"Hộc, hộc, hộc.
" Trương Trí lúc này giống như thoát lực mà thở hổn hển.
Anh ta cảm thấy thực sự quá k1ch thích rồi, lần đầu tiên tiếp xúc gần như vậy với thứ quái dị như vậy, nếu như là người khác thì chắc chắn không cầm cự nổi cũng may anh ta có định lực kinh người mới không bị dọa mà khóc hét lên.
Cậu ngồi ở bàn giữa tuy không thể thấy được cử động của Tử Lâm nhưng từ sự thay đổi của con quái vật thì cũng biết được cậu ta đã làm gì đó nên quái vật mới rời đi, thế là cậu xoay người nhìn về phía cậu ta.
Tử Lâm thấy cậu xoay xuống liền nháy mắt mỉm cười.
Cậu muốn hỏi xem rốt cuộc là thế nào nhưng nếu Tử Lâm không muốn Trương Trí biết thì lúc này hỏi không phải sẽ lộ bí mật của Tử Lâm sao, cuối cùng do dự một lúc cậu cũng không mở miệng ra hỏi.
"Tử Lâm.
" Trương Trí sau khi bình ổn trở lại liền lên tiếng gọi "Lúc nãy có phải trên người tôi có thứ gì đúng không.
"
Dù không thấy nhưng anh ta vẫn là một huyền môn chính thống, vẫn có thể cảm nhận được chút bất thường trong chuyện này, thứ quái vật kia nhắm vào rõ ràng là anh ta, nếu như không phải bị hạn chế thì có lẽ con quái vật đó đã nhào vào xé xác anh ta thành từng mảnh.
"Anh đã dính bùa hút quỷ của đám người kia.
" Tử Lâm cũng không cần dấu diếm.
"Bùa hút quỷ.
" Trương Trí kinh ngạc "Dính vào lúc nào thế, rõ ràng anh đi cùng hai người mà.
"
"Có lẽ bọn chúng còn ở đây, nhưng không biết ở phòng nào mà thôi.
" Tử Lâm hai mắt trở nên âm trầm, tuy bùa chú bình thường không thể sử dụng đối phó với những thứ bên trong huy3t động, nhưng nếu đạo hạnh cao thâm thì sử dụng trên người bình thường vẫn có thể.
Trương Trí không biết bị dính bùa vào lúc nào, trong khi bọn họ chưa từng tách ra, vậy chỉ có một suy đoán.
"Bọn chúng dùng bùa trên người mình để chúng ta bỏ qua sự hiện diện của chúng.
" Trương Trí khó tin nói, chẳng lẽ trong số chúng có người đạo hạnh thực sự cao thâm như vậy.
"Đừng nghĩ nữa, chắc chắn những bùa chú cấp cao như vậy không thể nào có nhiều được, chúng đã liều lĩnh sài như vậy thì đến khi nguy cấp chắc chắn không thể sống sót nổi.
" Tử Lâm thở dài nói, chiêu này của bọn họ thật sự rất ngu ngốc, hại địch tám mươi hại mình một trăm.
"Cậu nói đúng.
" Trương Trí gật đầu, anh ta đúng là may mắn khi đi cùng Tử Lâm, nếu không chết lúc nào cũng không hay.
Cậu nhìn hai người rồi khẽ hỏi "Giờ chúng ta làm gì đây.
"
Hiện tại đang trong giờ học, con quái vật có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, nếu bây giờ đi ra ngoài rất có thể đụng độ với nó, không những vậy, hiện tại bọn họ ờ trên tâng hai còn phải đi xuống một tầng mới có thể chạy ra ngoài trường học, như vậy nguy cơ thật sự rất cao.
"Ở lại chờ chuông tiếp theo.
" Tử Lâm quả quyết nói, cậu ta không thể để cậu liều lĩnh cùng mình, bằng mọi cách đều phải giữ an toàn cho cậu.
Cậu cùng Trương Trí không có dị nghị, tiếp tục ngồi trên ghế bắt đầu chờ đợi hồi chuông tiếp theo.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Cạch, một tiếng động nhỏ vang lên trong phòng.
"Tiếng gì vậy.
" Cậu hỏi, tiếng động rất gần bên tai, giống như nó phát ra từ trong phòng này vậy.
"Sịt.
" Trương Trí run giọng