Tru ma vệ đội?
trần nguyên cũng có mặt bên cạnh. hắn vừa nghe, vừa âm thầm suy nghĩ.
tru ma vệ đội cái tổ chức này, theo hắn lý giải, là do một nhóm đệ tử trẻ tuổi thành lập, từ mấy tên thiên kiêu nổi bật lãnh đạo, mục đích nhằm tru diệt ma tu. dưới hoàn cảnh các chân nhân không thể tùy tiện xuất thủ mà luôn phải thời thời khắc khắc giữ vững vị trí, nhìn chằm chằm cao giai tu sĩ đối phương thì mục tiêu của tru ma vệ đội là săn lùng và tiêu diệt đê giai ma tu, ngăn cản chúng tác quái.
một ý nghĩ không tệ. cũng không biết là ai bắt đầu khởi xướng, rất nhanh, nó được đa số các đệ tử trẻ tuổi gật đầu tán thành.
tần xuyên cũng nảy sinh tâm động.
chủ yếu là bởi vì hắn cảm thấy mình chuyến đi này quá không có thành tựu. tu vi tiến triển nhưng lại không đột phá, so sánh với hai vị sư muội liền kém càng xa. tiêu diệt vài tên ma tu có thể tâm lý hắn thăng bằng không ít.
“ý tần huynh như thế nào?” phong tuyền thấy tần xuyên đăm chiêu suy nghĩ, một lần nữa thú giục.
còn chưa đợi tần xuyên nói gì, hà tiểu thu bên cạnh đã nhảy lên, hào hứng nói:
“tốt, cái này ta cũng muốn tham gia.”
cô nàng này đồng ý chỉ vì cảm thấy chơi thật vui mà hồn nhiên quên mất mười mấy ngày trước, ma tu dọa nàng sợ đến gương mặt trắng bệch.
tần xuyên lườm tiểu sư muội mình một cái, nhưng rồi nghĩ, tu vi của nàng cũng không thấp, sắp đuổi kịp hắn, để nàng tham dự lại không quá lo. bản thân hắn suy nghĩ chốc lát rồi cũng đồng ý.
“vậy còn hai vị?”
phong tuyền nhìn về phía trần nguyên, lữ như yên, hai người từ đầu đến cuối vẫn chưa hề lên tiếng. không thể không nói, không để ý thì thôi, để ý rồi hắn giật nảy cả mình.
hắn… vậy mà nhìn không thấu hai người.
phong tuyền cốt linh hai mươi mốt, tu vi là nhị phẩm tám tầng, tính trong thế hệ trẻ tuổi thuộc về hàng ngũ cầm cờ đi trước, thiên phu không thua kém tần xuyên. thế mà hắn nhìn không thấu hai người thoạt nhìn còn trẻ tuổi hơn mình.
hơn nữa, dạng này không phải đến từ pháp khí che giấu, mà là cảm giác áp bách từ khí tức hùng hồn hơn mang lại.
lữ như yên liếc mắt nhìn về phía hắn, muốn hỏi thăm quyết định từ phía hắn.
trần nguyên chẳng cần suy nghĩ, hắn bình thản lắc đầu:
“đa tạ chư vị đã mời, tại hạ không có hứng thú tham gia.”
lữ như yên nghe vậy, cũng là nhã nhặn từ chối.
phong tuyền thử thuyết phục thêm một lần nữa. hai người này tu vi cao, chiến lực chẳng thể yếu đi đằng nào, bọn họ tham gia sẽ tạo thành trợ giúp lớn vô cùng.
bất quá, trần nguyên là kiên định, hắn dứt khoát không tham dự dẫn đến phong tuyền cũng không có cách nào.
bàn bạc không bao lâu, tần xuyên liền mang theo hà tiểu thu rời đi cùng đám người tru ma vệ đội. trong nhóm người khi rời đi, xảo vân tiên tử còn thoáng liếc nhìn qua lữ như yên, miệng khẽ lẩm bẩm:
“sao có thể, nàng đột phá?”
dịch phong thấy nàng thần sắc thay đổi, cảm thấy thật bất ngờ. hắn cũng thuận ánh mắt nhìn lại đôi nam thanh nữ tú, trong đầu cũng nổi lên suy nghĩ. sau cùng, hắn lắc đầu thở dài.
chờ cho tru ma vệ đội đi khuất tầm mắt, lữ như yên bỗng nhiên hỏi:
“trần công tử, vì sao công tử không tham gia?”
trần nguyên không trả lời, hỏi ngược lại:
“lữ cô nương thấy, vì sao bọn họ lại thành lập tru ma vệ đội?”
lữ như yên điểm ngón tay trên cằm, đôi mắt đẹp nhìn xa xăm, trầm tư suy nghĩ. sau mười hơi thở thời gian, nàng mới mở miệng:
“đối với thiên kiêu cấp bậc nhân vật, đoán chừng là vì danh tiếng đi; đây là cơ hội tốt để gia tăng danh vọng. đối với đệ tử phổ thông hoặc tán tu, bọn họ nghĩ chém giết ma tu để nhặt nhạnh chỗ tốt. thậm chí, nếu vận khí nghịch thiên, tìm ra manh mối hữu ích về linh bảo hoặc kẻ địch, có thể được các đại thế lực ban thưởng không ít. tất nhiên, đối với tiểu sư muội thì có lẽ là chơi vui đi.”
trần nguyên gật đầu:
“chúng ta không theo đuổi danh tiếng, cũng chẳng cần kiếm lợi lộc từ ma tu, cho nên, chúng ta lại chẳng có nguyên cớ gì để tham gia chúng với những người này.”
lữ như yên lại hỏi:
“chẳng lẽ công tử không muốn sớm kết thúc trận này vây quét ma tu?”
“muốn, nhưng lữ cô nương thực sự tin rằng, lấy thực lực của chúng ta có thể thay đổi tình thế? cho dù các thiên kiêu có thể vượt cấp khiêu chiến, bất quá tu vi quá thấp, có thể đánh giết cũng chỉ là hạng tôm tép trên chiến trường mà thôi. chân chính quyết định thế cuộc, vẫn là phải đợi các tiền bối hoàn thành vây quét. đã như vậy, chúng ta mù vào xem náo nhiệt làm gì? một chút sai lầm có thể trở thành gánh nặng cho các tiền bối, tình huống cũng trở nên rối loạn.”
hai người không nói thêm gì nữa, yên lặng quay trở về vị trí tu luyện vốn có.
ở phía xa xa, luôn luôn chú ý tới động tĩnh bên này ba vị kính nguyệt hồ chân nhân tại đang âm thầm giao lưu. sau cùng, thiện văn chân nhân nói:
“tiểu tử này tâm tính không tệ, tư duy cũng không phải kẻ ngốc.”
hai người còn lại không nói gì, nhưng trong lòng thì âm thầm gật đầu. bọn họ không muốn tham gia tranh đoạt linh bảo, tự nhiên tán thành cách suy nghĩ của trần nguyên.
tất nhiên, bọn họ không ngăn cản tần xuyên. đây là quyết định của hắn, cũng là lựa chọn của hắn.
còn về hà tiểu thu? thôi đi, nàng muốn sao thì làm như vậy. mấy trăm dặm thần hà sơn này, nàng có đầy đủ bảo vật để bảo toàn an nguy cho đến khi trưởng bối chạy tới. ai nói, nàng là đệ tử nhỏ nhất, cũng được sủng ái nhất.
..................
trần nguyên một lần nữa trở về trạng thái sinh hoạt nhàn nhã thường ngày. phần lớn hắn dành thời gian tu luyện, rảnh ra thì nói chuyện phiếm với lữ như yên.
không có cách, nàng là người duy nhất bồi bạn bên hắn. ít nhất, hắn còn may mắn vì có nàng bồi bên mình. tâm tính của hắn chưa đủ mạnh như nhóm người thiện văn chân nhân, một lần nhắm