Ma Môn, Thiên Âm tông.
Dưới Đoạn Tình Nhai.
Dòng sông chảy chầm chậm qua núi rừng, mặt sông trong vắt ôn hòa, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
Ầm!Âm thanh nặng nề truyền đến từ một ngôi nhà gỗ nhỏ bên kia bờ sông.
Đó là một ngôi nhà gỗ hai tầng, có rào chắn vây quanh.
Một chút linh dược sinh trưởng bên rào chắn, hương thơm thảo dược tươi mát lan tỏa khắp bốn phía.
Tầng hai.
Giang Hạo bị ném văng sang một bên, đập vào vách tường.
Một nữ tử tuyệt mỹ khoác một lớp áo lụa mỏng đi tới bên cạnh hắn nhanh như chớp, trường kiếm kề sát cổ, lưỡi kiếm cắt vào da, máu tươi đỏ thắm từ từ rỉ ra.
Vào lúc này, Giang Hạo cảm thấy mình chỉ cách cái chết một bước.
Tai bay vạ gió!Tối hôm qua, sau khi hắn chăm sóc linh dược xong, vốn định tu luyện một chút thì đột nhiên có một vị nữ tử tuyệt mỹ với sắc mặt ửng hồng, khí huyết hỗn loạn từ trên trời rơi xuống.
Nữ tử này có dáng người yểu điệu, dung nhan tuyệt thế, nhưng thần trí lại hỗn loạn.
Chắc là bị trúng độc hoặc tu luyện tẩu hỏa nhập ma.
Hắn không định giúp đỡ, nhưng tu vi của đối phương lại sâu không lường được, mạnh mẽ khống chế hắn lên tầng hai, sau đó ép buộc tàn bạo.
Lần đầu tiên trải qua chuyện này, các giác rất tốt, đáng tiếc lại nằm ở trạng thái bị động.
Đối phương đẹp không tì vết, có thể gọi là hoàn mỹ, nhưng nếu lúc tỉnh lại ánh mắt không mang theo sát ý thì sẽ càng thêm hoàn mỹ.
Sáng sớm, lúc đối phương khôi phục lại thần trí, lập tức rút kiếm tấn công hắn.
Nên mới có tình huống như bây giờ.
Lúc này Giang Hạo có thể nhìn thấy sự sỉ nhục xen lẫn xấu hổ trong đôi mắt lạnh lùng của nàng, chắc là đang nhớ đến những gì xảy ra tối qua.
Dường như nàng đang lưỡng lự có nên giết hắn hay không.
“Tiền bối, chắc là giữa chúng ta có hiểu lầm.
”Giang Hạo cảm thấy phải nói gì đó, mặc dù hắn cũng không biết có hiểu lầm gì.
"Ngươi là đệ tử Thiên Âm tông?" Nữ tử lạnh lùng hỏi.
Bởi kiếm đang kề sát cổ, Giang Hạo chỉ dám nói với giọng khàn khàn:"Đúng vậy.
”"Ăn nó!”Nữ tử lấy ra một viên đan dược rồi đưa cho hắn, mặt không đổi sắc nói.
Giang Hạo cao hơn nàng một chút, nhưng lại có cảm giác đối phương đang nhìn xuống mình từ trên cao.
Ánh mắt của thượng vị giả.
"Đây là cái gì?" Hắn vô thức hỏi.
Ầm!Đôi chân dài đá vào bụng Giang Hạo, hắn đau đớn há to miệng, sau đó đan dược bị nhét vào miệng.
Thấy vậy, nữ tử nhặt quần áo lên mặc vào, trên người được bao phủ bởi một tầng sương mù màu hồng phấn, sau đó tan biến sau cửa sổ.
Sau khi chắc chắn đối phương đã rời đi, Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm, đưa tay sờ lên cổ, khi thấy miệng vết thương mới bắt đầu suy nghĩ.
"Suýt chút nữa đã phải dùng tới cơ hội chết thay, nữ nhân này mạnh quá mức.
"Hắn đi tới ban công, nhìn quanh bốn phía, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Mặc dù nữ tử này đẹp không gì sánh được, lại phát sinh quan hệ với hắn, nhưng gạo nấu thành cơm trong thế giới tu tiên này cũng không dễ dùng, càng đừng nói đến việc bây giờ đang ở trong ma môn.
Nếu không cẩn thận, có thể sẽ gặp phải độc thủ.
"Vẫn là thời đại hòa bình tốt hơn.
" Giang Hạo lắc đầu thở dài.
Hắn xuyên không tới đây đã được mười chín năm.
Từ lúc sinh ra đã bị đuổi khỏi nhà, lại bị mẹ kế âm thầm bán đến Ma Môn, cuộc sống trước kia vô cùng lận đận.
Nếu không phải có thể chất tu luyện, đồng thời gặp đúng lúc Ma Môn tuyển người, có lẽ hắn đã bị huyết tế trở thành vong hồn.
Nếu như có cơ hội lựa chọn, hắn muốn bái nhập danh môn chính phái.
Ví dụ như Tiên môn mạnh nhất có tên Hạo Thiên tông.
Đáng tiếc, hắn không có vận may như vậy, cũng chỉ có thể ở Ma Môn tham sống sợ chết.
May mắn thay, sau một thời gian tu luyện, trên người hắn cũng xuất hiện một chút biến hóa.
Có thêm một số thứ.
Giang Hạo tập trung tinh thần nhìn vào mặt bảng mà chỉ mình hắn thấy được.
【 Danh tính: Giang Hạo 】【 Tuổi tác: Mười chín 】【 Tu vi: Luyện Khí