Mười mấy ngày trước, ba người Trần Nguyên mang theo Từ Tuyết Nguyệt thân thụ trọng thương chạy tới sơn cốc này.
Khi đó, Từ Tuyết Nguyệt còn chịu thứ khí đen đúa, đặc sệt, quỷ dị không ngừng ăn mòn nhục thể, thể nội linh lực và linh hồn qua các vết thương dữ tợn trên khắp thân thể.
Tình huống cực kỳ nguy cấp.
May mắn thay, Nhược Thủy Thần thể của Lữ Như Yên một lần nữa phát huy tác dụng.
Trần Nguyên kinh ngạc nhân ra rằng, nàng chẳng những có thể tẩy đi oán niệm cùng oán khí trên người Oán Linh, mà ngay cả loại khí quỷ dị tựa như ròi bọ ăn vào tận xương tủy như vậy cũng có thể thanh tẩy sạch sẽ.Lữ Như Yên bỏ ra chừng một khắc đồng hồ, cẩn thận từng li từng tí cởi bỏ tất cả váy áo của Từ Tuyết Nguyệt, thận trọng từng chút một chăm sóc mỗi một vết thương cho đến khi chúng hoàn toàn không còn loại khí quỷ dị, đen đúa kia nữa.
Một khi khí độc bị loại bỏ, quá trình chữa thương liền đơn giản đi rất nhiều.
Sinh mệnh lực mạnh mẽ không tưởng của Tứ phẩm Thượng Nhân tu sĩ liền có thể lo liệu hết thảy những gì còn lại.
Không cần một ai trợ giúp, không cần một ai tác động, chỉ cần bỏ mặc lại Từ Tuyết Nguyệt như vậy, nàng sẽ chậm rãi hồi phục.Bất quá, đám người Trần Nguyên không có nhiều thời gian rảnh rỗi đến như vậy để chờ đợi nàng.
Bọn hắn vẫn là đều đặn, mỗi ngày trợ giúp nàng luyện hóa một viện Liệu Thương đan, gia tốc quá trình hồi phục.
Kể từ đó, nàng vẫn một mực lâm vào trong hôn mê, ngay cả khi Trần Nguyên tiến hành khế ước với Nguyệt Nhi cũng là như vậy.Từ Tuyết Nguyệt nghỉ lại sơn động nằm ở ngoài rìa sơn cốc, cách vị trí Trần Nguyên bế quan hơn mười dặm.
Hắn một đường ngự kiếm đến trước sơn động, đáp xuống trước cửa động chừng ba trượng thì dừng lại, chắp tay hô lớn: "Vãn bỗi Trần Nguyên bái kiến Từ tiền bối."Mặc kệ là bọn hắn đã cứu nàng một mạng, nàng bối phận cao hơn, một chút tôn trọng như vậy vẫn là phải có.“Là Trần tiểu hữu sao? Mời vào.” Từ trong sơn động, một giọng nói êm tai, thanh thúy, mang theo suy nhược theo gió bay ra.Trên thực tế, không cần Trần Nguyên lên tiếng, Từ Tuyết Nguyệt cũng đoán được là Trần Nguyên tiến đến.
Người sau không hề che giấu khí tức, tựa như muốn thông báo cho nàng, hắn đang tới đây.
Đây cũng là một tín hiệu chào hỏi giữa các tu sĩ với nhau, một loại phóng thích thiện ý."Vãn bối thất lễ." Trần Nguyên khẽ đáp.Bề ngoài sơn động không có cấm chế che đậy, cũng không có cửa đá trăm vạn cân che lấp, duy nhất chắn ngang lối đi là một tòa Tam giai hạ cấp trận pháp.
Cho dù không có Từ Tuyết Nguyệt cho phép, hắn vẫn dễ dàng xâm nhập đi vào.
Bất quá, làm vậy chính là không lễ phép, rất dễ gây nên hiểu lầm không cần thiết, thậm chí là trở mặt.Đi vào sơn động, gặp Từ Tuyết Nguyệt vẫn còn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trị thương, Trần Nguyên chắp tay nói ra: "Vãn bối gặp qua Từ tiền bối."Đồng thời, hắn cũng âm thầm đánh giá vị Từ Tuyết Nguyệt, tông chủ Hoa Vận tông này.
Nàng đã đổi một bộ váy áo màu xanh nhạt khác, dung mạo vẫn xinh đẹp tựa thiên tiên không có gì thay đổi; và dẫu nàng chỉ ngồi một chỗ, loại kia dáng người thướt tha yêu kiều cùng khí chất ôn nhu ngọt ngào lại xen lẫn một cách hoàn mỹ chút uy nghiêm của một người lâu ngày ngồi tại vị trí cao.Chỉ bất quá, thần thái của nàng hiện tại không được tốt cho lắm, sắc mặt nàng trắng bệch, bờ môi không còn một giọt máu, khí tức cũng tương đối hư nhược.
Nếu như luận thực lực, nàng hiện tại có lẽ chỉ tương đương với một tôn Tam phẩm trung kỳ tu sĩ, khoảng cách nàng khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh còn xa lắm.— QUẢNG CÁO —Đây là tình huống Trần Nguyên không vận dụng Khởi Nguyên nhãn đi thăm dò.
Nếu như hắn làm vậy, hắn hẳn sẽ giật nảy mình nhận ra, tu vi của Từ Tuyết Nguyệt vậy mà sụt giảm so với trước đó.
Nguyên bản, nàng là Tứ phẩm tầng hai đỉnh phong, khoảng cách đột phá chỉ kém năm, mười năm rèn luyện.
Vậy mà hiện giờ, tu vi của nàng chỉ còn Tứ phẩm tầng hai sơ kỳ, tựa như vừa trải qua đột phá không bao lâu.
Đây chính là hậu quả khi để thứ khí quỷ dị kia xâm lấn vào đến bản nguyên, trực tiếp mất đi ba, bốn mươi năm tu vi.
Lữ Như Yên chậm trễ cứu chữa nàng thêm vài ngày, tu vi rút xuống Tứ phẩm tầng một cũng chưa biết chừng."Trần tiểu hữu khách khí.
Mời ngồi." Từ Tuyết Nguyệt cực kỳ khách khí đáp lời.
Sau đó, nàng lại lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một chiếc bồ đoàn, đưa tới trước mặt Trần Nguyên, nói ra: “Trần tiểu hữu thứ lỗi, ta mang thương thế trong người, không thể pha trà đãi khách.”Ngữ điệu của Từ Tuyết Nguyệt thả xuống cực thấp, không có chút nào giống một phương tông chủ.
Đây cũng là bởi vì nàng biết rõ, người ở trước mặt đã cứu được nàng hai lần.
n cứu mạng không thể coi như không có.
Hơn thế nữa, thực lực của nàng còn yếu, so với đối phương chưa chắc đã cao hơn, tư thái buông xuống là điều dễ hiểu.
Chỉ là, Từ Tuyết Nguyệt không đến mức nịnh bợ lấy lòng, tư thái càng giống như hai người đồng cấp tiếp đãi lẫn nhau.Trần Nguyên cũng là mỉm cười, không để tâm nói: “Từ tiền bối quá khách sáo.
Phải chăng thương thế trên người tiền bối đã lành?”Kỳ thực, tình huống của nàng, bất kể tu sĩ nào có ánh mắt, một cái liếc nhìn qua đều có thể nắm được sơ bộ tình huống.
Bất quá, hắn vẫn là đề cập đến.
Thứ nhất, ấy là bởi vì thương thế của nàng vẫn phải là bản thân nàng hiểu rõ nhất; chưa biết chừng, bên trong còn có ẩn tình gì đây.
Thứ hai, hắn nhấc lên việc này chính là để thuận tiện mở đề tài cho tiếp sau đây.Đổi lại một bên khác, vừa nhấc lên thương thế, vẻ mặt của Từ Tuyết Nguyệt thoáng qua một chút ảm đạm, một chút không cam lòng cùng một tia mất tự nhiên.
Sau cùng, nàng nói khẽ: “Đa tạ tiểu hữu quan tâm.
Nhờ có Lữ tiên tử, Tà khí bên trong cơ thể ta đã bị bức ra, mấy ngày này hồi phục xuống tới, lại mượn nhờ mấy vị giúp ta luyện hóa Liệu Thương đan, thương thế vẫn là hồi phục rất tốt.
Đoán chừng, qua không bao lâu, ta liền có thể khôi phục lại đỉnh phong.”Nàng đây chính là mạnh miệng một chút.
Người trước mắt này đã từng cứu mạng nàng không sai.
Thế nhưng, ai biết lòng người ra làm sao, ai rõ bọn hắn cứu mạng nàng lại mang động cơ gì bên trong.
Chí ít, nàng phải phô ra một chút thực lực, như vậy tiếp đến nói chuyện mới có quyền một chút.
Nàng nói: chẳng bao lâu nàng có thể khôi phục thực lực.
Tứ phẩm Thượng nhân sắp khôi phục thực lực, tuyệt đối không phải là một cái Tam phẩm hậu kỳ, hai cái Tam phẩm trung kỳ có thể đối phó.Cảm thấy ý tứ không sai biệt lắm, Từ Tuyết Nguyệt lại nói tiếp: “Mặt khác, ta cũng phải cảm tạ Trần tiểu hữu ra tay tương trợ.
Ta Từ Tuyết Nguyệt, tuy tại Thanh Châu không phải nổi danh đỉnh cấp đại năng gì, thế nhưng vẫn là biết rõ ân tình thì phải báo.
Hai lần ba vị tiểu hữu cứu mạng, Từ Tuyết Nguyệt ta tuyệt đối sẽ có hậu tạ.”Lần này, nàng chắp tay, khom người, thái độ cực kỳ thành ý, bày tỏ lòng biết ơn.
Trần Nguyên thản nhiên nhận lấy, không có ý tứ ngăn cản.
Bọn hắn cứu mạng nàng là sự thật, nhân quả này không hề nhẹ chút nào.
Nếu như tương lai, nàng lấy toàn lực thâm tạ, chỉ cần có ích, hắn sẽ không dày mặt từ chối.Lúc này, Trần Nguyên lại nói: “Vậy Từ tiến bối trước cứ dưỡng thương cho tốt chính là.
Mặt khác, tiền bối phải chăng biết những kẻ đã truy sát tiền bối? Chúng ta trải qua một trận kịch chiến với năm người bọn hắn, may mắn đánh lui bọn chúng, nhưng lại không có bất kỳ manh mối nào về lai lịch của bọn chúng.
Để đề phòng tương lai bọn chúng quay trở lại báo thù, chúng ta trước vẫn muốn có thêm tình báo, làm chuẩn bị vạn nhất.”Kịch chiến đánh lùi là giả tạo.
Phải nói chính xác là, năm kẻ kia chật vật chạy trối chết, thậm chí, không tiếc tổn hao tu vi cùng bản nguyên để đào mệnh.
Thế nhưng, Trần Nguyên không rõ lai lịch của bọn hắn lại là sự thật.— QUẢNG CÁO —Nói đến đây, sắc mặt của Từ Tuyết Nguyệt liền lộ ra thoáng ảm đạm, có chút bất đắc dĩ, lại càng nhiều hơn là phẫn hận.
Sau cùng, nàng thở dài nói: “Nói ra liền để Trần tiểu hữu chê cười, chính là bản thân ta cũng không rõ ràng lai lịch của bọn chúng là ai.”Nhắc tới điểm này, bản thân nàng cũng có chút khó tin.
Những kẻ truy sát nàng có năm người, so với bọn người Trần Nguyên, bất luận tu vi hay là là số lượng đều nổi trội hơn hẳn.
Trong đó càng là có một kẻ đạt tới Tam phẩm đỉnh phong, một yêu nữ thành thạo mị thuật tu vi Tam phẩm tầng tám.
Có hai kẻ này trấn thủ, trong Tam phẩm tầng thứ tu sĩ, bọn hắn khó mà gặp được đối thủ.
Ấy là cha kể đến một tên Tam phẩm tầng sáu tu sĩ chuyên chú luyện thể, nhục thân mạnh mẽ vô cùng, một tên nữ tu Tam phẩm tầng năm tốc độ sánh ngang với Tam phẩm tầng bảy tu sĩ.
Cứ mặc cho nàng biết đến sự thật, ba người Trần Nguyên là học sinh Thái Linh học viện, thiên phú mạnh mẽ, thủ đoạn hơn xa phổ thông tu sĩ.
Thế nhưng, bọn hắn có thể đánh lui năm tên truy sát nàng vẫn để nàng ngỡ ngàng.“Vậy vì sao năm kẻ đó lại đối với Từ tiền bối đuổi tận giết tuyệt.” Trần Nguyên lộ ra khó hiểu.Tam phẩm