Nguồn linh lực kinh khủng, mênh mông như đại dương đến từ tu vi Tứ phẩm tầng một của Lý Vũ không giữ lại chút nào đè nặng lên đôi vai Trần Nguyên.
Sự chênh lệch giữa Tứ phẩm và Tam phẩm sao mà lớn, so sánh với chênh lệch giữa Tam phẩm và Nhị phẩm còn lớn hơn nhiều.
Đổi lại bất kỳ một Tam phẩm sơ kỳ nào, đối mặt với uy áp đến từ Lý Vũ, chỉ e sẽ mồ hôi đầy mặt, lưng không tự chủ cong xuống, hai đầu gối run lẩy bẩy, tâm thần bị công phá, bản năng theo nỗi sợ mà phủ phục, đầu hàng vô điều kiện.
Đây không phải là Tứ phẩm tui vi từ Lý Vũ tạo nên bất cứ tổn thương thực chất nào đến đối phương, mà là nỗi sợ tự nhiên, bản năng kính nể, ấn ký đến sâu tới tận linh hồn của bất cứ tu hành giả nào đối với thượng vị giả; tựa như nỗi e ngại của một con thỏ đối với một con sói như vậy.
Bất quá, đối mặt với Lý Vũ không phải là một tên Tam phẩm tu sĩ phổ thông.
Trần Nguyên lực lượng đã sớm viễn siêu Ngũ phẩm Chân nhân tầng thứ.
Chỉ một cái mới vào Tứ phẩm không lâu, không đe dọa được hắn.
Trần Nguyên có thể thản nhiên đối mặt, ngẩng cao đầu, sống lưng thẳng tắp mà lông mày vẫn thư giãn như thường.
Lý Vũ thấy cảnh này, trong lòng có chút ngạc nhiên.
Là lâu dài quen thuộc với uy áp từ Tứ phẩm Thượng nhân? Hay là trên thân có pháp khí bảo vệ thần hồn?
Lý Vũ thiên về khả năng thứ hai nhiều hơn.
Tại Thái Linh học viện, một số bối cảnh thâm hậu đệ tử trên thân mang theo không ít át chủ bài, bảo mệnh vật phẩm.
Chính bản thân hắn cũng là như vậy.
Hắn có tự tin, đối mặt với Tứ phẩm tầng chín Thượng nhân, dù không đánh lại được thì cũng có nắm chắc chạy trốn.
Bất quá, điều này không chút nào liên quan đến tình huống hiện tại.
Tại thời khắc Lý Vũ nhóm người thăm dò Trần Nguyên, Trần Nguyên cũng thăm dò bọn hắn.
Cả thảy sáu người, tu vi khác biệt, phân bố từ Tam phẩm tầng bảy đến Tứ phẩm tầng một, đến từ bốn sớn phong khác nhau, lấy vị kia Tứ phẩm tầng một, thân truyền đệ tử của Thiên Kiếm phong làm chủ.
Khoảng thời gian từ khi hắn đánh bại ba con khôi lỗi cho đến khi sáu người xuất hiện tại đây có chút ngắn, điều này để hắn không thể không phòng bị, những người này sẽ có liên quan đến kẻ phục kích hắn?
Bất quá, phân tích khả năng này liền không cao.
Những người này tiến đến khí thế không hề che giấu, có thể nói là gióng trống khua chiêng mà làm.
Bỏ qua trên thân mỗi người đều có huy hiệu của đội chấp pháp, có thể, hắn mặt ngoài chỉ là một cái Tam phẩm sơ kỳ, nếu thật muốn đánh giết, sẽ không cần đội hình xa hoa, năm cái Tam phẩm hậu kỳ cùng một cái Tứ phẩm lĩnh đội chứ?
Cân nhắc một chút, vừa lúc nam tử gọi Lý Vũ kia định mở lời hỏi lại lần nữa, Trần Nguyên nói ra: “Hồi Lý Vũ sư huynh, sư đệ là Thần Luyện phong Trần Nguyên, trên đường trở về sơn phong từ Nguyệt Vũ phong.”
Mấy vị sư huynh, sư tỷ khác nghe được lời hắn thì có chút giật mình, khe khẽ truyền âm.
“Vậy mà lại là người của Thần Luyện phong?”
“Thần Luyện phong? Là sơn phong năm nay mới mở?”
“Đúng.
Chính là sơn phong này.
Dù là sơn phong mới mở nhưng thực lực không thể khinh thường.
Thần Luyện phong năm nay chỉ chiêu thu năm vị sư đệ, sư muội, nhưng từng cái đều là thiên tài trong thiên tài, điều kiện phải là dưới ba mươi tuổi và tu vi đã đứng hàng Tam phẩm.”
“Ta cũng có nghe nói, phong chủ Thần Luyện phong càng là một vị Đại học giả, tu vi Lục phẩm đỉnh phong, nửa bước Thất phẩm Tôn giả do chính Thu Thủy Tôn giả, Thu Thủy phó viện trưởng bỏ ra cái giá lớn, đích thân mời về.” — QUẢNG CÁO —
“Nửa bước Thất phẩm Tôn giả? Đích thân Thu Thủy phó viện trưởng mời về? Chẳng trách sơn phong ngưỡng cửa cao như vậy.”
“Nguyên lai là như thế, vị sư đệ này, nhìn trẻ tuổi như vậy, tu vi đã là Tam phẩm.”
Lý Vũ khẽ trừng mắt cho mấy vị sư đệ, sư muội.
Hiển nhiên, bọn hắn truyền âm, Lý Vũ cũng là nghe đến.
Kế tiếp, hắn đối với Trần Nguyên nói ra: “Sư đệ thế nhưng có tín vật chứng minh thân phận?”
Trần Nguyên hơi suy nghĩ, lấy ra lệnh bài thân phận đệ tử Thần Luyện phong, vận dụng thể nội năng lượng, đưa đến trước mặt Lý Vũ.
Người sau cảnh giác tiếp lấy.
Lại trải qua một phen kiểm tra ti mỉ, đảm bảo không phải là đồ giả, gương mặt hắn mới giãn ra, giọng nói buông lỏng xuống: “Nguyên lai là Trần Nguyên Trần sư đệ.
Sư đệ có thể nói cho chúng ta biết, tại đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Vừa nói, Lý Vũ vừa chậm rãi tán đi uy áp.
Năm vị thành viên đội chấp pháp khác cũng theo đó, ăn ý tản đi khí thế của mình, ánh mắt nhìn về Trần Nguyên trở nên thân cận rất nhiều.
Trần Nguyên thấy cảnh này, không khỏi nghĩ thầm: Trong học viện lại xảy ra chuyện? Nếu như không xảy ra chuyện, vì cái gì cảnh giới đẩy lên cao đến như vậy? Tuy nhiên, những chuyện này không đến phiên hắn quản.
Trần Nguyên thành thật đem sự tình từ đầu đến đuôi kể lại, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Tại Trần Nguyên ra tay với kẻ địch trước đó, hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý, tất cả những gì hắn phô bày sẽ bị người hữu ý để mắt tới.
Không có gì tốt giấu diếm.
Lý Vũ vừa nghe, hai hàng lông mày hơi nhíu lại.
Sau khi nghe xong, hắn hướng về một vị nam tử trẻ tuổi, truyền âm: “Triệu sư đệ, ngươi thấy thế nào?”
Vị kia gọi Triệu sư đệ hơi lâm vào trầm tư.
Trong nhóm người, hắn là thành viên sở hữu kỹ năng quan sát, suy luận cùng điều tra nổi bật nhất.
Từ vừa mới bắt đầu, hắn dù nhìn như đứng một chỗ, thế nhưng thần thức đã có không dưới bảy lần dò xét từng ngóc ngách một chiến trường.
Tu sĩ thần thức chính là lợi hại như vậy, có những chi tiết, mắt thường không thể thấy được, nhưng tại thần thức lại lộ rõ như ban ngày: tỷ như, Trần Nguyên từng dùng một chiêu kiếm mang theo Lôi đình thuộc tính, lại dùng Nho gia pháp thuật liên quan đến kiếm khí, hay dùng Phật Môn pháp thuật,...!hết thảy dấu tích linh lực xáo trộn trong không khí đều dễ dàng bạo lộ điều này.
Sau một hồi lâu, vị hạch tâm đệ tử họ Triệu mới đáp lại Lý Vũ.
Không ai rõ ràng hai người họ trao đổi riêng điều gì, chỉ thấy người sau khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trần Nguyên càng phát ra thêm thân thiện và hiền lành.
Lúc này, Lý Vũ đối với Trần Nguyên ôn hòa nói: “Trần sư đệ, sự tình nơi này chúng ta đã rõ.
Trải qua điều tra, xác thực hiện trường cùng lời nói của sư đệ không sai biệt.
Như vậy, sư đệ cũng nên hồi trở lại sơn phong.
Chuyện còn lại tại nơi này liền giao cho chúng ta tiếp tục điều tra manh mối, bao quát cả ba con rối này.
Học viện cam đoan sẽ trả cho đệ một cái công đạo.”
“Như vậy liền nhờ các vị sư huynh, sư tỷ rồi.” Trần Nguyên chắp tay nói ra.
Hắn hiện tại cũng không có rảnh rỗi đi tra xét chuyện này, đã có người chuyên nghiệp thay thế, như vậy hãy để cho người chuyên nghiệp làm.
Lý Vũ lại dặn dò thêm hắn: “Trần sư đệ, khi trở lại sơn phong, sư đệ vẫn là trước hết đem chuyện này hồi báo cho phong chủ Chân quân, mọi việc liền nghe theo an bài của ngài.
Sư đệ cũng có thể chia sẻ cho các đạo sư khác, nhưng tận lực không nên quá rêu rao, tránh cho các tân sinh hoang mang.”
“Tốt.
Sư đệ nhớ kỹ.”
— QUẢNG CÁO —
Lý Vũ hài lòng gật đầu, sau đó hướng về một vị nữ tử trẻ trung, xinh đẹp mặc tà váy hồng nhạt, đầu cài trâm ngọc, nói ra: “Hiện tại phục kích đã qua, nhưng không ai biết còn chuyện gì có thể xảy ra.
Ly Uyên sư muội, làm phiền sư muội hộ tống Trần sư đệ trở lại sơn phong.”
“Được rồi, Lý sư huynh.” Ly Uyên tiên tử nhanh chóng gật đầu đáp ứng, rồi hướng Trần Nguyên nhẹ giọng nói: “Trần sư đệ, chúng ta đi thôi.”
“Làm phiền sư tỷ.” Trần Nguyên chắp tay nó ra.
Hắn cùng Ly Uyên tiên tử ngự kiếm mà lên, một đường hướng