Ngoại truyện trước khi kết hôn
Editor: Táo
Beta: Anh Đào
Giấu giếm cũng chẳng phải vấn đề mang tính phản bội* gì, chẳng qua là một con mèo sau khi thành công ăn vạ nếm được ngon ngọt, sợ không nắm chặt được người thì người đó sẽ chạy, cho nên ngu ngốc không dám nói.
*Gốc là原则性 (tính nguyên tắc): dùng để chỉ hành động ngoại tình trong mối quan hệ vợ chồng, chuyện gì cũng khoan dung được, trừ những vấn đề mang tính nguyên tắc.
Vì thế, sau khi vợ chồng son nho nhỏ làm loạn hục hặc nhau thì quay lại ngọt ngọt ngào ngào, Quý Thuần rất chua*.
*Vừa mang ý chỉ ghen tuông, ghen tị, vừa mang ý chua xót.
Trước tiên đưa hai người về thành phố lân cận.
Kế hoạch cầu hôn Vân Bạch chuẩn bị cả đêm xem như công giã tràng.
Nhưng mà đối với người con rể như anh, tuy rằng bố Quý Hạ không quá sẵn lòng tin tưởng áo bông nhỏ nhà mình đã tìm được chồng, không còn thuộc về bố nữa, nhưng người mẹ dịu dàng của Quý Hạ lại có ấn tượng không tệ với Vân Bạch.
Biết loại nhân viên nghiên cứu như Vân Bạch những lúc muốn đi ra ngoài đều rất phiền phức, chính là bởi vì thích Hạ Hạ nên mới đặc biệt chạy theo ra.
Bởi vì không thể nói chuyện mình là yêu quái, Quý Hạ đỏ tai nghe Vân Bạch ở bên kia tự biên tự diễn anh là kẻ thâm tình cỡ nào, chạy ra ngoài để theo đuổi cô.
Nhưng sự bực tức và bất mãn của lão Quý khi biết đối phương không còn người nhà, trên cơ bản sẽ đi theo ở chung với Quý Hạ thì thật ra lại tan đi không ít, biểu cảm khi nhìn cậu trai cũng mang theo vài phần mềm mỏng.
Người lớn, đặc biệt là người lớn nhớ tình cảnh gia đình ruột thịt vui vầy, đối với người nhỏ có thân thế như vậy thì luôn có vài phần bao dung.
Mà Quý Hạ cuối cùng cũng chuẩn bị tiếp nhận các loại công việc trong nhà, lúc mọi người trong phòng làm việc nhận được thông báo của Quý Hạ, cả đám đều ngơ ra.
–––– Thì ra chúng ta đã sớm được ôm đùi?
–––– Cả ngày chúng ta nói tìm đùi để ôm, tìm đùi để ôm, thì ra đùi đã ở bên cạnh chúng ta??
Một đám người choáng váng, bởi vì bản thân Quý Hạ chẳng có dáng vẻ kiêu ngạo gì, tính tình cũng rất tốt, vì thế cũng bắt đầu điên cuồng gửi tin nhắn cho Quý Hạ.
Dẫn tới buổi tối mấy hôm nay Quý Hạ khá bận rộn.
Xử lý đủ mọi chuyện.
Vân Bạch bên kia sau khi được đưa ra ngoài ánh sáng, cũng có người đặc biệt đến cam đoan với nhà họ Quý bên này, nói Vân Bạch như thế nào thế nào, trong đó một gia đình đã qua lại nhiều đời với nhà họ Quý cũng đặc biệt đến đây một chuyến.
Cũng bởi vì vậy, lão Quý cũng biết rốt cuộc Vân Bạch có lai lịch gì, được quốc gia coi trọng, tài sản dưới tay nếu nghiêm túc mà tính, cũng thật đúng là không ít hơn so với tài sản nhà họ Quý.
Dù sao trong tay người ta còn nắm bản quyền sáng chế hạng nhất, đó đều là tiền tới như nước.
Ở thành phố bên cạnh khoảng chừng một tuần, cuối cùng chuyện kết hôn lại được thuận lợi thương lượng xong.
Mắt nhìn ngày cưới của mình mẹ đã giúp cô chọn xong, Quý Hạ vẫn có chút hoảng hốt.
Cuối cùng đột nhiên thành người có chồng chưa cưới, qua một thời gian nữa là phải kết hôn, sự thay đổi này vẫn là long trời lở đất.
Chờ đến khi giải quyết xong mọi chuyện, lúc Quý Hạ cuối cùng cũng kéo con mèo nhà mình trở về căn nhà nhỏ của mình, thì bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.
Trong phòng có không ít bóng bay teo quắt lại cùng hoa hồng, sự trang trí dày công các loại đã thể hiện dụng tâm trước kia của người này.
Vân Bạch rũ mắt, kéo tay Quý Hạ.
“Chưa kịp.”
Lúc ấy chỉ là chậm một bước nhỏ, chưa kịp giải thích, chưa kịp để Hạ Hạ thấy kết quả học tập của anh.
Trong nháy mắt Quý Hạ có chút dở khóc dở cười, ngoéo ngón út với Vân Bạch, “Lại đây.”
Vân Bạch thuận theo mà cúi đầu.
Sau đó khóe môi nhận được một cái hôn.
“Cảm ơn anh nhé, bạn trai.”
Lỗ tai trên đầu Vân Bạch lập tức thò ra.
“À, đúng rồi, anh nói lỗ tai của anh không khống chế được, không phải bởi vì tuổi anh còn nhỏ sao? Đây là thật sao?”
“… Một nửa.”
“Có ý gì?”
“Khi kích động cũng không khống chế được, cho nên anh bảo vệ tin tức khá toàn diện, nhưng mà… muốn thu hút sự chú ý của em, lúc muốn em cũng sẽ lộ ra.”
Anh vẫn luôn theo đuổi phối ngẫu.
Chẳng qua không để cô biết mà thôi.
Lúc hai người trở về đã là buổi tối, giọng nói vốn trong trẻo lạnh lùng mang theo âm cuối mềm mại của anh lập tức nghẹn lại, đáy mắt cũng như đang đốt lửa.
Vì sao chuyện lại phát triển trở thành như vậy, Quý Hạ thoáng có chút không nhớ rõ.
Tóm lại là cảm thấy mơ mơ hồ hồ đã lên đến giường rồi.
Chàng trai đè cô xuống bằng hai tay, xem ra lúc trước cũng không ít lần làm việc này, tốc độ dùng răng cởi nút cực nhanh.
Quý Hạ còn chưa nghĩ ra nguyên do, ngực đã chợt lạnh.
“Vân Bạch… Anh chờ chút…”
“Chỉ một chút anh cũng không muốn chờ…” Giọng nói ấm ức của cậu thanh niên vang lên.
“Lúc trước không phải anh nghi ngờ em sao? Xét hàng trước có được không?”
Cậu chàng dưới phần tối của ánh đèn lay lắt lại điệt lệ* đến hại người, lúc cong môi cười như vậy khiến người ta không khỏi bần thần, ngón tay bị khóa chặt.
Mặc dù cô muốn nói không, nhưng dưới tình thế này, một chút cô cũng không từ chối được.
*Điệt lệ: thần thái tỏa sáng, dung mạo mỹ lệ.
Anh khẽ khàng lê qua, tai mèo lộ ra ngoài, gương mặt cọ cọ cô, tai mèo thẹn thùng mà úp sấp, nhiễm màu hồng phấn nhàn nhạt.
“Được không nha, chị ơi.”
Quý Hạ cứ như vậy mà chìm đắm trong tròng mắt màu hổ phách của anh, cơn đau đều bị anh nuốt hết.
Lúc ngẩn ngơ còn nghĩ, may là giờ là mùa đông, mặc nhiều đồ.
…
Ngoại truyện 2: Quãng đời còn lại là em
Đó là năm thứ sáu sau khi Quý Hạ và Vân Bạch kết hôn.
Thành tựu của Vân Bạch đột nhiên tập trung tuôn trào, các hạng giải thưởng lớn trên thế giới đều rơi trên đầu anh.
Người trong nước lập tức biết được quốc gia có một nhân vật trẻ tuổi cấp bậc đại lão*, là giáo sư của đại học quốc gia, sắp được bầu làm viện sĩ, là viện sĩ trẻ tuổi nhất trong nước.
*Đại lão: trước là chỉ những đại ca xã hội đen máu mặt, sau này dùng để chỉ những người có quyền lực ở một số khía cạnh nào đó.
Mà Quý Hạ đôi lúc hồi tưởng lại còn không khỏi có chút cảm thán, cuối cùng mình lại kết hôn cùng với con mèo mà mình nhặt về, còn sinh