Một người phụ nữ trung niên bộ dáng hớt hải đi đến nơi các phu nhân đang trò chuyện, không kìm được mà nói: "Các chị biết gì chưa, cái nhà này lại xảy ra chuyện rồi."
Một vị phu nhân khác nghe vậy thì bất ngờ hỏi lại: "Có chuyện gì thế, mà sao chị Lệ biết."
Bà Lệ nghe thế thì vội nói: "Ban nãy tôi có vào nhà vệ sinh, lúc trở ra vô tình chứng kiến, cậu cả chủ tịch Nguyễn còn đấm cho con trai ông Dũng một cái, bà Mai muốn ngăn còn không được.
Ông Quân và ông Dũng cũng chứng kiến."
Bà Linh nghe vậy thì hết sức bất ngờ hỏi lại: "Trời đất ạ, lớn chuyện đến thế, mà chị có biết lý do tại sao hai người đánh nhau không?"
Người phụ nữ tiếp lời: "Tôi có nghe lén thì cậu Minh Triết ấy, con trai ông Dũng cứ lớn tiếng xỉ vả hai mẹ con mẹ, cậu cả kia thì nghe không lọt tai thì tiến tới đấm cho cái."
Một người khác lên tiếng: "Chẳng lẽ lại nhắc chuyện cũ lúc trước."
Bà Lệ gật đầu cái rụp: "Đúng rồi, chính là chuyện đó, thế nên cậu cả kia mới tức điện lên."
"Thế ông Quân có mặt ở đấy ông ta giải quyết ra sao?"
"Còn giải quyết cái gì nữa, chưa kịp nói gì thì cậu con trai rời đi luôn rồi, buổi tiệc hôm nay cũng không góp mặt nữa."
Vài người ở đó bắt đầu cảm thán: "Ôi trời, đúng như lời đồn, cậu cả nhà này ngang ngược thật."
Bà Linh ở một bên mà không khỏi thắc mắc: "Có một điều mà tôi thắc mắc, cậu cả nhà này rõ ràng là con trai ruột, mà tại sao vẫn có người nói cậu ta không thuộc dòng máu nhà này thế?"
Vài người đang đứng đó thấy bà Linh nói vậy thì vội ngăn lại, nói nhỏ: "Chị Linh, nói nhỏ thôi, điều này là thứ cấm kị của gia đình này đấy, để ông Quân hay bà Mai nghe đến là không xong với họ đâu."
"Đúng đó."
Bà Linh không biết mình đã lỡ lời, có chút hoảng nói: "Thôi chết, cái này tôi không biết nên lỡ lời."
Bà Lệ thấy vậy thì tỏ vẻ thông cảm, tận tình giải thích: "Chị mới về nước định cư không lâu điều này không biết cũng không có gì lạ cả.
Cậu cả kia đích xác là con trai ruột của ông Quân đấy, không lệch đi đâu được.
Cậu ta cũng không phải kẻ tầm thường đâu."
Chuyện về gia đình này không phải bà Linh chưa tìm hiểu qua.
Những có một vài điểm vẫn hết sức nghi vấn làm bà thấy khó hiểu: "Tôi cũng nghe thoáng qua về chuyện của cậu ta, nghe nói trước đây cậu ta cũng có về Nguyễn Thị làm việc, xong không hiểu sao lại mở công ty riêng, muốn tìm hiểu kỹ hơn nhưng hình như các nguồn thông tin từ chuyện đó đều đã được chặn lại."
"Đó là điều đương nhiên rồi, cả Nguyễn Thị và Phan Thị đều dốc sức đè nó xuống thì sao chị tìm hiểu được.
bà Lệ ở một bên ra vẻ đương nhiên mà nói.
Bà Linh không khỏi hiếu kỳ mà hỏi: "Sao lại có liên can đến cả Phan Thị thế này?"
"Đương nhiên là có liên quan rồi, từ trước đến nay Nguyễn Thị và Phan Thị luôn đối đầu nhau, chuyện này ai cũng rõ phải không?"
"Trong giới tài chính ai mà không biết chuyện này chứ."
Bà Lệ tiếp đà nói tiếp: "Đó, vào bốn năm trước, Phan Thị thông đồng với ông Dũng, người vừa bị lôi đi đó, phá cho Nguyễn Thị đến con đường phá sản.
Ông Dũng ở thời điểm đó vốn không ưa gì ông Quân, cũng không biết bị bên Phan Thị cho uống bùa mê thuốc lú gì mà tự tay nối giáo cho giặc."
"Trời đất, là tự mình phá tan cơ nghiệp của gia đình sao?"
"Đúng vậy, vụ việc năm đó khá là rùm beng, ông Quân ở thời điểm đó phải đối đầu với khủng hoảng lớn đã rất chật vật, công ty chênh vênh hướng đến con đường phá sản, Nguyễn thị cũng gần như muốn suy tan, cuối cùng ông ấy không trụ nổi lên cơn đau tim phải vào viện khẩn cấp."
"Sau đó thì sao nữa?"
"Đúng thời điểm đó cậu cả nhà này vừa lúc đi du học Mỹ về.
Cũng không có cách nào khác lên tiếp quản tạm thời vị trí của ông Quân.
Cậu ta cũng chẳng phải dạng vừa, vụ việc năm đó rất rắc rối, nhưng cậu ta chỉ dùng mất mấy tháng đem thắng lợi về phía Nguyễn Thị, làm Phan Thị được một vố đau, đập tan âm mưu lật đổ Nguyễn Thị."
"Trời đất ạ,