì vậy nhỉ?”
Đông Nhược Tuyết hơi tò mò. Cô chỉ loáng thoáng nghe thấy những từ như ‘cấp Đại sư’, ‘Nguyệt Thần giới’, ‘kiểm tra quyền hạn một sao’ từ những cuộc trò chuyện giữa các học viên chứ không thể nghe rõ bọn họ đang nói đến chuyện gì.
Khi thấy có một học viên khóa dưới đang chạy vội đến phòng chiếu phim thì cô bước nhanh tới cản lại, sau đó mỉm cười hỏi: “Học đệ, trông các cậu có vẻ vội vàng nhỉ! Chẳng lẽ trong học viện xảy ra chuyện gì hả? Sao mọi người đều chạy đến nơi đó hết vậy?”
Tuy dung nhan của Đông Nhược Tuyết không đến mức khuynh quốc khuynh thành nhưng lại rất dễ nhìn, có thể xem như tiểu mỹ nữ. Vì thế, khi nghe cô hỏi, vị học đệ này tất nhiên rất vui vẻ trả lời: “Đêm qua học tỷ không vào Nguyệt Thần giới sao? Hiện giờ, chuyện này đã ầm ĩ khắp Nguyệt Thần giới rồi!”
“Nguyệt Thần giới? Đêm qua ở trong đó đã xảy ra chuyện gì?”
Đêm qua, đám người Đông Nhược Tuyết bị bữa cơm của Triệu Uyển Quân giày vò đến chết đi sống lại, đến cả việc vào trong Nguyệt Thần giới luyện tập mỗi ngày một lần cũng bị cản trở cho nên nên hoàn toàn không biết tin tức gì ở trong đó cả.
“Chuyện này không thể nói rõ ràng ngay được! Học tỷ đến phòng chiếu phim của học viện xem thử là biết!”
“Phòng chiếu phim à? Được rồi, cảm ơn cậu nhé!”
Đông Nhược Tuyết nói xong liền quay sang nói nhanh với Triệu Uyển Quân: “Uyển Quân, có chuyện rồi, chúng ta đi thôi! Đông Phương, anh cũng phải đi theo, không được chạy lung tung đó!”
Ba người vừa bước đi vừa nói chuyện!
Phòng chiếu phim Nguyệt Thần giới nằm ở tầng hai của lầu Tổng Hợp, rất dễ tìm thấy. Chỉ một lát sau, Đông Phương Tuyết và Triệu Uyển Quân đã xuất hiện bên ngoài phòng chiếu phim.
Lúc này, trong phòng chiếu phim