Sau nửa tháng cầm Vô Danh bí tịch.
Cuối cùng Giang Hạo cũng nắm được đại khái phương pháp ẩn giấu, hiện tại xét bất kỳ phương diện nào, hắn đều là Trúc Cơ sơ kỳ bình thường.
Về sau tiếp tục tấn thăng, chỉ cần là người không nhìn thấu Hồng Mông tử khí, sẽ không ai biết rõ hắn ẩn giấu bao nhiêu tu vi.
Trong phòng, Giang Hạo thở phào một hơi.
Sau đó mở bảng hệ thống xem trạng thái trước mắt.
【 Danh tính: Giang Hạo 】【 Tuổi tác: Mười chín 】【 Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ 】【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】【 Khí huyết: 35/100 (có thể tu luyện) 】【 Tu vi: 38/100 (có thể tu luyện) 】【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】"Không hiện ở phần công pháp, có vẻ như thực sự nó chỉ là kỹ xảo đặc thù.
""Tấn thăng Trúc Cơ sơ kỳ, và tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ tiêu hao tu vi và khí huyết tương đương nhau, không biết sau này có thể tấn thăng trong một lần không.
"Đối với điều này, Giang Hạo chỉ có thể thử nghiệm ở lần sau.
Hai ba tháng nữa, nếu như thuận lợi, hắn có thể tiếp tục tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ.
"Thời hạn bồi thường sắp đến, phải đi kiếm linh thạch.
"Hiện tại, hắn đã che giấu được toàn bộ tu vi, nên không cần lo lắng gì.
Chẳng qua hắn có chút hiếu kỳ, có thể đánh lừa được nữ nhân kia hay không.
Đợi lần tấn thăng tiếp theo thử một chút.
Nhất thời, hắn có chút chờ mong đối phương đến.
Đương nhiên, đối phương quá mạnh lại có tính cách cổ quái, cần đối đãi cẩn thận.
Nên gặp hay không gặp thì tốt hơn?Đi một chuyến đến Linh Dược viên, Giang Hạo lại nhặt được một ít bọt khí.
【 Lực lượng +1 】【 Lực lượng +1 】【 Tinh thần +1 】【 Tu vi +1 】Nhặt bọt khí nhiều năm như vậy, nhưng hắn chưa từng gặp thuộc tính Trí lực +1.
Có hơi đáng tiếc, nếu không thì hắn có thể nhanh chóng trở nên mạnh hơn, cũng có thể thoát ly được quẫn cảnh trước mắt.
Vui mừng là tinh thần và lực lượng đều tăng lên, mặc dù mỗi lần tăng lên không nhiều nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nếu cho hắn thời gian một trăm năm, có lẽ Kim Đan trở lên mới có thể lay động tinh thần của hắn.
Nhưng đây là trong điều kiện không tấn thăng.
Giữa trưa, hắn rời khỏi Linh Dược viên đi tới thị trường của tông môn.
Người ở đây không nhiều, bình thường vào lúc này đều như thế, cũng không kỳ quái.
Trên đường hắn nhìn thấy Tề Dương, định tiến lên chào hỏi, nhưng lại bị sư huynh của hắn phát giác, lập tức lôi kéo Tề Dương rời đi.
Nhìn đối phương rời đi, Giang Hạo cũng không có hứng thú đuổi theo.
Tề Dương nhìn thấy hắn, cúi đầu giống như có chút hổ thẹn.
Trong nháy mắt, Giang Hạo hiểu rõ, là chính mình thật ngốc, người của Thiên Hoan các đang để mắt tới hắn, nếu đi lên chào hỏi, rất dễ liên lụy tới đối phương.
Giang Hạo có thể hiểu được hành động của Tề Dương sư huynh.
Dẹp bỏ suy nghĩ, Giang Hạo tìm một quầy hàng, bắt đầu bán phù lục.
Phần lớn đều là ba loại linh phù kia, Liệt Hỏa phù, Ngưng Thần phù và Thần Kiếm phù.
Tình cờ có thể chế tạo ra một tấm Vạn Kiếm phù, đáng tiếc chi phí quá cao, tạm thời vẫn cần ổn định trong thời gian tới.
Trước mắt còn thiếu khoảng một trăm năm mươi linh thạch.
Một tấm phù năm khối linh thạch, dự định bán ba mươi tấm.
Hiện tại hắn có hơn năm mươi tấm, bất quá chỉ bày ra mười mấy tấm.
Số lượng nhiều, giá trị càng ít.
"Chờ bồi thường xong, ta muốn bắt đầu chế tác Vạn Kiếm phù, uy lực lớn cũng đáng tiền.
Không có