Rõ ràng là lỗi của mình, bây giờ lại đổ hết lên đầu nhà gái, nếu để truyền ra ngoài thì mặt mũi của nhà họ Sở biết giấu vào đâu?Sở Hạ Phàm câm nín, đang định giải thích: "Tôi! ""Chuyện tình cảm coi trọng anh tình tôi nguyện, Hướng tiểu thư đã quyết định chia tay với cậu, tại sao cậu vẫn còn đứng đây quấn quýt không buông?" Sở Vân Kiêu thẳng thừng ngắt lời Sở Hạ Phàm.
Con ngươi lạnh như băng của anh hơi nheo lại dọa Sở Hạ Phàm sợ hết hồn, lập tức im như thóc.
Lúc này quần chúng vây xem đã hiểu được nguyên nhân sự tình, mấy người vừa nãy còn mắng Hướng Ca lại bắt đầu mở miệng cười nhạo Sở Hạ Phàm quấn quýt không buông.
Mắt thấy mọi người đồng loạt quay xe mắng chửi mình, sắc mặt Sở Hạ Phàm xám ngoét như gan lợn, tức đến mức không thể nói thành lời.
Nhưng đứng trước mặt Sở Vân Kiêu, anh ta không dám làm liều nên chỉ đành ảo não nói với Hướng Ca: "Tiểu Ca, chuyện này là lỗi của anh, xin em cho anh một cơ hội làm lại.
""Xin lỗi, anh đã dùng hết cơ hội rồi.
" Hướng Ca chưa từng dài dòng trong chuyện tình cảm.
Nếu đã nói chia tay thì sẽ không vấn vương không dứt, thẳng thắn dứt khoát một lần.
Sự quyết đoán của Hướng Ca làm cho sắc mặt Sở Hạ Phàm càng trở nên khó coi hơn.
Một lúc lâu sau, anh ta mới nói thêm một câu: "Cô sẽ hối hận.
"Sau đó hậm hực rời đi trong ánh mắt tràn đầy áp lực của Sở Vân Kiêu.
Đám người vây quanh cũng dần tản đi, cuối cùng Hướng Ca cũng có thể