Cẩu Hoàng Đế, Bổn Cung Sẽ Ngược Chết Ngươi

Thế cục sẽ không thay đổi


trước sau

“Hoàng thượng, Hàn thượng tướng quân cầu kiến.”

“ Cho vào” 

Hàn Sinh tiến vào, nhanh chóng chắp tay quỳ xuống 

“ Vi thần bái kiến bệ hạ”

“ Bình thân. Tự hỏi Hàn thượng tướng quân gấp gáp vào trong cung muốn bẩm tấu chuyện gi”

“ Dạ thưa hoàng thượng, hồi sáng này, có người cố tình đặt đầu hổ trước nhà của vi thần” 

“ Ngươi nói có người đặt đầu hổ trước nhà ngươi”

“ Dạ đúng, chuyện đó nô tài trong phủ của thần đều chứng kiến, ban đầu thần nghĩ tên này đang muốn cảnh cáo Hàn Phủ, nhưng sau đó vi thần phát hiện trong miệng hổ có một cục đất”

“ Đất là giang sơn, hổ là chúa sơn lâm, chẵng khác nào muốn tạo phản, người có biết ai đặt đầu hổ trước nhà ngươi hay không. Ngươi có nghĩ đến Sở Gia hay không. Hoàng thượng liếc mắt nhìn phản ứng của Hàn Sinh. 

Hàn Sinh quả quyết lắc đầu “thần không nghĩ vậy, thần nghĩ có một thế gia khác đang muốn cảnh cáo thần, hoặc có thể mượn tay thần để cảnh báo bệ hạ”

“ Được rồi, ngươi lui xuống đi, còn có chuyện tương tự thế thì nhanh chóng báo cho ta biết”- Ngay sau đó hắn để Hàn Sinh lui xuống. 

Hàn Sinh thở ra một hơi, sau đó từ từ rời khỏi cung. Vừa đi Hàn Sinh nhớ lại cuộc trò chuyện ban nãy 

“ Tại sao vẫn phải đi bẩm báo với hoàng thượng”- Hàn Sinh thắc mắc,chỉ thấy Hàn Ngọc nhoẽn miệng cười hiền dịu 

“ Phụ thân đi đến cung sợ người ta không biết có chuyện hay sao mà người còn muốn không nói gì với hoàng thượng mà bỏ về. Với lại, nhi thần trong phút chốc cũng không tra ra được ai là người làm. Chúng ta hãy cứ ghim món nợ này lại, thông báo cho Hoàng thượng một tiếng. Đó sẽ là một mồi lửa nhỏ. Chắc chắn kẻ đang nhắm vào chúng ta sẽ không để cho chúng ta yên bình quá lâu đâu, bất kể thế gia nào thêm rơm, dù không làm chuyện này hay làm chuyện này, lần sau con sẽ bỏ đống rơm đó vào mồi lửa chúng ta đã châm trong
lòng hoàng thượng, sợ không lấy lại được tổn thất sao” 

Hàn Sinh nghe thấy thế đổ mồ hôi hột, không ngờ con gái của ngài lại am hiểu mưu lược đến như thế, không nóng lòng như ngài mà nhẹ nhàng ghim sâu và chờ cơ hội một bước đánh nát nhà người khác. Nếu là con trai của ngài, không phải Hàn Gia đã có người nối giỏi rồi sao. Nghĩ lại những huynh trưởng của nàng, thật là.. Hàn Sinh lắc đầu. 

--

Hoàng thượng vẫn trong thư phòng, vừa uống trà vừa phê tấu chương nghĩ đến chuyện lúc nãy quả là bất ngờ. Hắn cứ tưởng Hàn Sinh sẽ làm cái gì đó để gây bất lợi cho Sở Gia. Nếu hắn làm thế, Hoàng thượng sẽ không ngại mặt mũi mà hạ bớt một ít thế lực của hắn để ngang hàng với Sở Gia. Trong tình thế này của hắn, bất cứ thế gia nào chiếm thế thượng phong sẽ dọa đến vị trí của hắn. Và đó cũng chính là mục đích hắn để tất cả các con của thế gia vào cung, một là để gây hiềm khích các nàng lẫn nhau, để các thế gia đấu đá nhau. 

Cả 8 thế gia phải đấu đá lẫn nhau mới không thể nào ức hiếp đến vị trí ngai vàng của hắn. 

Trong đó Trương Gia là mạnh nhất, nhất nhi tử của hắn chưa đủ tuổi vào cung, phải tiến hành gấp để làm đối thủ của Tề Gia và Hàn Gia (Hàn Tiệp Dư) 

Triệu Gia (Qúy Phi) mạnh thứ nhì đang phải chiến tranh ngầm với Lâm Gia (Đức Phi) và Lê Gia (Hiền Phi). 

Vương Gia (Vương Chiêu Nghi) đang đấu với Lý Gia (Lý Chiêu Nghi)

Thật sự hắn đều không muốn phe nào bị mất mát, mà nhắc đến các thế gia, hắn phải đi thăm tiểu mỹ nhân của hắn rồi. Hắn cười hắc hắc rồi đi từ từ đến Thiên Điệp Cung. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện