Ba người nhanh chóng rời khỏi hòn đảo mà lên du thuyền, sau khi đi vào trong bọn họ liền đụng phải nhóm người Vu gia.
Vu Cẩn nhìn bọn họ, hai mắt tràn đầy khó tin hét lớn "Sao bọn mày vẫn còn sống.
"
"Do bọn tao là người tốt đó.
" Trương Trí hài hước nói, sau đó nhìn ba người trước mặt liền không khỏi trêu chọc "Ây dô, sao lại mất thêm một người nữa rồi.
"
"Đây không phải là ác giả ác báo hay sao.
"
"Mày.
" Người đàn ông trung niên có tính tình nóng nãy chỉ tay về phía bọn họ trong mắt đầy hù hận nói "Lần sau gặp lại, chắc chắn tao sẽ giêt bọn mày.
"
Nhóm người Vu gia bởi vì leo lên thuyền ra biển mà bị rất nhiều con quái vật ở trong biển tấn công, lúc này bọn họ mới biết con đường này hoàn toàn sai rồi, nhưng hối hận cũng đã muộn, anh trai ông bởi vì bảo vệ cậu chủ mà bị quái vật giế t chết,sau đó bọn họ cũng không thể thoát được khỏi tay của bọn chúng, nhưng may mắn thay khi quái vật sắp tóm được bọn họ thì huyệ động liền bị sụp đổ, ba người bọn họ may mắn sống sót mà về đến hiện thực.
"Đừng nói nhiều với bọn chúng, Vu gia chúng ta không phải dễ chọc như vậy.
" Vu Nhàn cũng hừ lạnh một tiếng sau đó xoay người rời đi " Sẽ có một ngày Vu gia đem bọn chúng trôn cùng những người đã chết trong hôm nay.
"
"Đúng là cha nào con nấy.
" Tử Lâm bỗng nhiên mỉa mai lên tiếng "Cậu chủ Vu gia đúng là không khác gì ông mình, chỉ biết giả vờ yếu ớt trốn phía sau những người thuộc hạ trung thành.
"
Từ đầu cậu đã nhận ra thân phận của người này, nhưng lúc ấy tâm trí của cậu ta chỉ có mình cậu vì vậy củng lười vạch trần trò mèo của bọn họ, nhưng lúc này bọn họ lại muốn uy hiếp cậu ta như vậy thì cứ thẳng thắn nói huỵch toẹt ra thôi, dù sao, hai gia tộc bọn họp cũng không có khả năng hòa hoãn nữa rời.
Với lại điều mà cậu ta không thể nào tha thứ cho bọn họ nữa là sự tính kế của bọn họ khiến cậu ta mém chút nữa mất đi người mà mình yêu thương, không chỉ một lần mà tận hai lần, như vậy thì không thể tha thứ được nữa, nếu có lần sau gặp lại vậy thì đừng trách cậu ta không nể mặt tổ tiên của Vu gia.
Vu Nhan kinh hãi nhìn ánh mắt đầy nguy hiểm của Tử Lâm, hắn vội vàng xoay đầu đen mặt rời đi mà không dám nói thêm bất kỳ lời nào nữa.
Lúc này ba người Trương Trí bỗng nhiên xuất hiện, bọn họ không hề thấy không khí căng thẳng của ba người Vu gia vừa rời đi mà nhanh chóng gọi.
"Trương Trí.
"
Tuy bọn họ không biết tại sao ba người lại đứng ở lối vào mà không đi vào trong nhưng bọn họ cũng không hỏi, bên cạnh bọn họ còn có cộ gái nhỏ Nguyễn Tú.
Ba người Ẩn gia cùng Nguyễn Tú cũng chỉ là ngẫu nhiên mà gặp nhau.
Bởi vì Nguyễn Tú may mắn sống sót rời khỏi huy3t động mà bị tên hôn phu tra nam kia uy hiếp, hắn ra lệnh cho cô không được kể những việc hắn đã làm cho người khác nghe nếu không gia tộc của cô chắc chắn không có một kết cục tốt đẹp, may mắn lúc ấy ba ngưởi Ẩn gia vừa vặn đi ngang qua, sau khi vô tình nghe thấy lời uy hiếp của hắn ta liền biết được những gì cô đã kể hoàn toàn là sự thật.
Tên tra nam này vì không muốn mất đi địa vị hiện tại của mình mà ra tay giết hại vị hôn thê sắp cưới để có thể danh chính ngôn thuận dẫn vợ con về nhà.
Thế là ba người nhanh chóng đi đến chắn trước mặt Nguyễn Tú, sau đó mĩm cười đầy hòa nhã dễ gần mà từng câu, từng câu kể lại những hành động của hắn trong huy3t động, khiến sắc mặt hắn ta từ đỏ chuyển sang đen sau đó lại chuyển sang xanh cuối cùng không chịu được nữa mà xám xịch rời đi không dám nói thêm bất kỳ câu nào.
Thấy bọn họ vậy mà thật sự giúp mình khiến Nguyễn Tú vô cùng cảm kích, sau khi liên tục cảm ơn thì bốn người liền thuận thế mà đi cùng nhau.
"Sau khi rời khỏi đây anh sẽ đến dòi lại công bằng cho em.
" Nghe Ẩn Kỳ nói lại việc đã gặp tên tra nam kia khiến Trương Trí không nhịn được mà vỗ ngực hứa hẹn.
Nguyễn Tú nghe vậy liền cúi đầu cảm tạ "Chân thành cảm ơn mọi người, nếu không có mọi người thì chắc chắn không có ai có thể thoát khỏi huy3t động đó cả.
"
Cô là một người thông minh, được chứng kiến những việc mà Tử Lâm cùng cậu làm trước khi rời khỏi