Có Việt Sạn hỗ trợ, chuyện đi đào tạo chuyên sâu của Hỗ Dật Trần rất nhanh đã ván đóng thành thuyền.
Việt Sạn không chỉ lấy danh nghĩa chỉ huy căn cứ để viết thư đề cử, mà còn chứng minh Hỗ Dật Trần là một người tài hiếm có, có tiềm năng đáng được bồi dưỡng, còn bảo lưu lại chức vị Bộ trưởng kỹ thuật ở căn cứ cho y.
Theo như những gì Việt Sạn nói, chính là nếu Hỗ Dật Trần sau khi đào tạo kết thúc nếu nguyện ý trở lại căn cứ thì lúc nào cũng có thể nhậm chức.
Hắn làm như vậy dụng ý chính là, nếu tiểu hoàng tử có trở lại Đế Đô gặp Hỗ Dật Trần thì Việt Sạn cũng có thể dùng chức vụ của chính mình để hồi Hỗ Dật Trần về căn cứ vài chuyến, đảm bảo chuyện y không thể gặp được tiểu hoàng tử.
Hỗ Dật Trần hoàn toàn không thể nghĩ ra cái dụng ý sâu xa của Việt Sạn, mà chỉ cảm thấy vô cùng cảm kích vị Việt chỉ huy này.
Eno cũng hoàn toàn không nghĩ tới cái chuyện này vậy mà Việt Sạn cũng muốn nhúng tay vào, nên không khỏi lo lắng thầm nghĩ: Hắn ta có ý gì? Không phải cũng đang nhắm Hỗ Dật Trần mà muốn giành người với mình chứ? Mà lỡ Hỗ Dật Trần cảm kích sai đối tượng thì sau này thế nào đây?
Không được không được, cậu không thể cho chuyện này qua đơn giản như vậy được.
Nên lợi dụng lúc Việt Sạn không để ý, liền trộm hướng Hỗ Dật Trần mà khẽ nói: "Tôi nói cho cậu nghe, kỳ thật...!Việt Sạn không phải người tốt đâu!"
Hỗ Dật Trần: "?"
Vì đây là lần đầu tiên nói xấu sau lưng người khác, nên Eno có chút chột dạ.
Nhưng khi nghĩ đến cái kết cục thúi đời của mình trong sách, lại khẽ cắn môi tiếp tục nói: "Giống như...!à, kẻ bề ngoài cấm dục nhưng thật ra là cầm thú.
Cho nên, hắn là kẻ trong ngoài không đồng nhất, cậu đừng quá tin hắn."
Hỗ Dật Trần: "??" Cho nên, điện hạ à, sao ngài lại biết Việt chỉ huy...!Cầm thú? Chẳng lẽ ngài cùng Việt chỉ huy...
Vẻ mặt Hỗ Dật Trần nhanh chóng khiếp sợ, cảm giác bản thân phát hiện ra bí mật lớn.
Eno bên này nhìn vẻ mặt của Hỗ Dật Trần lại nghĩ y đang khiếp sợ Việt Sạn, nên vội vàng bồi thêm vài câu, "Người tốt cùng người xấu không phải bề ngoài là có thể đánh giá được đâu.
Cho nên, sau này tôi với Việt Sạn có đối đầu nhau, cậu nhất định phải giúp tôi, chứ đừng giúp hắn.
Nghe chưa?"
Nói xấu người khác xong, Eno còn cảm thấy bản thân vô sỉ, nhưng cậu rất nhanh mà hất bay cái cảm giác tội lỗi đó đi, thầm nghĩ: Bản thân cậu đâu nói sai chỗ nào, rõ ràng trong sách viết Việt Sạn như vậy, bây giờ cậu chỉ phòng ngừa trước mọi chuyện mà thôi.
Đúng, cậu không sai, mọi chuyện chính là như vậy.
Việt Sạn bên này đang cùng các cấp lãnh đạo khác trong căn cứ nói chuyện, khi nói xong cố ý đi đến gọi Eno đi ăn cơm.
"Điện hạ, trưa nay cậu muốn ăn cá gì?" Vừa đẩy cửa, hắn vừa lên tiếng hỏi.
Eno vừa nói xấu người khác, giờ lại thấy chính chủ nên có chút chột dạ, vội vàng lảng tránh tầm mắt.
Nhưng khi nghe thấy chữ Cá, cậu đã vứt cái chột dạ ra chuồng gà, vội vàng bước đến, còn vờ rụt rè nói; "Vậy...!nói đầu bếp làm vài món cá sở trường, nếu có cá mè hoa thì quá tốt, còn có..."
Việt Sạn cong khóe môi, theo bản năng mà ghi nhớ những gì tiểu hoàng tử thích ăn.
Hỗ Dật Trần bên này nhìn tiểu hoàng tử vui vẻ cùng Việt thiếu tướng, mà đứng nghệch ra như tượng.
Không phải khi nãy còn nói không hợp với Việt thiếu tướng, còn nói đối đầu nhau gì đó sao? Sao vừa thấy mặt đã...
Chẳng lẽ, đây là cái gọi là Tình yêu trong truyền thuyết? Chỉ có dân FA là muôn đời không hiểu?
Sau khi ăn cơm trưa, Việt San cũng nói lại những lời của Hoàng đế cho Eno nghe, sau đó hỏi: "Điện hạ, ngài có tính toàn gì không?"
Eno nghe xong lại vô cùng sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới lần này Hoàng đế lại cho cậu quyền hạn như vậy, có thực quyền chứ không phải cái bình hoa.
Này đúng là...!sét đánh giữa trời quang, kì tích giữa nhân gian mà, cậu còn tưởng bản thân mình trong mắt phụ hoàng chính là không khí cơ chứ.
"Vậy còn anh? Anh không phải là người điều tra sao?"
Việt Sạn lắc đầu, nói: "Thân phận điều tra này của tôi, hẳn là rất nhanh sẽ bị thu hồi."
"Tại sao?" Eno không hiểu.
Việt Sạn liền nhìn cậu mà cười, lời nói lại mang ý khác, "Có đôi khi, bệ hạ cũng không phải muốn làm gì, thì làm cái đó được."
Eno nghe xong cũng nhanh chóng hiểu rõ, hẳn là có kẻ nào đó không muốn Việt Sạn điều tra chuyện lần này, nên cố tình tìm mọi cách để cản trở.
Còn cậu, thì họ nghĩ chính là cái bình hoa di động, mamg danh Hoàng tử nhưng không có chút thực quyền nào, dù có điều tra cũng chả tìm ra ai nên bọn họ không cần lo lắng.
Quả thật, Việt Sạn đoán không sai, sau khi mệnh lệnh Hoàng đế ban ra, thế lực sau lưng Tông gia nhanh chóng bắt đầu hoạt động, chúng lấy chuyện "Việt Sạn là người có lợi trong chuyện này, nên không được tham dự điều tra", trực tiếp bỏ qua mệnh lệnh của Hoàng đế.
Khiến cho Hoàng đế nghe xong thì tức giận không ít, nhưng cuối cùng cũng không thể làm gì, đành phải hủy danh phận điều tra của Việt Sạn, mà chuyển sang cho Eno.
Khi tin trức truyền ra, dân chúng đều chỉ có một suy nghĩ "Quả nhiên là vậy!".
【 cư nhiên triệt Việt thiếu tướng, xem ra ván cờ lần này, Hoàng đế nằm ở thế yếu rồi.
】
【 Scott bệ hạ khi nào nằm ở phần lợi thế? 】
【 làm ơn, lại muốn thỏa hiệp? Mỗi lần dính vào chuyện đại quý tộc và tập đoàn tài chính lớn lại thỏa hiệp? Tông gia lần này xém chút nữa gây ra đại họa, nếu không có Việt thiếu tướng ngăn con sóng dữ, có khi bây giờ chúng ta đã là kẻ mất nước.
】
【 mất nước thì không đến mức, nhưng Tinh hệ Thứ Tám khẳng định mất tiêu! 】
【 muốn tôi nói, thì cái chuyện này cần gì phải điều tra nữa, chuyện đã quá rõ ràng, bây giờ chỉ cần bắt Tông Khánh Hủ lại thẩm vấn không phải là được hay sao? 】
【 Tông Khánh Hủ ngày hôm qua còn tham dự tiệc từ thiện buổi tối, ông ta có chút nào quan tâm mấy chuyện này? 】
【 mẹ cha nó, vậy mà người đứng đầu Tông gia vẫn chưa bị bắt? 】
【 bệ hạ của của chúng ta đúng là quá vô dụng.
Nhu nhược quá rồi!】
【 không phải, mấy người sao cứ nghĩ chuyện này là muốn thỏa hiệp? Không phải đãc viết rõ là để tiểu hoàng tử tra xét hay sao?】
Thảo luận tựa hồ ngừng một giây, ngay sau đó ——
【 mọi người đều biết, thành viên hoàng thất đều là đồ nhu nhược! 】
【 mọi người đều biết, tiểu hoàng tử chỉ là nhân vật cho vào để đủ danh sách.
】
【 mọi người đều biết, tiểu hoàng tử chỉ cái bình hoa trong đoàn điều tra.
】
【 mọi người đều biết, tiểu hoàng tử không được cái tích sự gì hết! 】
【 không được +1】
【......】
【mấy người ở trên đang nói, có phải là thủy quân của Đại hoàng tử hay không?】
【 thật đúng là không phải thuỷ quân, tôi chỉ là một người đam mê nhan sắc của tiểu hoàng tử, nhưng không phải quá rõ ràng là tiểu hoàng tử chỉ mới 18 thôi sao, có thể tra ra được gì? Đến Tông gia moi nhà tìm đồ hay sao?】
【 không sai, tiểu hoàng tử hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện này.
Để Việt Sạn điều tra, có khả năng còn vặn gãy Tông gia, nhưng đổi thành tiểu hoàng tử...thôi không nói nữa.】
【 kỳ thật tiểu hoàng tử cũng thực xui xẻo, tự nhiên bị đẩy ra thành cái khiêng đỡ đạn.
Trên danh nghĩ thì nói để cấp dân chúng một cái kết quả, nhưng nếu không tra ra cái gì, người bị chửi không phải là tiểu hoàng tử hay sao?】
Eno cũng thấy những bình luận này, nên khi đọc hết thì tức giận vô cùng.
Cái gì gọi là không được, rồi không có năng lực, rồi cả bình hoa di dộng sẽ không tra ra được gì, cuối cùng còn định chửi cậu nữa ư?
Cậu nhất định phải cho đám người này thấy, cái gì gọi là giả heo ăn hổ, cái gì gọi là "Im lặng thì thôi, ra tiếng kinh người".
Hừ!
Anh họ Ellen cũng rất nhanh gọi cho cậu, nói: "May mắn là trước đó em kêu anh theo dõi Tông gia, đúng là phòng ngừa là không có gì sai mà."
"Nên anh đã chụp được gì sao?" Eno lập tức hỏi.
"Đúng thật là có chút dấu vết để lại.
Tông gia dạo gần đây đúng là giao lưu với ngoại giới tần suất nhiều hơn bình thường, đặc biệt là sau khi Tông Minh bị bắt, anh tra xét thì thấy chuyện này thật ra là bắt đầu hơn nửa năm trước..."
"Nửa năm trước?" Eno nhanh chóng bắt được mấu chốt câu nói.
"Đúng vậy, dù là đối tác, nhưng cũng đâu cần gặp mặt thường xuyên đến thế." Giọng Ellen vô cùng khẳng định, lại nói tiếp: "À đúng rồi, có chuyện là trước em bị tập kích,anh cũng tra ra ít thứ, hình như có chút liên quan đến Đại hoàng tử."
"Đại ca?" Eno thực kinh ngạc, ngay sau đó lắc đầu, nói: "Không thế nào."
Không phải tâm địa cậu thiện lương, nghĩ tốt cho người khác, mà cái vị đại ca này của cậu...Ừm, nói sao nhỉ? Có chút ngu.
Lá gan cũng không lớn, nhất định không dám làm ra loại chuyện như thế này.
Nếu Đại hoàng tử mắng cậu trên mạng, cậu nhất định tin, vì cái vị đại ca này của cậu trước kia đã khoác áo choàng tự mình ra trận mà chửi sấp mặt một vị trong hoàng thất, kết quả bị quay được tung lên mạng, nào ngờ vị đại ca ngu ngốc này lại nói tài khoản của mình bị thủy quân trộm đi.
Chuyện này chính là 1 trong những chuyện cười của hoàng thất, chỉ cần có kẻ đang chửi người hoàng thất, thì mọi người đều trêu chọc đó chính là thủy quân của Đại hoàng tử.
Nhưng còn chuyện mướn người giết cậu, còn cùng địch quốc cấu kết thì có cho vàng Eno cũng không tin vị đại ca ngu ngốc nhà mình có lá gan để làm.
Mà sự thật đúng là như vậy, không chỉ Ellen điều tra mà đến cả Hoàng đế cũng cho người đi điều tra chuyện đoàn đại biểu bị tập kích.
Thậm chí còn kêu Đại hoàng tử qua hỏi vài lời.
Đại hoàng tử ở trước mặt Hoàng đế không giấu được sự sợ hãi, nhưng nghĩ đến bản thân tự nhiên bị kéo vào chuyện này, nên vô cùng tức giận.
Trở về phòng đã không nhịn được chửi ầm: "Cái kẻ nào mắt mù bịa đặt, dám nói tôi hại Eno, từ khi nào tôi lại hại thằng nhóc đó? Vì sao tôi lại hại nó?"
Vị phụ trách đứng bên cạnh, vẻ mặt vô cùng xấu hổ nhanh chóng lên