"Chúng em sẽ để bọn anh đi.
" Ly Ly không nhìn nổi hành động trẻ con của một ma một người liền lên tiếng cắt ngang.
Nhưng cậu chưa kịp nói gì thì Như đã vọt đến trước mặt Tiểu Khả, hai mắt đẫm lệ giọng nói run rẩy.
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, tại sao lại như vậy, tại sao.
"
Tiểu Khả thờ ơ nhìn cô sau dó nhìn cậu rồi kể lại.
Chuyện này là khi cô bé chết, biến thành linh hồn mới biết được, lúc ấy cô bé không biết tại sao ba mẹ lại bỏ mình ở lại bệnh viện, rõ ràng họ nói sẽ dẫn bé theo nhưng sau khi tỉnh lại chỉ còn một mình bé ở lại, chị y tá nói rằng ba mẹ bé vì chữa bệnh cho bé mà đã không còn tiền nên về quê, nhưng rõ ràng bé không bị bệnh gì cả, rõ rang chỉ là khám một chút mà thôi.
Tiểu Khả muốn về nhà hỏi ba mẹ tại sao, nhưng khi bé về nhà thì biết được họ đã bán bé và có một khoản tiền để gửi cho con gái ruột của mình, còn bé chỉ là một đứa nhỏ bị lấy nhầm ma thôi.
Sau khi nhận ra bé không phải con ruột của họ, họ đã nhanh chóng đến bệnh viện hỏi thăm và biết được gia đình hiện tại của con gái rất khá giả, có thể nuôi con gái tốt hơn họ, lúc ấy họ cắn răng không nói chuyện này ra ngoài, để mọi chuyện cứ như vậy.
Nhưng còn đứa nhỏ không chút quan hệ này họ cũng chẳng muốn nuôi nữa nhưng lại không nỡ bỏ bởi vì nuôi bé cũng tốn tiền, thế là khi có người liên hệ cho họ để mua cô bé, họ không chút chừng chờ ma làm theo lời người đó để bé ở lại rồi cầm số tiền rời đi.
Nhưng người làm cha làm mẹ lại chẳng muốn xa con, nên họ chuyển đến gần nha con gái ruột đang ở để làm hàng xóm, ngay ngày nhìn thấy con gái, có lúc họ còn cho tiền sau đó dẫn con mình đi ăn.
Bé lượn lờ nhìn thấy sự yêu thương của mọi người dành cho đứa nhỏ đã thế chỗ của mình, lúc đó bé chẳng cảm thấy tức giận chỉ là bé không hiểu, mãi mãi bé cũng chẳng hiểu được tại sao mình lại thành thế này.
Thời gian trôi qua bé nhìn thấy đứa nhỏ ấy trưởng thành, sau đó biết được tất cả mọi chuyện nhưng lại tỏ ra thản nhiên rồi tiếp tục sống với lớp áo này.
Bản tính con người đúng là ghê tởm, sau khi biết được sự thật cô bé đó càng không để ai vào mắt, mỗi ngay đều xin rất nhiều tiền rồi sống một cuộc sống sung sướng.
Lúc đó bé nghĩ, tại sao phải để cô ta sống vui vẻ như vậy, mà bé cùng người anh trai muốn cứu bé lại khốn khổ thế này, bé không cam lòng.
Nghe đến đây Như hoàn toàn sụp đổ, cô ôm chặt Tiểu Khả vào lòng miệng không ngừng lặp đi lặp lại "Chị xin lỗi, chị xin lỗi, chị xin lỗi.
"
Tiểu Khả thờ ơ để cô ôm, bây giờ cô bé đã chẳng còn chút quyến luyến nào với tình thân nữa, bé không giận cá chém thớt đã là quá nhân từ.
Cậu cũng thở dài khi nghe xong, đây thật sự rất tàn nhẫn, đáng lẽ ra những người nay đã có một cuộc sống hạnh phúc.
"Cậu muốn dẫn đường cho chúng.
" Tử Lâm nhìn cậu liền biết được cậu đang đau lòng vì bọn họ, những linh hồn đã sắp bị đồng hóa này không thể nào tìm được lối ra, chỉ có người