#tien161099
Ninh Trăn bình tĩnh mà nhìn bảng đen, thấp giọng nói: "Đang học, đừng quậy."
Giang Lê trợn mắt không dám tin, là ai quậy chứ?!
"Giang Lê, nghiêm túc nghe giảng bài.
Trên mặt của Ninh Trăn có câu trả lời hả?" Thầy hóa lên tiếng hỏi.
Giang Lê nhanh chóng thu liễm lại tính tình của mình, khoanh tay lại đặt trước ngực, cúi đầu nhìn đề, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.
Bởi vì không thể nhìn thấy nên Giang Lê trở nên nhạy cảm hơn bình thường, không nhịn được tập trung vào tay của Ninh Trăn đang nhéo eo cậu, chỗ bị tay Ninh Trăn chạm vào hình như đang dần dần nóng lên.
Giang Lê tập trung nhìn đề, làm ra bộ dáng đang rất nghiêm túc để nghe giảng, tay phải rũ xuống, nắm lấy bàn tay Ninh Trăn đang nhéo trên eo mình ra, nhưng cho dù cậu có dùng cách nào Ninh Trăn vẫn không chịu buông tay.
Giang Lê thở phì phì, tức giận xe một tờ giấy note ghi:
【 Buông tay, tôi sẽ nghiêm túc nghe giảng mà.
】
Ninh Trăn mặt lạnh liếc nhìn tờ ghi chú, đem sắp giấy note đến chỗ cậu không thể với tới, vẫn như cũ không hề thu tay lại.
Giang Lê ngẩng đầu nhìn thoáng qua thầy hóa trên bục giảng rồi nhìn qua Ninh Trăn, bất lực đành tập trung nghe giảng.wattpadtien161099
Một lát sau, Giang Lê lại hơi thất thần, luôn là nhịn không được chú ý đến cái tay của Ninh Trăn trên eo mình.
Đột nhiên, Ninh Trăn rút tay lại.
Giang Lê còn chưa kịp vui, tay của Ninh Trăn liền đánh lên mông cậu một cái, rất chính xác mà đánh vào chỗ xương cùng.
Trên mặt Giang Lê giống như bị lửa thiêu vậy, bởi vì thẹn nà đỏ bừng lên, vành tai rất nhanh cũng đỏ ửng, quả thật giống như là ngồi trên đóng lửa vậy.
"Đừng đánh, em nghiêm túc nghe giảng mà." Giọng điệu Giang Lê xin ta có hơi nức nở, cậu rất sợ Ninh Trăn sẽ đánh ra tiếng a, rồi tất cả mọi người đều biết là cậu bị đánh mông.
Ninh Trăn quả nhiên không trêu cậu nữa, rút tay về tiếp tục ghi chú, Giang Lê không dám thất thần nữa, dùng sức nhéo lên đùi mình một cái, liều mạng tập trung chú ý nghe giảng bài.
45 phút dài đằng đẳng cũng qua, chuông tan học vừa vang lên, không kịp đợi thầy hóa giao bài tập, Giang Lê đã cúi đầu chạy ra ngoài.
Giang Lê với Ninh Trăn ngồi ngay cửa sau, Ninh Trăn ngẩng đầu nhìn lướt qua lớp học đang ồn ào, cũng quay đầu chạy theo Giang Lê.
-
Rất nhiều thầy cô giáo đều có tình yêu thương với việc dạy quá giờ, làm cho đa số lớp đều còn tập trung học, trong nhà vệ sinh rất yên tĩnh.
Giang Lê vào chỗ, kéo khóa quần, chuẩn bị chờ được giải phóng.
Thật sự cậu cũng không phải muốn đi nhà vệ sinh lắm, chỉ đơn giản là muốn tránh mặt Ninh Trăn thôi.
Đứng trong chốc lát, vẫn chưa thể giải phóng được, Giang Lê đang định kéo lại khóa quần, bỗng nhiên trong nhà vệ sinh liền truyền đến âm thanh huýt sáo.
Giang Lê tay run lên, thần kinh chịu kích thích cảm thấy hưng phấn, trong nháy mắt liền mắc tiểu.
Giang Lê đi xong, kéo khóa quần lên, mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía cửa nhà vệ sinu, Ninh Trăn đang khoanh tay tựa vào cửa dù bận nhưng vẫn còn ung dung nhìn cậu.
.
ngôn tình ngược
"Ninh Trăn, anh có bệnh hả?!" Giang Lê không thể nhịn được nữa mà la lên, lao về phía Ninh Trăn.
"Quân tử động khẩu bất động thủ, ra tay đánh người đều là chó nha." Ninh Trăn nâng tay, nắm lấy móng vuốt của Giang Lê, ra sức bảo vệ mình.
"Anh mới là chó!" Giang Lê dùng sức rút tay mình ra khỏi tay của Ninh Trăn, trừng mắt thở hồng hộc mà nói, "Nhìn lén người ta đi vệ sinh, anh còn có mặt mũi để nói hả!"
"Em mới là chó, lớn như vậy rồi, đi tiểu cũng không biết, còn phải nhờ anh giúp em." Ninh Trăn cố ý đùa giỡn.
"Anh mới không biết đi tiểu, em biết, em biết nha!" Giang Lê tức đến mức chống nạnh, nâng cằm lớn tiếng nói.
Từ ngoài cửa nhà vệ sinh có một người xấu hổ, giơ tay lên cứng người nói: "Xin chào hai cậu, tôi....!tôi không nhịn được, hai cậu có thể ra ngoài đánh nhau không?"
Giang Lê cúi đầu nhìn, hai chân của cậu ta đều run lên hết rồi, quyết định nhắm mắt, nắm cổ tay Ninh Trăn lôi ra ngoài.
Nhưng khi hai người vừa mới ra khỏi nhà vệ sinh, liền thấy bên ngoài đứng chờ rất nhiều người,