"Aha..." Ngáp một cái thật dài, ánh mắt Hàn Nguyệt còn mơ mơ màng màng
"Hôm nay mẹ như thế nào còn chưa kêu ta rời giường a!" Hàn Nguyệt theo thói quen cũ, đưa tay sờ tìm cái đồng hồ báo thức, đương sờ soạng, bàn tay đụng phải một thứ lạnh như băng.
"A! Này..." Hàn Nguyệt thập phần khiếp sợ mà nhìn người đang nằm cạnh mình, một tiểu cô nương độ chừng hơn mười tuổi, nhìn qua tựa như một cái xác của tiểu tiên tử rớt xuống phàm trần.
Đang lúc Hàn Nguyệt ở thưởng thức nét đẹp của tiểu cô nương, nàng đột nhiên mở mắt.
"oh,no! Ánh mắt này thật sự là rất tuyệt, ta thích!"- Đáy lòng Hàn Nguyệt điên cuồng gào thét. Nàng chính là chỉ thích nữ nhi không ái mỹ nam, đích thị là les, tuy rằng đối phương là một tiểu nha đầu, nhưng là không quan trọng... Ta có thể chờ.
"Sư muội, ngươi sao lại nhìn ta như vậy, trên mặt ta có vật gì sao?" Vu Hành Vân nhìn người đang nhìn mình ngơ ngẩn chính là sư muội Lý Thu Thủy, nhìn vào ánh mắt của nàng thấy rõ sự hưng phấn cùng kinh ngạc, tự hỏi không biết có phải mình bị ảo giác không. Mà sau khi Hàn Nguyệt nghe tiếng "Sư muội" cả người lạnh đi giống như rớt xuống vực sâu đầy băng lạnh lẽo. Nhưng một lát sau, nàng bắt đầu tìm gương. Nàng xem lại y phục trên người mình, nhìn khuôn mặt non nớt phô bày trước gương, mới thật sự tin tưởng là mình xuyên không ."Ta... Ta thực sự đã xuyên không!" Hàn Nguyệt kích động nước mắt chảy dài. Khi tâm tình đã bình ổn, nàng quay sang tiểu nha đầu kia để tìm hiểu chút thông tin về nơi ở mới này.
"Sư tỷ, có nhiều điều ta nghĩ không ra! Ta là ai?" Hàn Nguyệt tự nhiên đóng vai "sư muội thật giống, quả thực rất giống đại minh tinh Hollywood.
"Xem ra sư phụ đã trừng phạt quá nặng tay, khiến cho bây giờ ngay cả trí nhớ ngươi cũng mất đi!" Vu Hành Vân tuy rằng chỉ có hơn mười tuổi, nhưng ngữ khí của nàng nghe chẳng khác người trưởng thành bao nhiêu
"May mà bây giờ tuổi của ngươi còn nhỏ, có thể bắt đầu luyện võ lại từ đầu nhưng cũng không phải vì vậy mà lao lực. Còn có... Nhớ kỹ tên của ngươi là Lý Thu Thủy, lần sau cũng đừng ở trước mặt sư phụ nói cái gì ngươi không cần đứng ở Thiên Sơn!". Nói xong liền nhẹ nhàng như gió xoay người rời đi, để lại một mình Hàn Nguyệt ngồi như hóa đá.
"Không thể tưởng được... ta lại đi tới thời đại Thiên Long, vừa rồi chính tiểu nha đầu kia... không...không phải..là Thiên Sơn đồng mỗ Vu Hành Vân!". Hàn Nguyệt, không, phải là Lý Thu Thủy, nàng hiện tại quả thực hưng phấn càng thêm hưng phấn. Phải biết rằng nàng là "fan ruột" của Thiên Long Bát Bộ, đương nhiên nàng mê nhất phiên bản điện ảnh cũ. Đặc biệt đối Vu Hành Vân , Hàn Nguyệt nàng thực rất ấn tượng với tính cách kia. Thích nữ nhân, cùng chính mình giống nhau. Vì yêu không tiếc hết thảy, tựa như chính mình cố chấp giống nhau. "Ai da, không được! Ta nhất định không thể để cho Lý Thương Hải ngươi đâu, Vu Hành Vân, ta đến đây!" Lý Thu Thủy quyết định chủ ý muốn đem vị đỉnh đỉnh đại danh Vu Hành Vân này lừa vào tay mới được. Dù sao tương lai người