Từ đó Hoa Phụng Tường bị vây trên núi, rất nhanh hắn cũng hiểu được vấn đề giữa bọn thổ phỉ này, hắn biết ngọn núi này là núi Vân Long, trên núi có ba đương gia, từ xưa tới nay, thủ lĩnh thổ phỉ dẫn theo một đám thổ phỉ giống như dẫn dắt một đàn lang sói, từ năm ngoái phiên đô Trương đại tú tài của họ bất ngờ chết đi, quyền lực trong đám thổ phỉ mất cân bằng, nhị đương gia dần dần lộ ra sự không phục, hiện nay, thế lực của gã dần lớn mạnh, đã càng lúc càng huênh hoang tùy ý khó quản, đây cũng chính là nguyên nhân đại đương gia Lâm Nhất Long vội tìm kiếm một tham mưu, tin rằng như vậy sẽ khiến nhị đương gia đã sắp không đè nén được phải có điều kiêng kỵ.
Đương nhiên, tất cả vẫn phải xây dựng trên cơ sở lôi kéo được vị tham mưu này, cho nên, trừ tối hôm đó giở trò nuốt lời, và tiếp theo là ngang tàng ép giữ, Lâm Nhất Long thật sự tốn không ít tâm sức, mỗi ngày hắn đều mang rượu ngon đồ ăn ngon tới chiêu đãi chủ tớ Hoa Phụng Tường, còn giúp Hoa Phụng Tường giải sầu, mà nhìn thấu tất cả, Hoa Phụng Tường ngược lại bình tĩnh hơn. Kỳ thật Lâm Nhất Long cũng không biết tính cách con người Hoa Phụng Tường, hắn nào phải người dễ bị cảm động như vậy.
Nhưng chuyện xảy ra sau đó, lại khiến Hoa Phụng Tường không thể không bị cuốn vào vướng mắc của đám thổ phỉ. Thì ra nhị đương gia thổ phỉ kia nhìn thì như một người thô tục lỗ mãng, nhưng kỳ thật rất thâm trầm, sao gã có thể trơ mắt nhìn Lâm Nhất Long lôi kéo Hoa Phụng Tường, cái tên đột nhiên xuất hiện kia, mang theo khí thế mà người khác nhìn không thấu, gã cũng không ngờ ông trời vào lúc này lại đưa một đối thủ như thế tới cho mình.
Làm sao giải quyết được hai người này? Nhị đương gia mưu tính vài ngày, hôm nay, liền cùng Tôn pháo đầu đi tìm đại đương gia, “Hai người đó rốt cuộc đại đương gia muốn xử lý ra sao?”
Lâm Nhất Long vừa nhìn đã biết hai người này tới với ý đồ không tốt, gã cố ý không tỏ vẻ gì cười cười, “Đương nhiên là giữ lại.”
“Nhưng đã bao nhiêu ngày rồi, họ đâu có ý muốn ở lại, đại đương gia, ta thấy nên đến lúc quyết định rồi!”
“Hử?” Đại đương gia cười, nhưng trong lòng không khỏi lạnh đi, chỉ vậy đã chịu không nổi sao, “Vậy nhị đương gia muốn quyết định thế nào đây?”
“Hỏi bọn họ rõ ràng, nếu có ý ở lại, thì nên làm vài chuyện có ích, nếu không, hai người đó đã ở trên núi nhiều ngày, trong núi ngoài núi đều đã bị họ thấy hết, quyết không thể để họ ra khỏi đây!” Nhị đương gia hùng hồn nói.
Đối với những lời của nhị đương gia, Lâm Nhất Long có chút câm nín, nhưng đồng thời, gã cũng thầm thấy khâm phục, đây là bước cờ hay, bất kể hai người đó có đồng ý hay không, tính ra cũng đều không dễ chịu. Hơn nữa, còn khiến đại đương gia gã không có lý do phản bác.
Lâm Nhất Long trầm ngâm một chút, chuyện tới nước này, gã quả thật đã tận tình tận nghĩa với hai người đó rồi, tiếp tục kéo dài tính ra người lên tiếng không chỉ có mỗi nhị đương gia, sau đó thế nào chỉ có thể xem họ, cũng đã đến lúc nên quyết định chủ ý. Thế là Lâm Nhất Long liền đồng ý đề nghị của nhị đương gia.
Hôm nay sau bữa cơm trưa, Hoa Phụng Tường liền được thông báo cho hắn hai sự lựa chọn, đối với Hoa Phụng Tường mà nói, kỳ thật sớm đã nhìn thấu đây là chuyện sớm muộn cũng tới, hắn chắc chắn sẽ không chọn con đường thứ hai, nhưng con đường thứ nhất hắn cũng không muốn chọn, hắn lại không muốn gia nhập bọn thổ phỉ, lập công cán gì, chẳng qua, vì bắt buộc phải chọn, cho nên Hoa Phụng Tường vẫn chọn đường thứ nhất.
Đi một bước tính một bước, xuống núi trước đã rồi tính sau, đây là dự định của Hoa Phụng Tường, nhưng Hoa Phụng Tường không ngờ là, lần này cùng bọn thổ phỉ xuống núi, không những khiến hắn trong lúc vô tình giết chết nhị đương gia đang muốn nhân hỗn loạn giết chết mình, còn khiến hắn gặp được người mà hắn tuyệt đối không ngờ sẽ gặp được tại đây vào lúc này.
Nói ra thì, lần này nơi họ muốn đánh cướp là một đại hộ họ Hồ trên trấn Tẩu Mã cách núi Vân Long mấy chục dặm, đại