Trần Nguyên phát hiện, hắn hiện tại cơ duyên không thiếu.
Bất quá, để tiêu hóa toàn bộ chỗ cơ duyên này, hắn cần thời gian không ngắn.
Đặc biệt là trên dưới năm mươi cuốn Nho gia kinh thư cùng bảy, tám mươi cuốn Đạo Tông kinh thư.
Từ kinh nghiệm dĩ vãng cho thấy, để hoàn toàn nắm giữ số kinh thư này, hắn cần không ít hơn một đến một năm rưỡi thời gian.
Và mặc dù bỏ ra quãng thời gian không ngắn như vậy, thu hoạch không thật sự là nhiều.
Trần Nguyên thừa nhận, suy nghĩ này của hắn có chút vội vàng cùng tham lam.
Bất quá, hắn không phải là lão quái vật tu luyện mấy ngàn năm, đạo tâm vững như bàn thạch, càng không phải là trời sinh thất khiếu linh lung tâm, tâm trì thanh tịnh, trong sáng.
Hết thảy suy nghĩ của hắn đều vô cùng bình thường.
Đặc biệt là sau khi nếm đến ngon ngọt từ Bồ Đề kinh, hắn, theo bản năng, tự nhiên muốn tăng lên hiệu suất tu hành.
Mục tiêu hắn nhắm đến là những loại kinh thư phẩm cấp thấp như Nhị phẩm, Tam phẩm, Tứ phẩm loại hình, nhưng thắng số lượng nhiều.
Hắn gắn mác cho những bộ kinh thư này ‘hàm lượng dinh dưỡng thấp’.
Đối với những bộ ‘hàm lượng dinh dưỡng thấp’ kinh thư như thế, Trần Nguyên không muốn dùng toàn bộ tâm trí cùng tinh lực đi lý giải từng quyển một.
Lấy tu vi, sức mạnh tinh thần cùng ngộ tính của hắn, làm như vậy là không cần thiết.
Đó là một sự lãng phí, tựa như cách người ta vận dụng siêu máy tính để tính toán phép cộng hai số có một chữ số vậy.
Dựa vào quán tính tư duy từ thế giới hiện đại, Trần Nguyên nghĩ tới khái niệm ‘song song hóa’.
Đồng thời cảm ngộ nhiều quyển kinh thư, có lẽ sẽ giúp hắn tiết kiệm công sức và thời gian.
Điều đầu tiên Trần Nguyên nghĩ đến là kỹ thuật ‘Nhất tâm nhị dụng’.
Nhị dụng chỉ là tên gọi, thành thạo thuật này, tâm thần có thể phân ra đến hàng chục, hàng trăm luồng ý nghĩ.
Bất quá, kết quả vận dụng ‘Nhất tâm nhị dụng’ để cho Trần Nguyên thất vọng.
Có thể nguyên do là cùng một thân thể, có thể nguyên do là nhiều luồng cảm ngộ cùng tồn tại trong một nhận thức chung; điều này dẫn đến những áo nghĩa rút ra từ mỗi quyển kinh thư ảnh hưởng lẫn nhau làm cho theo chiều hướng tiêu cực.
Trần Nguyên từ bỏ ‘Nhất tâm nhị dụng’.
Kế đến, Trần Nguyên nghĩ đến phân thân thuật.
Không phải là loại phân thân cần ý thức chủ thể thời thời khắc khắc khống chế loại kia, mà là phân thân có thể tự chủ hành động và có suy nghĩ riêng.
Hắn dùng lấy trăm cân Tứ phẩm Linh Thủy đổi lấy một môn phân thân thuật, Giấy Phân thân.
Giấy Phân thân không tính là một môn phân thân cao minh.
Môn phân thân này sử dụng nguyên liệu luyện chế là loại Linh Giấy đặc thù, sau đó lại rót vào tự thân pháp lực làm nhiên liệu thôi thúc, lại từ một tia thần thức tách ra làm khống chế.
Toàn bộ quá trình rất đơn giản, thời gian luyện chế cũng rất nhanh, chi phí rất thấp, thích hợp số lượng lớn luyện chế.
Bất quá, môn phân thân này không phải không có điểm yếu.
Ngược lại, điểm yếu còn không ít.
Thứ nhất, môn phân thân này không thích hợp dùng để chiến đấu.
Bởi nguyên liệu luyện chế chủ yếu là giấy, dù giấy có đặc biệt đến đâu thì nó cũng là giấy cho nên sức phòng thủ của phân thân không cao.
Nếu gặp tu sĩ cùng cảnh giới thì gần như bị giây ngay trong tức khắc.
Nếu là quần công, ngược lại có thể câu kéo một chút thời gian, thậm chí thương tổn địch nhân, nhưng tổn hại chắc chắn là rất lớn.
Điểm yếu thứ hai là trữ lượng linh lực có thể rót vào mỗi phân thân không cao.
Mặc dù thành phần nguyên liệu khác nhau sẽ có sức chứa khác nhau, nhưng tổng thể là không thể nào cao.
Giấy phân thân dùng để thi triển pháp thuật thông thường thì còn có khả năng chịu đựng, nhưng một khi sử dụng đại chiêu, chắc chắn sẽ cạn sách linh lực.
Điểm yếu quan trọng khác là môn phân thân này không thể tu luyện.
Giấy phân thân không có kinh mạch, không có lục phủ ngũ tạng, không có cơ năng đầy đủ như một con người chân chính, tu luyện là không thể nào.
Bất quá, Trần Nguyên không để ý những yếu điểm đó.
Hắn lại không mang những giấy phân thân này đi chiến đấu.
Nếu địch nhân có thể chiến thắng được hắn, vậy những giấy phân thân có đến hàng trăm vạn cũng bị hủy diệt trong nháy mắt.
Hắn cũng không cần những giấy phân thân này tu luyện.
Cái hắn chân chính cần là mượn nhờ giấy phân thân suy diễn, tính toán, cảm ngộ áo nghĩa trong những quyển đê giai kinh thư kia.
Không cần hấp thu linh khí, không cần thổ nạp pháp, không cần tiêu thụ thiên tài địa bảo, cũng không cần mạnh lên,...!Lý giải chân nghĩa của kinh thư cấp thấp chỉ cần một tia thần thức là đủ.
Kể từ đó, Trần Nguyên chỉ cần chờ đợi phân thân cảm ngộ hoàn tất, sau đó thu hồi thần thức trên phân thân, lấy về kết quả.
Hơn nữa, bởi vì giấy phân thân không cần hoạt động, không cần chiến đấu, tiêu hao linh lực tự nhiên là mười phần ít ỏi.
“Có thể thực hiện.” Ngày đó, Trần Nguyên vui vẻ nhận ra, hướng đi của hắn không sai.
Hơn ba tháng trời, hắn sử dụng mười tôn giấy phân thân, tiêu hóa toàn bộ hơn một trăm ba mươi cuốn Nho gia kinh thư cùng Đạo tông kinh thư.
Tai thời khắc thu hồi thành tựu, hắn kinh ngạc phát hiện ra đạo hạnh của bản thân tăng lên bằng tốc độ mà chính hắn cũng không dám tin.
Lại kết hợp với bản tôn hắn không chịu ở không, tận dụng thời gian cảm ngộ lá Bồ Đề trước đó trao đổi cùng Dương Ly Tình, hơn ba tháng này, tu vi của Trần Nguyên tăng trưởng còn nhanh hơn một chút so với giai đoạn sử dụng Bồ Đề kinh.
Trọn vẹn vượt ngang qua nhất trọng cảnh giới, Trần Nguyên từ ban đầu Đệ Ngũ trọng đỉnh phong, cho đến hiện tại đã là Đệ Lục trọng đỉnh phong, qua không được mấy tháng liền có thể bước vào Đệ Thất trọng.
Trong quãng thời gian này, tiến bộ lớn không chỉ có Trần Nguyên, rất nhiều người khác không cam chịu lạc hậu.
Dịch Phong, dưới đại lượng nguyên vật liệu đầu nhập, bao quát cả Tam phẩm, Tứ phẩm Linh Thủy cộng lại cũng không ít hơn nghìn cân, đã thành công từ Thượng cấp Nhị giai Họa Phù sư tấn thăng thành Hạ cấp Tam giai Họa phù sư.
Cho đến thời điểm hiện tại, hắn có khả năng họa bảy loại Sơ đẳng Tam giai phù, bao gồm ba loại công kích, hai loại phòng ngự, hai loại hỗ trợ, mỗi một loại phù văn có xác suất thành công lên đến bốn, năm thành tỷ lệ.
Nên biết, tiêu chuẩn để một Họa Phu sư được công nhận là Hạ cấp Tam giai phù sư chính là có khả năng họa ra ba loại khác biệt Sơ đẳng Tam giai phù, mỗi một loại có xác suất thành công không dưới ba thành.
Như thế nói đến, Dịch Phong tại trong Hạ cấp Tam giai Phù sư cũng là kẻ nổi bật.
Tất nhiên, để đạt tới thành tựu này, Dịch Phong phải bỏ ra cái giá không nhỏ.
Nguyên liệu, da hung thú, Tam phẩm Họa phù bút, Tam phẩm Linh Thủy,...!có cái nào mà không phải bỏ Linh Thạch ra mua, mà lại, giá cả đều là trên trời.
Cho dù là nhiều cơ duyên như Dịch Phong cũng chống không nổi.
Cuối cùng vẫn là Chu Thường Ly cùng Hỏa Linh Vân tán đến chín thành tích súc bản thân mới chống hắn lên đến trình độ này.
Không phải sao? Hỏa Linh Vân ngay cả Tử Kim lệnh bài cũng lấy ra trao đổi.
Bất quá, số linh thạch này không phải là mất không.
Chưa nói đến có thể họa ra Tam giai phù văn khiến cho thực lực của nhóm người Dịch Phong bạo tăng một mảng lớn, kỹ năng này của hắn còn là một cây hái ra tiền.
Không ít tân sinh nhìn ra