Cầu Bại - 求败Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm - 乘风御剑
QUYỂN I - NGUYỆT THẦN
Chương 07: Đãng Thân
Dịch giả: Oll
Nguồn: Tàng Thư Viện
“Em giúp anh?”
Vân Hi ngẩng đầu nhìn ‘em gái’ mình, hỏi với vẻ khó hiểu.
“Dạ!” Đông Nhược Tuyết gật đầu xác nhận.
Một lát sau, cô bé nói với giọng nghiêm khắc: “Em bỏ công sức ra giúp anh ôn tập là để anh có thể làm tốt bài kiểm tra của tháng sau. Nếu trong lúc ôn tập mà anh làm việc riêng hoặc không chú tâm với bài học thì em không giúp anh nữa. Em chẳng muốn lãng phí thời gian của mình vào những chuyện không đâu. Hơn nữa, sau này cũng anh đừng mơ đến chuyện em sẽ giúp anh học.”
“Ừ!”
Vân Hi đáp một tiếng rồi cúi đầu xem quyển sách lịch sử, không để ý gì đến Đông Nhược Tuyết đang ở cạnh nữa.
Đông Nhược Tuyết thấy thái độ của anh mình như vậy thì tức lắm, ấn tượng tốt đẹp trong lòng vừa chớm nở nhanh chóng tan biến đâu mất. Cô bất mãn gọi: “Này, rốt cuộc anh có nghe em nói không vậy, em vất vả lắm mới…”
“Ở trong sách ghi năm 2018 sau Công Nguyên, tức là năm 1 Tân Nguyên, lực lượng Nguyệt Ma giới đột nhiên xuyên thủng vách tường không gian buông xuống địa cầu; ngay sau đó, ma thú liền xuất hiện khắp nơi trên thế giới. Lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Sao lại xảy ra những chuyện như vậy?”
“Anh…”
Đông Nhược Tuyết tức đến nói không nên lời!
Chẳng qua, cô nhìn ra được anh trai đang chờ cô giải thích nên tạm thời áp chế bất mãn trong lòng, rồi cầm quyển sách lên nói: “Anh nghe kỹ nhé! Lực lượng Nguyệt Ma giới đột nhiên xuyên thủng vách tường không gian buông xuống địa cầu là do lực lượng của thanh ma kiếm trong tay một vị Ma đế cực mạnh trong Nguyệt Ma giới tạo ra. Nó xuyên thủng vách không gian của địa cầu, đại lục Thiên Hoang, Nguyệt Ma giới! Do những ma thú kia muốn mở rộng địa bàn sinh sống nên sau khi chiếm lĩnh hoàn toàn đại lục Thiên Hoang thì bèn nương theo lối đi do đạo kiếm khí kia tạo ra đến địa cầu.”
“Một kiếm xuyên thủng ba thế giới?”
Ở sâu trong đôi mắt vẫn bình tĩnh của Vân Hi đột nhiên lộ ra một thoáng chấn động.
Đây là sức mạnh mà con người có thể có được sao?!
“Sao cả những chuyện này mà anh cũng quên được nhỉ? Chẳng hiểu là trong giờ lịch sử anh để tâm trí ở đâu nữa!” Đông Nhược Tuyết trách cứ.
Mặc dù trong lòng đang rất giận anh trai nhưng biết làm sao được, người con trai trước mặt này vừa là anh trai cũng vừa là người thân duy nhất trên đời này của cô. Nếu cứ mặc kệ ổng thì với tính cách lười nhác ấy, cuộc sống sau này của ổng thật không dám nghĩ tới…
Vì mong sau này anh trai sẽ có một cuộc sống tốt hơn, Đông Nhược Tuyết nén giận, giải thích chi tiết hơn: “Theo như đồn đãi, hình như vị Ma đế kia đã đột phá cảnh giới Thần Thoại, hơn nữa lại chiếm được một thanh ma kiếm chí hung thiên hạ vô song. Ôi! Thanh ma kiếm ấy được xếp thứ nhất trong chín đại thần khí đó. Mượn sức mạnh đáng sợ của thanh ma kiếm này, vị đó đã xuyên thủng tam giới, khiến cho vị diện cấp cao Nguyệt Ma giới lâm vào cảnh sụp đổ… Nhưng mà những chuyện này không có trong đề thi đâu, anh không cần phải nhớ, chỉ cần nhớ kỹ những chuyện như chí cường giả Huyền Thiên Tông cùng tộc rồng ký kết Hiệp ước Vùng Trời (1); điện chủ đời thứ ba của Nguyệt Thần điện – điện hạ Lãnh Phong sáng tạo ra Nguyệt Thần giới, dẫn dắt nhân loại tiến đến một nền văn minh mới,… Em sẽ khoanh tròn lại những chỗ quan trọng trong sách, anh chỉ cần nhớ kỹ là được, có chỗ nào không hiểu thì hãy hỏi em!”
Vân Hi gật đầu, nhìn ‘em gái’ lúc này đang mãi khoanh tròn những chỗ quan trọng trong sách, rồi bắt đầu xem những gì nhân loại đã trải qua trong suốt 400 năm qua.
Những ngày tiếp theo, Vân Hi chủ yếu là học lịch sử và khôi phục thương thế trong người, bên cạnh đó còn giành thời gian để ngưng tụ chân khí của bản thân, khiến cho chân khí trong cơ thể ngày một lớn mạnh.
Năm ngày sau, hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh như lúc ban đầu.
Mặc dù Đông Phương – chủ nhân trước của thân thể này là một kẻ kém cỏi nhưng dù sao cũng là người được sinh ra ở thời đại tập võ, hơn nữa lúc hắn mười lăm tuổi vẫn còn có cha hắn – Võ giả cấp chín nghiêm khắc dạy dỗ nên đến năm mười tám tuổi đã đạt tới Võ giả cấp ba.
Nhờ có như vậy nên Vân Hi mới có thể nhanh chóng tìm lại được cảm giác đối với thân thể này, sau ba ngày hắn đã hoàn toàn quen thuộc, dung hợp một cách hoàn mỹ.
***
“Chíu!”
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên từ đầu ngón tay của hắn, dưới tác dụng của chân khí, vách tường chắc chắn trước mặt hắn liền xuất hiện một lỗ thủng nhỏ cỡ ngón tay.
“Kiểm thể, kiếm khí, kiếm ý! Tam kiếm hợp nhất có thể chứng kiếm đạo! Kiếm thể, dùng thân đúc kiếm! Kiếm khí, dùng khí ngự kiếm! Trước mắt, vì chân khí trong cơ thể mình còn quá yếu nên không thể nào chuyển nó thành Bát Cực kiếm khí được, xem ra trong giai đoạn kiếm thể này chỉ có