Tất cả mọi người ở đây đều bị tiếng quát của anh làm cho giật mình, ai nấy đều nhìn Sở Hạ Phàm bằng ánh mắt kỳ quái.
Ánh mắt của đám người này khiến sự không cam lòng của Sở Hạ Phàm biến thành lửa giận, anh ta hùng hổ tiến đến túm lấy cổ tay Hướng Ca: "Tôi cho cô cơ hội cuối cùng, bây giờ đổi ý mau chóng quay về bên tôi, tôi sẽ không nổi giận với cô.
"Hướng Ca chưa từng thấy người nào mặt dày vô sỉ như vậy.
Cô lại càng cảm thấy may mắn vì đã kịp thời vạch rõ giới hạn với người này.
"Cơ hội tốt như thế, thôi thì nhường cho người khác đi.
" Hướng Ca lạnh mặt, bẻ ngón tay Sở Hạ Phàm ra.
Hai mắt Sở Hạ Phàm đỏ ngầu, gắt gao siết chặt cổ tay Hướng Ca không chịu buông.
"A! Sở Hạ Phàm, anh buông ra!" Hướng Ca bị anh ta siết tay đau vô cùng.
"Nói, cô muốn quay lại với tôi!" Sở Hạ Phàm mất đi lý trí.
"Sở Hạ Phàm.
" Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến từ trong đám người.
Sở Hạ Phàm lập tức thay đổi sắc mặt.
Tiếp đó, một người đàn ông dáng người cao ngất sải bước đi tới.
Ánh mắt lạnh thấu xương rơi xuống bàn tay đang siết chặt cổ tay Hướng Ca của Sở Hạ Phàm, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, trên người tản ra hơi thở nguy hiểm.
Khi nhìn thấy vết bầm trên cổ tay Hướng Ca, giọng nói của Sở Vân Kiêu lạnh đến cực điểm.
"Bạn gái của tôi mà cậu cũng dám động vào?"Hướng Ca không ngờ Sở Vân Kiêu lại xuất hiện ở đây, cảm giác như mỗi lần cô bị người ta gây khó dễ thì anh luôn xuất hiện kịp thời để giải vây cho cô vậy.
Lúc này Sở Vân Kiêu