Trần Nguyên buồn bực nhìn qua năm kẻ lạ mặt, khí thế đang không ngừng đề cao, tự như một ngọn núi lửa chỉ trực chờ phun trào.
Hắn vốn còn có ý định lấy ra Thái Linh học viện để đe dọa một chút những người này, ai ngờ, hắn còn chẳng kịp có cơ hội.
Chuyện đã đến nước này, dù có lấy ra thân phận lệnh bài cũng đã muộn.
Một người khác cũng để hắn buồn bực là vị kia Từ Tuyết Nguyệt, tông chủ Hoa Vận tông.
Đường đường là tông chủ một tông, thế mà lại có thể bị năm tên Tam phẩm tu sĩ bức đến bước đường cùng, Hoa Vận tông này cũng quá không được đi.
Bất quá, hắn không có thời gian đi suy nghĩ nhiều.
Đối phương đã đổng thủ trong nháy mắt.
Bọn hắn dường như đạt được một loại ăn ý nào đó, tên lão giả cầm đầu cùng với nam tử cơ bắp cuồn cuộn, tu vi Tam phẩm tầng sáu trực tiếp hướng Thiên Lan tấn công.
Nhắm vào Trần Nguyên thì là nữ tử cực kỳ yêu mị, dụ hoặc kinh tột cùng với những đường cong như ẩn như hiện, dường như muốn dẫn dụ nam nhân hung hăng đè nàng xuống mà chà đạo.
Hai người còn lại, một nam một nữ, một Tam phẩm tầng năm, một tầng ba, liên thủ với nhau hợp kích vây công Lữ Như Yên, mục tiêu đồng thời kích sát Từ Tuyết Nguyệt đã không còn bao nhiêu sức chống trả.
Chỉ luận đến tu vi mặt ngoài của đám người Trần Nguyên, phân bố đối hình của đối phương đã là tương đối hợp lý.
Chỉ đáng tiếc, bọn hắn còn không đánh giá chính xác thực lực của đối thủ.
Cũng trong nháy mắt, Trần Nguyên lấy ra trường kiếm rộng bốn ngón tay, dài bốn thước, trên thân có chằng chịt các đường hoa văn màu tím sẫm, ngoằn ngoèo, chạy từ tay cầm cho đến mũi kiếm, Lôi Đình kiếm nguyên bản, Tứ phẩm pháp khí.
Cứ mặc cho bộ phân thân này của Trần Nguyên chỉ là Tam phẩm hậu kỳ tu vi, nhưng bởi hắn đi là Đạo cực hạn, thể nội linh lực đã không thua kém gì Tứ phẩm Thượng nhân, thôi động Tứ phẩm pháp khí ngược lại là không có vấn đề.
Mắt thấy có hai kẻ hợp kích vây công Lữ Như Yên, Trần Nguyên bỏ mặc nữ tử yêu diễm thi pháp, hắn cung lên Lôi Đình kiếm chém về phía nam tử tu vi thấp nhất.
Trong nháy mắt, thể nội linh lực của hắn như dòng lũ không kiềm chế, tuôn trào theo thân kiếm, hóa thành kiếm khí, kết hợp với lôi đình, hình thành lưỡi kiếm khí hình nguyệt nha, dài đến gần ngàn trượng, bổ làm hai mấy đỉnh núi lớn, trực diện công kích nam tử kia.
Hết thảy kẻ địch giật nảy mình.
Công kích khủng bố như thế, làm sao còn là Tam phẩm tầng bốn tầng thứ, cho dù là Tam phẩm tầng tám cũng chưa chắc thi triển ra được.
Tất cả mọi người cũng toát một ý nghĩ: Kẻ này chắc chắn ẩn giấu thực lực.
Buồn bực và sợ hãi không ai sánh được là nam tử trẻ tuổi.
Hắn không có thời gian nghĩ nhiều như vậy.
Hắn phải trực diện đòn công kích khủng khiếp kia.
Nếu như có thể, hắn tình nguyện né đi.
Bất quá, một phần vì giật mình, một phần vì tốc độ lôi đình quá nhanh, hắn không có thời gian né tránh khỏi phạm vi công kích rộng đến gần ngàn trượng.
Pháp khí phòng ngự.
Ý nghĩ duy nhất còn có thể lóe lên trong đầu hắn.
Huyền Quy thuẫn, Tam giai trung đẳng pháp khí phòng ngự, năng lực mạnh nhất mà hắn có thể lấy ra.
Bằng tốc độ nhanh nhất có thể, Huyền Quy thuẫn nghênh đón chính diện công kích khủng bố kia.
Như thế còn không đủ.
Hắn liều mạng rót linh lực một thân vào hộ giáp trước ngực, tăng cường đến tối đa lực lượng phòng thủ trên thân.
Không chỉ có thế, hai cây trường kiếm bên hông không ngừng đánh ra kiếm khí, ý đồ nhằm triệt tiêu thế công của đối phương.
Quả nhiên, ý nghĩ của hắn là đúng.
Huyền Quy thuẫn vừa tiếp xúc đến Bạo Lôi Đình kiếm ý, lập tức run lên bần bật trước sức mạnh kinh khủng của kiếm ý và sự tàn phá khủng bố của lôi đình.
Không ra một hơi thở thời gian, Huyền Quy thuẫn quang mang ảm đạm, bị chém ra một vết nứt to lớn tại chính giữa rồi bị dư lực hất văng đi vào dặm, biến mất nơi xa giữa rừng cây dày đặc.
Nam tử trẻ tuổi cố gắng nhìn trong người phản phệ từ Huyền Quy Thuẫn gây nên.
Hắn cắn một viên đan dược, áp chế thể nội linh lực sôi trào.
Đồng thời, hai tay hắn không ngừng huy động kiếm khí oanh kích lưỡi nguyệt nha khổng lồ.
Công kích của Trần Nguyên đã chậm đi một chút, uy lực liên tục giảm mạnh cho đến khí hoàn toàn nằm trong tầm hứng chịu của hộ thân giáp.
Nam tử trẻ tuổi còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì trước mắt hắn đã xuất hiện ba đạo Lôi Đình kiếm khác, yếu hơn rất nhiều, nhưng cũng nhanh hơn rất nhiều.
Nguyên lai, đòn tấn công mở đầu của Trần Nguyên chỉ bất quá là đánh hỏa mù mà thôi.
Chân chính công kích của hắn còn tại phía sau.
Một đạo Lôi Đình kiếm đầu tiên không gặp chút khó khăn nào xé mở hộ thân giáp của nam thanh niên trong khi hắn còn chưa kịp phản ứng.
Đạo Lôi Đình kiếm hai đánh nát hộ thân ngọc phù của đối phương.
Và đến đạo Lôi Đình kiếm cuối cùng không gặp chút khó khăn nào phanh mở lồng ngực của hắn ra.
Máu tươi vẩy cao ba trượng, thân thể của hắn như diều đứt dây bay xa mấy trăm trượng, cáng đổ một đỉnh núi nhỏ, chôn thân trong đống khói bụi mù, sống chết không rõ.
Bốn tên đồng đội còn lại, mặc dù sửng sốt, thế nhưng bọn hắn kinh nghiệm đấu pháp vẫn là phong phú lắm, động tác không mảy may dừng lại một khắc.
Nữ tử yêu diễm đã kết ấn thành công.
Nàng nhìn về phía Trần Nguyên, nở nụ cười câu hồn đoạt phách, nói khẽ:
“Ngươi vốn không nên phân tâm.
Ngũ Hoa Liên Ấn trận.”
Trong nháy mắt, lấy Trần Nguyên làm trung tâm, mở rộng ra trăm trượng về năm phía, có năm đóa hoa khổng lồ ngưng thực từ linh lực mà tạo thành.
Thân hoa xanh lét, cánh hoa màu tím than, nhụy hoa đỏ như máu, tận sâu bên trong không ngừng có những xúc tu đong đưa, nhìn qua cực kỳ yêu dị.
Không những thế, Trần Nguyên còn phát giác, từ mỗi bông hoa tản mát ra một loại hương công kích tinh thần tu sĩ trong phạm vi năm bông hoa hợp lại.
Đồng thời, một loại khí khác tiết ra từ những xúc tu, không ừng ăn mòn vật chất mỗi khi chúng chạm tới.
Đất đá, cây cỏ, côn trùng, không một ngoại lệ, bị phân giải đến tận vi hạt.
Nên tránh thoát.
Trần Nguyên nhanh chóng toát ra một ý niệm.
Thế nhưng là, hắn vừa muốn rời đi thì kinh ngạc phát hiện, năm tòa hoa khổng lồ liên kết với nhau, tạo thành một loại trận pháp, cầm cố tu sĩ tại phạm vi bên trong, ngăn cản bọn hắn thoát ra ngoài.
May mắn thay, Trận pháp này không tính là bao nhiêu cao mình.
Trần Nguyên chí ít nhìn ra một chút đường lối trong đó.
Hắn quả thực không tìm được ra nhược điểm của đối phương, thế nhưng, vẫn là có thể nhận ra, nơi nào tương đối mạnh một chút, nơi nào trương đối yếu một chút.
“Bạo Lôi Đình kiếm.” Hắn khẽ nói.
Kiếm khí và Lôi đình tuôn trào theo thân Lôi Đình kiếm tạo ra thứ sức mạnh hủy diệt tuyệt đối, so với lúc trước công kích nam tử trẻ tuổi còn mạnh hơn mấy phần.
Lực lượng lôi đình vốn có thể nở rộ hai ngàn trượng, nay lại bị mạnh mẽ đè nén trong khoảng không gian chưa tới mười trượng, trực chỉ công kích một góc cánh hoa.
Sức mạnh kinh khủng tới cực điểm rốt cuộc giải phóng thành một chùm, trong nháy mắt xuyên thủng một góc của Ngũ Hoa Liên Ấn trận, rồi tiếp tục khoan thành một hang động lớn, thẳng tắp, kéo dài qua mười mấy đỉnh núi lớn và thung lũng.
Trần Nguyên tận dụng cơ hội này, thoát đi trận pháp giam cầm.
Nữ tử yêu diễm tựa hồ đối với điều này không có bao nhiêu ngạc nhiên.
Tại khoảnh khắc đối phương giải phóng công kích Lôi Đình kiếm kinh khủng để công kích đồng bọn của nàng kia, nàng đã sớm dự liệu đến tình huống này.
Ngay lập tức, nàng lựa chọn từ bỏ khống chế Ngũ Hoa Liên Ấn trận, rồi cấp tốc thi triển pháp quyết mới.
“Trọng Liên