Nhưng, tinh tặc thì kết hôn kiểu gì?
Mà một mình Nguyễn Thu đồng ý vẫn chưa đủ, người giám hộ của cậu là Tư Tuân, hắn còn cần được Tư Tuân đồng ý.
Thế nên, tinh tặc và Liên Minh liên hôn kiểu gì?
Nếu hắn có thân phận là một thống lĩnh gì đó thì chuyện này hẳn sẽ đơn giản hơn.
Nhưng hành tinh Griffin lệch quá xa quỹ đạo trung tâm thiên hà, chưa bao giờ là ứng cử cho hành tinh phụ.
Sẽ mất rất nhiều thì giờ để cưỡng ép di dời một hành tinh, rồi nghĩ cách có được thân phận thống lĩnh.Cách thuận tiện và nhanh chóng nhất là trực tiếp xâm lược một hành tinh phụ nào đó, buộc thống lĩnh hành tinh đó thoái vị.
Tập Uyên vừa yên lặng tự hỏi vừa vuốt nhẹ cằm Nguyễn Thu, đôi mắt đen hơi rũ xuống, thất thần thoáng chốc.
Dường như Nguyễn Thu nhận ra, bèn nâng mặt hắn lên, nghiêm túc hỏi: "Anh đang nghĩ gì vậy?"
Cái bạn Liễu gì đó bị chặn thì cứ chặn, cậu cũng đâu thân thiết với người này, vốn đâu cần tiếp xúc quá nhiều với hành tinh phụ khác.
Mấy ngày trước, Tư Tuân cũng bảo cậu cứ an tâm học hành, đừng để ý những người ngoài kia.
Nguyễn Thu càng để ý đến suy nghĩ của Tập Uyên hơn, ghen một chút cũng không sao, nhưng xem ra hắn muốn tìm ra người gửi tin nhắn.
Tập Uyên hoàn hồn, kéo một tay Nguyễn Thu xuống rồi nắm lấy: "Không nghĩ gì cả."
"Thật ạ?" Nguyễn Thu hôn hắn, "Em sẽ không liên lạc với cậu ấy."
Tập Uyên ừ, gãi lòng bàn tay cậu: "Những người khác cũng không được."
Tinh hạm nhanh chóng đến học viện, Tập Uyên đeo mặt nạ ngụy trang, đi theo Nguyễn Thu cùng cậu vào học viện.
Mấy ngày nay, số lượng quân Liên Minh ở lại bên cạnh Nguyễn Thu đã tăng thêm ba người, phòng khi Tập Uyên có lúc cần rời đi.
Tư Tuân cũng cử người âm thầm thiết lập hệ thống phòng thủ tự động ở một số nơi trong học viện, an ninh không kém gì học viện Harlem.
Nguyễn Thu vào lớp học, chuông vào lớp reo vang, ngoài hành lang dần vắng lặng.
Tập Uyên dựa vào tường, mở máy liên lạc trên cổ tay, gửi tin nhắn cho Khang Song Trì, bảo cậu ta gửi cho hắn một bảng số liệu vũ trang của từng hành tinh phụ.
Trước đây hắn không quan tâm những chuyện này, Khang Song Trì biết rõ hơn hắn.
Có lẽ Khang Song Trì đang bận, gửi tin nhắn được nửa tiếng mới chậm chạp nhận được câu trả lời.
[Tình cờ em có một tệp tài liệu mà em đã soạn trước đây.]
[Anh cần cái này làm gì vậy Boss? Có nhiệm vụ mới hả?]
[Cần dùng.]
Trong hai chữ ngắn ngủi, Khang Song Trì nhận ra có gì đó khang khác.
Ánh mắt cậu ta sáng lên, đang định trả lời tiếp thì Tập Uyên lại gửi tin nhắn mới.
[Hành tinh phụ nào có vị trí dễ tấn công nhất?]
Khang Song Trì nhìn câu này, xoa cằm suy nghĩ.
Cậu ta không ở bên cạnh Tập Uyên nên không thể biết chính xác ý nghĩ và mục đích thật sự của Tập Uyên, vì câu hỏi này chỉ được trả lời đúng sự thật.
[Theo vị trí, hành tinh Harlem là nơi dễ tấn công nhất, nhưng sức mạnh vũ trang của họ mạnh nhất.
Trong bảng xếp hạng tổng hợp, hành tinh chính Alpha yếu nhất, tiếp theo là hành tinh Khởi Việt.]
Nói cách khác, nếu Tập Uyên thật sự muốn chọn một hành tinh và lên kế hoạch tấn công, so với những hành tinh phụ khác thì hành tinh chính trái lại phù hợp nhất.
Hành tinh chính Alpha cũng chính là quân đội Liên Minh mà Tư Tuân lãnh đạo.
Tập Uyên nhíu mày, xem lại tài liệu Khang Song Trì gửi đến, so sánh số liệu của hành tinh chính và hành tinh Khởi Việt.
Một lát sau, hắn đóng tệp tài liệu lại, suy nghĩ trong đầu biến mất một nửa.
Quân đội Liên Minh yếu như vậy, khó trách trước đó Tư Tuân lề mề mãi không chịu đón Nguyễn Thu về.
Nguyễn Thu an toàn thì hắn mới bàn đến chuyện trở thành một thống lĩnh.
Ngay khi tung ra tin tức về người Incyte, quân đội từ khắp nơi trên các hành tinh đã hành động, e sợ chủng tộc ngoài thiên hà ẩn náu trong hành tinh của họ.
Người cũng liên tục bị bắt nhưng đều là những người đã tham gia giao dịch chợ đen.
Người Incyte lại mai danh ẩn tích, không biết đã bỏ cuộc hay chưa.
Tập Uyên cúi đầu nhìn thời gian, ngay chiều nay, Khang Song Trì sẽ dẫn người đến tọa độ nơi nghi ngờ người Incyte đang ẩn náu, hồi nãy cậu ta trả lời lâu thế có lẽ đang bận chuyện này.
Khoảng sáu giờ tối, tin tức của Khang Song Trì truyền đến.
[Chỉ tìm thấy một chiếc tinh hạm bị hư hỏng, có vẻ là của chúng.]
Cậu ta gửi sang vài tấm ảnh, trong ảnh là một chiếc tinh hạm hình con rết đang cuộn tròn, chậm rãi trôi nổi với rất nhiều rác vũ trụ.
Hình dạng tinh hạm này đúng là bọn chúng rồi.
Trong tinh hạm không tìm thấy gì hữu dụng, bị dọn sạch sẽ, chẳng chừa lại dù chỉ là một giọt năng lượng.
Tập Uyên chia sẻ tất cả sang cho Tư Tuân, tiện thể hỏi xem quân đội của các hành tinh phụ khác có tiến triển gì không.
Tư Tuân trả lời: "Không có, người Incyte không thể nào ở trong thiên hà."
Thoạt trông như chúng thực sự bỏ cuộc.
Khang Song Trì cũng dẫn người đi kiểm tra tọa độ xung quanh, sau khi xác nhận xong thì quay về hành tinh Griffin.
Vài chiếc tinh hạm vũ trang hoàn thiện lần lượt rời đi, vệt trắng kéo dài vẫn tồn tại trong bầu trời đêm thật lâu.
Hồi lâu sau, một chiếc phi thuyền nhỏ cũ kỹ lặng lẽ bay qua, hướng về biên giới của thiên hà, cho đến khi dừng lại ở một góc tối tăm hẻo lánh.
"Năng lượng đã đến giới hạn," Người Incyte trong khoang điều khiển nói, "Phần dư đều gửi về hành tinh mẹ hết rồi.
Đây là nơi xa nhất mà chúng ta có thể đến được."
Bên cạnh gã có vài người đồng bọn, họ cùng chen chúc trong khoang điều khiển chật hẹp.
Một trong những người Incyte nói: "Máy liên lạc vẫn còn một chút năng lượng, chúng ta cần xin giúp đỡ với hành tinh mẹ."
Có người bác bỏ hắn ta: "Hành tinh mẹ ốc còn không mang nổi mình ốc, chúng ta không nên tăng thêm gánh nặng cho người trong tộc."
"Vậy thì sao? Mọi người cùng nhau chờ chết à?" Người Incyte nói trước đó trầm giọng: "Chất dinh dưỡng ở ngay trong thiên hà này.
Nhiệm vụ của chúng ta thất bại, cần chi viện."
Dẫu cho phần thắng không lớn thì cũng nên thử xem sao.
Trong khoang điều khiển im lặng một chốc, gần như ngầm chấp nhận ý kiến này.
Một người Incyte mở máy liên lạc lên, dùng chút năng lượng cuối cùng kết nối với đồng bọn trên hành tinh mẹ xa xôi.
[Chúng tôi thất bại rồi.]
♫♫♫
Khi Khang Song Trì về hành tinh Griffin, Nguyễn Thu vừa tan học.
Trên đường về, cậu xem qua tin tức trong ngày, cũng từ Tập Uyên mà biết được hắn không bắt được người Incyte.
Nguyễn Thu cầm màn hình, trầm mặc một hồi.
Trong mơ, người Incyte lợi dụng Tư Tuân và Tập Uyên để cướp lấy tinh thần lực của Lục Cực.
Chúng có quân đội Liên Minh và tinh tặc trợ lực mà vẫn thất bại chứ nói chi đến lần này.
Và mục đích của chúng không thay đổi từ đầu đến cuối, tinh thần lực của Lục Cực và tinh thần lực của cậu có lẽ giống nhau.
Cả hai đều đánh thức Bạch Điểu, cũng giống nhau ở một số đặc điểm thiên phú.
Trong giấc mơ đêm qua, Lục Cực hấp thụ năng lượng và chuyển hóa nó thành tinh thần lực của bản thân.
Còn ánh sáng xanh đó...!Nguyễn Thu chậm rãi cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình.
Vậy, cậu cũng giống Lục Cực đánh cắp tinh thần lực của thân thể này sao?
Điểm khác nhau là Lục Cực chỉ có tinh thần lực, còn cậu có được tất cả, bao gồm cơ thể, họ tên, ngoại hình và người thân.
Đến với nơi đây lâu như vậy, Nguyễn Thu không muốn quan tâm nữa, nhưng ánh sáng xanh trong