Cầu Bại - 求败
Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm - 乘风御剑
QUYỂN I - NGUYỆT THẦN
Chương 35: Ma tinh
Dịch giả: Thiệu Cảnh
Biên tập: Oll
Nguồn: Tàng Thư Viện
Sau khi pháo đài bay B-11 “Cộng Công” càn quét khu vực bên ngoài rừng Dạ Huyết xong, nó không hề ngừng lại mà bay thẳng đến khe nứt không gian “Thâm Uyên Thổ Tức”, để lại hàng ngàn xác ma thú nằm la liệt bên ngoài rừng.
Tuy xác ma thú đã bị sức mạnh của “Cộng Công” tàn phá nghiêm trọng, tám chín phần mười đều biến thành than nhưng vẫn còn sót lại một phần.
Sau khi hò reo kích động vì thoát chết, những Võ giả sống sót lập tức dời ánh mắt đến nơi có hàng ngàn xác ma thú đang nằm la liệt đó.
“Nguy hiểm luôn đi đôi với cơ hội, câu nói này quả đúng thật!”
Lão Vương nhìn xác ma thú, ánh mắt chuyện động liên tục như đang tìm kiếm gì đó.
“Lần này, đám ma thú xông ra khỏi rừng Dạ Huyết không chỉ có cấp năm, cấp sáu mà gồm cả cấp bảy, cấp tám. Hơn nữa, lúc ta dùng ống nhòm quan sát còn thấy hình bóng lờ mờ của Địa Linh thú cấp chín. Ma thú cấp chín không giống như ma thú cấp bảy, cấp tám. Trong cơ thể một vài ma thú cấp chín đỉnh phong có xác suất cực nhỏ ngưng kết được ma tinh sơ khai. Những viên ma tinh này tuy không thể so với ma tinh cấp lĩnh chủ nhưng giá của mỗi viên chắc chắn phải tính bằng triệu. Nếu có thể tìm thấy một viên, việc tu luyện chân khí sẽ được trợ giúp cực lớn, thậm chí có thể tạo ra một Võ giả cao cấp.”
Người nói chuyện là gã Võ giả được đoàn săn ma của lão Vương cứu lên dọc đường.
“Các vị, chúng ta cũng xem như là những người chung cảnh ngộ. Ta là Hướng Lãng, ông chủ thứ hai của thương hội Minh Châu tại thành Tinh Diệu. Bây giờ đã đến lúc chia tay rồi, hi vọng sau này mọi người rảnh rỗi có thể ghé thăm thương hội của ta!”
“Nhất định! Nhất định!”
Sau khi Hướng Lãng cáo từ liền chạy nhanh về phía rừng Dạ Huyết. Xem ra, hắn đang vội đi tìm ma tinh có thể còn sót lại.
Cho dù tìm không được ma tinh, xác của một ma thú cấp chín cũng có thể bán với giá mấy chục ngàn, thậm chí hơn trăm ngàn. Khoản tiền lớn như vậy, không ai có thể coi thường.
“Tiểu huynh đệ, chúng ta cũng đi thôi, xem thử có thể gặp may hay không!”
Lão Vương nói xong rồi cũng đi ngay.
Không ít Võ giả sống sót cũng mang ý nghĩ như bọn họ. Tất cả lục tục bước ra khỏi nơi ẩn nấp rồi chạy đến nơi xác ma thú đang nằm la liệt.
Tuy pháo đài bay B-11 “Cộng Công” dành cho mọi người một khoảng thời gian đủ để tìm chỗ trốn, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có một vài người tìm trốn trong hẻm núi như bọn người Vân Hi. Trong hơn một ngàn Võ giả thì có tới sáu bảy trăm người chết bởi phi hành thú, một hai trăm người tử vong dưới làn sóng xung kích của “Cộng Công”, giờ chỉ còn lại chưa tới trăm người có thể miễn cưỡng động đậy được.
Nhìn những bóng người siêu vẹo lẻ loi trên “bình nguyên” và bầu không khí thê lương của họ, lúc này Vân Hi mới sâu sắc hiểu được sức mạnh của ma thú đáng sợ đến mức nào.
Chỉ một lần bộc phát thú triều ở hiểm địa cấp C thôi cũng đã chết đến mấy ngàn Võ giả cao cấp. Nếu không nhờ có pháo đài bay B-11 “Cộng Công” đúng lúc đi ngang qua xử lí hộ chắc những thành phố quanh đây phải chịu tổn thất nặng nề, không biết bao nhiêu người sẽ phải chết, nhà tan cửa nát, vợ con li tán!
Hiểm địa cấp C đã như thế này, vậy những hiểm địa cấp B, A, S hay cấp SS, SSS sẽ còn đáng sợ đến cỡ nào chứ!
Thú triều một khi bộc phát ở những nơi như thế chắc chắn sẽ tạo ra những phá hoại mang tính hủy diệt.
Thực lực!
Nói cho cùng vẫn là thực lực!
Năm xưa, vị Ma đế chí cao vô thượng của Nguyệt Ma giới có thể dùng một nhát kiếm đâm xuyên vách ngăn của Nguyệt Ma giới, đại lục Thiên Hoang đại lục và Trái Đất. Thực lực của vị này có thể nói là mạnh mẽ vô song. Nếu như Vân Hi có thể đạt đến cảnh giới như vị đó, hắn còn phải sợ thú triều sao!?
Nắm chặt kiếm Vọng Hi trong tay, chưa bao giờ trong lòng Vân Hi khát vọng sức mạnh như lúc này!
“Ma tinh! Trong cơ thể của ma thú cấp chín đỉnh phong có xác suất nhất định hình thành nên ma tinh sơ khai! Tuy không phải là ma tinh thật sự nhưng nếu hấp thu cũng có thể giúp tu vi tăng mạnh!”
Trong lúc nghĩ ngợi, bước chân của Vân Hi đã nhanh chóng chạy đến nơi xác ma thú đang nằm la liệt.
Hắn còn chưa đến được nơi chất đầy xác ma thú thì xác một ma thú khổng lồ đã thu hút sự chú ý của hắn!.
Là xác của Huyết Khiếu Ưng Vương, vị vua của những ma thú cấp bảy
Lúc nãy nó đuổi giết Võ giả uy phong, ngang tàng biết mấy. Những chiếc xe chở Võ giả cao cấp bị nó lật tung như những món đồ chơi, lần lượt chiếc này đến chiếc kia bị phá hủy. Võ giả cao cấp chức trọng quyền cao lại chỉ như giấy, tùy nó muốn giết thì giết. Nó mạnh mẽ đến độ khiến người ta phải run rẩy.
Nhưng trước sức mạnh của pháo đài bay “Cộng Công”, nó lại không chịu nổi một đòn, bị cháy thành than…
“Khoa học kỹ thuật, ma thú, Võ giả… ba phe tranh bá, rốt cuộc ai có thể trở thành chúa tể thực sự của thế giới này!?”
Tâm tình Vân Hi đang dao động, rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại!
Ngay lúc này, trong cơ thể Huyết Khiếu Ưng Vương bỗng phản chiếu chút ánh sáng yếu ớt, dường như có vật gì đó cấu tạo từ tinh thạch nằm sâu bên trong nó.
“Cái gì kia?”
Kiếm Vọng Hi lập tức được lấy ra, đâm xuống vị trí nơi trái tim của Huyết Khiếu Ưng Vương. Một viên tinh thạnh kích cỡ gần bằng ngón út có màu lục xám từ trong cơ thể nó lăn ra.
“Ma tinh!?”
Cầm viên ma tinh nhỏ bé trong tay, Vân Hi lập tức cảm nhận được sức mạnh kinh người ẩn chứa bên trong nó.
“Huyết Khiếu Ưng Vương chẳng qua chỉ là ma thú cấp bảy… sao trong cơ thể nó lại sinh ra ma tinh được nhỉ?”
Nét mặt bỗng thay đổi, trong lòng Vân Hi lóe lên một suy đoán kinh người.
“Chẳng lẽ nguyên nhân vì Huyết Khiếu Ưng Vương là vương giả trong đám ma thú cấp bảy? Cùng là ma thú cấp bảy nhưng những ma thú cấp vương giả lại mạnh hơn những ma thú cùng cấp bình thường, nói không chừng vì chúng sở