Ngày kỉ niệm trường kết thúc thì ngày giữa kì của bọn cô cũng sắp đến.
Mai Anh chán nản nhìn tờ đề , lắm như này làm bao giờ cho hết.“Bớt than vãn, làm bài đi” Minh thấy cô như vậy cũng làm mặt như đã quen rồi mà nhắc nhở.“Tôi đang tưởng tượng được ra hình ảnh mẹ tôi đằng đằng sát khí mà đánh tôi rồi” Mai Anh sợ hãi kể“Nếu cậu làm được hết đống đề này thì sẽ mọi thứ sẽ ngược lại” Minh vừa làm đề vừa nói“Cậu bớt nói mấy lời vô nghĩa đi, làm được đã chẳng ngồi đây than với cậu” cô vừa liếc mắt tức giận nhìn cậu“Vậy cậu bớt than mấy lời vô nghĩa đi, không làm thì có than hay không cũng vậy” Minh rất điềm tĩnh nóiMai Anh “….”Dưới sự thúc giục của bạn cùng bàn Mai Anh cũng đành phải ngồi thẳng dậy làm bài.
Đề cũng không quá khó nếu kiểm tra cũng đề như này thì 7 , 8 điểm là dễ.Giờ tiếng anh đến cô Lan cũng bước vào “Cả lớp này thứ 4 tuần sau mình sẽ kiểm tra giữa kì nhé”Cả lớp nghe vậy đều kêu than , riêng Mai Anh lại thấy bình thường , dù sao cũng là môn cô tự tin nhất.Nhưng sau đó cô cũng không vui được nữa vì thi anh trùng ngày thi toán , lí, hóa.
Đùa nhau à, có 5 tiết thì thi hết 4 tiết.
Mai Anh lo lắng không thôi , tâm lí của cô rất kém , chỉ cần 1 môn làm không ra gì là những môn sau cũng đừng hòng thi tốt.Thấy Mai Anh như vậy,Minh ngồi bên cạnh nói “Lo gì, tôi đã ôn cho cậu như thế rồi còn thi không tốt thì…thì thật sự cậu nên đi kiểm tra lại IQ của mình”Cô nghe vậy liền tức giận , cả tuần này cô đã bị sỉ nhục về IQ quá nhiều rồi “Cứ chờ đấy, không có chuyện điểm thấp” nhưng lời nói của cậu cũng làm cho Mai Anh bớt lo với tự tin đi rất nhiều.Trên đường về, cả 4 người đi với nhau, Mai Anh nhìn qua ngó lại sang Dương với Tuấn.
Cả tuần nay cô đã để ý 2 người bọn cứ có cái gì lạ lắm.
Cô liền đi sang cạnh Minh nói thầm “Cậu có thấy 2 người kia cứ có gì khác thường không?”Minh nhìn 2 người kia rồi lắc đầu.
Mai Anh đành bất lực , đúng là thẳng nam “Bình thường 2 người họ nói rất nhiều với hay đùa nghịch nữa , tự nhiên mấy ngày hôm nay không khí giữa 2 người cứ ngại ngùng , tránh mặt nhau kiểu gì ý”“Chẳng nhẽ 2 người cãi nhau” Minh nhíu mày“Cãi nhau thì như cơm bữa rồi” Mai Anh nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn cảm thấy không đúng , tối về hỏi Dương sau vậy.------------“What? Mày đùa tao à?” Mai Anh từ trên giường nhảy dựng lên.“Mày làm tao điếc cả tai này, bé mồm thôi” Dương bất đắc dĩ nhưng hơi ngại ngùng nói“Thế cũng hôn nhau được.Bảo sao 2 bọn mày cứ là lạ” đúng vậy Mai Anh bất ngờ khi nghe Dương nói ra lí do mấy ngày hôm nay có biểu cảm kì quái.“Hôn nhau cái gì, chỉ là chạm môi thôi” Dương đen mặt nhìn con bạn mình.“Khác nhau đâu.
Sao mày cảm thấy thế nào, có cảm giác gì kì quái không? Hay chúng mày tiến thêm bước nữa đi” Mai Anh hứng thú , tiến sát Dương nói“Vớ vẩn.Bước nữa cái quái gì.Tao chỉ coi Tuấn là bạn thôi” Dương hơi đỏ mặt với lúng túng khi nói “Dù sao tao với Tuấn cũng chỉ coi là thân nhau mới đây, ăn cướp ra tình cảm à”Mai Anh nghe vậy chỉ biết lắc đầu “Tao nghĩ mày nên nói chuyện với cậu ấy rõ ràng 1 chút, tránh lúc nào cũng trong quan hệ ngại ngùng như bây giờ”“Tao biết rồi , chỉ là ngại ngại thế nào ý”Hai người lại bàn nhau làm thế nào để nói với Tuấn cả đêm.-----------------Sáng hôm sau , hi học xong Dương đã bảo Tuấn ở lại để nói chuyện.
Không khí 2 người vẫn rất ngại ngùng.Thấy Dương ở trước mặt định nói gì nhưng mãi nói không được Tuấn đành lên tiếng “Sao vậy? Có chuyện gì muốn nói với tôi?”Dương hít 1 hơi thật sâu , nhắm mắt nói 1 lèo “Chuyện hôm trước chỉ là sự cố khi ngã nên cậu đừng suy nghĩ quá nhiều.
Tôi cũng biết hôm đấy cậu chỉ muốn đỡ tôi thôi.
Coi như chuyện là quá khứ mà bỏ qua đi.
Tôi không hy vọng chúng ta cứ mãi ở cái trạng thái dở hơi này.
Tôi vẫn luôn coi cậu là